Part 5: Gia sư Toán mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thấm thoát cũng đã gần đến ngày thi cuối học kì 1. Vì mới chỉ vào lớp 1 nên học sinh chỉ cần thi 2 môn là Toán và Tiếng Việt. Về cái độ chém văn thành bão của mình thì Nhật Hạ chẳng lo lắng chút nào. Nhưng còn môn Toán thì sao đây? Trời ơi, bài kiểm tra trước cô chỉ được có 8 điểm! Không thể để lịch sử lặp lại được, ba Minh sẽ thất vọng lắm!
*nhớ lại lần trước*
Sau khi Nhật Hạ từ trường trở về nhà:
-Mẹ Quỳnh ơi mẹ Quỳnh!! ~ Nhật Hạ gọi mẹ cuống quýt.
-Ơi mẹ đây! Mèo về rồi à?~Nhật Quỳnh bước từ trong bếp ra và nói.
-Vâng ạ! Mẹ xem này, hôm nay cô giáo trả bài toán đấy mẹ. Con được 8 điểm đó mẹ, mẹ thấy con giỏi không mẹ?
-Mèo học giỏi lắm, lần sau cố gắng được cao hơn nhé con.
-Vâng ạ! Mà ba về chưa mẹ?
-Ba đang trong phòng sách. Con vào chào ba đi.
-Dạ!
Nhật Hạ lon ton chạy vào phòng sách tìm ba Minh của nó!

Chủ tịch ADG (Ánh Dương Group)-Hoàng Bảo Minh đang gọi điện với đối tác thì bỗng thấy cánh cửa phòng mở ra hé hé và từ đâu có cái đầu nhỏ tròn tròn thò vào nở nụ cười rất tươi.
-Con chào ba! ~ Nhật Hạ nói nhỏ vì biết ba cô đang nghe điện thoại.

Bảo Minh vẫy vẫy tay í gọi con gái vào hẳn bên trong. Sau đó ông liền ngừng nói chuyện với đối tác. Nhật Hạ lại gần ba và ngồi vào ghế đối diện, hai tay cô chống cằm trên mặt bàn nhìn ba.

-Sao hôm nay rồng lại đến nhà tôm thế này? Có việc gì muốn nhờ hay lại xin xỏ cái gì đây hả cô nương? ~ ba Minh vừa cười vừa hỏi.
-Ơ ba thật là! Sao ba lại nghĩ con thế chứ? Con đến chào ba mà. ~Nhật Hạ phụng phịu.
-Bình thường cô có bao giờ chào tôi đâu, chỉ toàn chào mẹ Quỳnh của cô rồi biến thẳng lên gác chứ có quan tâm gì ông già này đâu mà.
-Tại vì con bận quá í! Bình thường con về ba cũng đã đi làm về đâu? Thỉnh thoảng ba mới về trước con thôi!
-Thôi được rồi! Vậy con qua đây làm gì thế? Nói đi ba còn giải quyết.
-Ba biết không, hôm nay cô giáo trả bài kiểm tra Toán í. Mèo được 8 điểm đó ba! Ba thấy con giỏi không ba?Ba thưởng con đi ba!!
-Gì cơ 8 điểm? Lại còn đòi thưởng? Ba chưa đánh đòn con là may đấy!
-Dạ? Tại sao ạ?
-Lớp 1 bài dễ như thế mà con chỉ được 8 điểm thôi á? Anh Nhật Anh hồi đó học toàn 10 thôi!

Nhật Hạ nghe ba nói thế thì tổn thương, rưng rưng nước mắt sắp khóc.
-Ây ây đừng khóc! Ngoan ba thương, mẹ mà biết ba làm con khóc thì đêm nay ba không được về phòng đâu...Nào nín đi... ~ ba Minh hốt hoảng
-Vâng ạ. ~ Nhật Hạ lấy tay dụi mắt rồi nín khóc.
-Được rồi ba sẽ giúp con cải thiện điểm chứ mới lớp 1 mà chỉ được 8 điểm thế này thì không ổn.

Nói rồi ba Minh dẫn Nhật Hạ lên phòng của Nhật Anh, gõ cửa 'cốc cốc cốc'
-Cún mở cửa ba nhờ chút! ~ ba Minh nói
-Dạ? Ba cần gì ạ? ~ Nhật Anh mở cửa và trả lời
-Bài kiểm tra Toán vừa rồi em Mèo được có 8 điểm. Con giúp ba kèm em để điểm em cao lên nhé!
-Ơ sao lại là con? Con bận lắm, ba thuê gia sư cho nó đi, nhà mình không nghèo đến mức không thuê nổi gia sư cho nó đâu ba!
-E hèm! Ba không có thời gian tìm gia sư tốt cho em con. Hơn nữa học gia sư thì chỉ được một khoảng thời gian nhất định trong ngày thôi. Bây giờ ba cần con kèm cặp em mọi lúc có thể. Nếu không chịu thì từ tháng sau con không cần dùng tiền tiêu vặt nữa đâu! ~ ba Minh đe doạ

Cún Nhật Anh cực bàng hoàng khi nghe tin sẽ bị cắt tiền tiêu vặt nên đành đồng ý. Ngay sau đó, 2 anh em đã dắt tay nhau đi học bài! Nhưng chỉ được 1 lúc....
-Nào Mèo! Làm cái này đi 17 trừ 6 bằng bao nhiêu?~Nhật Anh hỏi
Sau khoảng 20 giây suy nghĩ...
-Dạ! 17 trừ 6 bằng 14 ạ! ~ Nhật Hạ hào hứng trả lời.
Những tưởng anh Cún Nhật Anh sẽ khen ngợi cô hết lời, nhưng.... không hề. Thay vào đó là cái cốc đầu đau ơi là đau.
-Ơ? Sao anh đánh em ~ Nhật Hạ vừa ôm đầu vừa mếu máo nói.
-Mày có đúng là em tao không thế? 17 trừ đi 6.... mà bằng tận 14??
-Ơ đúng mà. Không phải ạ?
-Đúng đúng cái đầu í. Ví dụ nếu mày có 17 cái bánh nhé...
-Không!
-Không cái gì?
-Em không thích bánh! Có thể thay bằng sô-cô-la không?
-Ừ thì sô-cô-la! Ví dụ mày có 17 thanh sô-cô-la. Mày cho tao 6 cái thì mày còn bao nhiêu cái?
-Em vẫn còn 17 cái!
-Sao lại thế?? ~ Cún Nhật Anh còn bàng hoàng hơn lúc nãy.
-Vì em không thích cho anh! Em sẽ giữ hết tất cả nên em vẫn còn 17 cái!
-Mày có hiểu thế nào là ví dụ không? Chỉ là trả vờ thôi chứ ở đây đâu có sô-cô-la thật đâu?
-Kể cả thế em cũng không thích cho anh!
Nhật Anh vỗ trán, tỏ vẻ bất lực!
-Thôi được! Không cho thì thôi! Vậy ví dụ tao có 17 cái kẹo sô-cô-la. Tao cho mày 6 cái thì tao còn bao nhiêu cái? ~ Nhật Anh hỏi
- Eeeee không chịu đâu ~ Nhật Hạ mếu máo
-Gì nữa? Không chịu cái gì?
-Anh có tận 17 cái mà cho em có 6 cái không chịu đâu!!! ~ Nhật Hạ mè nheo.
-A! Tao chết với mày mất!

Cún Nhật Anh cảm thấy không thế chịu nổi nên liền gọi Minh Khôi sang ứng cứu! Sau khi đã triệu tập thành công Minh Khôi.
-Khôi này! Bây giờ mày giúp anh dạy con hâm này cho điểm Toán nó cao lên được không? Anh ở với nó thêm một giây nữa chắc anh chết luôn mất!
-Tại sao em lại phải làm thế ạ? ~ Minh Khôi hỏi.
-Vì Khôi học rất giỏi! Lại còn tốt bụng nữa!
-Không đâu anh ạ! Thời này làm gì cũng cần có sự bình đẳng giữa hai bên anh ạ! Em giúp anh thì anh cũng cần làm gì đấy cho em cho nó bằng chứ?
Cún Nhật Anh hết hồn! Thật sự đây là lời nói của đứa bé 6 tuổi ư?
- Anh cho em 2 nghìn mua kẹo mút nhé? ~ Nhật Anh dụ dỗ
- 2 nghìn á? 2 trăm thì em chơi anh ạ!
'Trẻ con thời nay đã tham tiền thế rồi sao? Trời ơi? ' ~ Nhật Anh thầm nghĩ. Sau đó cậu mở ví lấy ra tờ 20 nghìn và đưa cho Minh Khôi.
-Này! Anh cho rồi giúp anh đi! ~ Nhật Anh nói.
Minh Khôi nhòm nhòm tờ tiền...
-Anh Cún có thật sự học cấp 2 không vậy? Đây là tờ 2 chục mà? Anh không biết đếm à? Này nhé.... 1 2 3 4 số không! Tờ 2 trăm có 5 số không lận.
'Cứ tưởng lừa được nó!' ~ Nhật Anh thở dài. Đành phải đưa tờ 2 trăm cho Minh Khôi.
- Đây thưa ông! Khôn vừa thôi!
-Hi hi! Em cảm ơn anh Cún! Em nhất định sẽ giúp chị Hạ được điểm 10 Toán!
Minh Khôi ghé qua thủ thỉ Nhật Hạ.
-Chị Mèo! Tẹo đi ăn kem nhé! Em mời!
-A! thích quá! ~Nhật Hạ reo lên.
-Nhưng xong là về học Toán đó!
-Chị biết rồi!
*hết hồi tưởng*
Vậy là từ đó Nhật Hạ đã có thêm 1 gia sư mới! Không ai khác đó chính là Nguyễn Minh Khôi! Sắp tới thi học kì liệu cô có được 10 Toán như Minh Khôi quả quyết không nhỉ?
___________
Đón đọc chap tiếp nhé mọi người❤️
Thả sao đi✨

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net