Chương 1:Khởi đầu mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"ĐOÀNG"-một tiếng súng bắn thẳng tay ra từ một người đàn ông vào Diễm Huyền
"Sác Hỉ !!!!! Tôi hận anhhhhhhhhh..."Diễm Huyền trừng mắt nói cùng với một sự thất vọng...
Nói xong, mắt Diễm Huyền  lờ mờ nhìn lòng ngực cô đang tuôn chảy máu
Rất nhanh , hắn đã liền ném cô xuống dòng sông lạnh lẽo .Đôi mắt vô cảm nhìn cô trôi vào lòng sông
"Ọc ọc....."
Diễm Huyền không còn chút sức lực,xung quanh cô cứ như bị bao trùm một màu đen ,nhấp nháy nhấp nháy..., chẳng lẽ những là linh hồn đã chết oan dưới sông?
Cô không quan tâm ,giờ đây trái tim cô đã bị bóp nát không còn chút huyết sắc...
Những linh hồn dần dần bao trùm cô ,một mảng màu đen lớn quấn lấy người cô.Vì thương cảm rằng tuổi còn trẻ bị hại chết như vậy liệu có đáng? -Những linh hồn chết oan muốn cô sống và tận hưởng những ngày tháng đáng giá ở một thế giới khác...
:
:
:
:
:
Trong một căn phòng trắng xoá vô cùng nhẹ dịu.Có một thiếu nữ nằm trên giường cùng với bông băng thuốc than. Ánh sáng chiếu ra từ cửa sổ rọi lên mặt thiếu nữ ấy ,khuôn mặt thanh tú,dễ thương ,lông mi dài khẻ nhấp nháy mở ra .Bỗng ,một tiếng gọi kêu tên vị thiếu nữ ấy:
"Tú Nhi" "Tú Nhi ơi..." Một giọng nói dịu dàng ấm áp gọi cô
Là ai ,là ai đã gọi cô một cách tha thiết như vậy? Quay sang nhìn thì cô thấy một phụ nữ khoảng 40 mấy tuổi nhìn mình, đó là một phụ nữ rất xinh đẹp ,thanh lịch và phúc hậu
Tự hỏi không biết đó là ai .Chẳng lẽ là người cứu cô ấy?
Người phụ nữ phúc hậu đó nói:"con gái , sao con có thể bất cẩn như vậy ? Mẹ biết con rất muốn dạo bờ sông nên mẹ cho con đi dạo.Ai ngờ, con lại té xuống sông...là lỗi của mẹ..."
Diễm Huyền khó hiểu những gì người phụ nữ này nói,chắc là nhận lầm người bèn nói:
" cô ơi, cô nhận lầm người rồi ,cháu không phải là con gái cô, dù sao con cũng cảm ơn vì đã cứu con" Diễm Huyền cười tươi nói
" Tú Nhi ,con nói gì lạ vậy...! Chẳng lẽ con bị đập đầu vào đâu sao?Ngoan,để mẹ xem nào..."
Diễm Huyền thấy người phụ nữ này có vẻ rất thương con .Cô chợt nhớ sau lưng mình có vết bớt nên đã cởi áo ra
"Không phải đâu cô ,nhìn này ,sau lưng con có vết bớt lưỡi liềm chắc con gái cô không có đâu ha?"Diễm Huyền nói
"Là con mà Tú Nhi,đúng là sau lưng con có vết bớt hình lưỡi liềm mà..." Người phụ nữ bàng hoàng nhìn Diễm Huyền ,chẳng lẽ con gái cô bị mất trí nhớ?bà liền chạy ra khỏi phòng chạy xuống điện bác sĩ và thông báo cho chồng
Diễm Huyền khó hiểu nhìn bà , cô liền tới trước gương màu nâu đen đứng gần cô
"Mặt mình nè ,sao bà ấy nhằm mình với con gái của bà ấy vậy? Lại còn nói con gái bã có vết bớt như mình?" Mặt cô ngu ngơ nhìn trong gương
.......continue.......
TG:mấy bạn thấy thế nào? Chương 1 có vẻ giống một số truyện xuyên không nhưng bắt đầu từ chương 3,4 là nội dung bắt đầu khác nhé :))) thấy hay thì ủng hộ mình nha:3
P/s:chương này khá ngắn ,viết còn vụng về ,ủng hộ mình nha<3
Hình miêu tả tâm trạng của Diễm Huyền khi bị phản bội:

Nguồn:Kazel art

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC