Phiên ngoại I: Đôi Lời Của Káoo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


감사합니다!

Cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã theo dõi truyện của mình đến tận giây phút cuối cùng, thật sự khi viết những câu chữ để hoàn phần chính văn thì mình đã khá cảm xúc.

Mình cứ ngỡ là bản thân không viết gì nữa, thật sự là vì có nhiều thứ tác động vào khiến mình bỏ viết gần hai năm, xoá tất cả những bộ truyện trước đó mình từng public (Những bạn nào từng đu CP Ngô Cẩn Ngôn và Tần Lam thì chắc có lẽ đã từng đọc qua fanfic trước của mình và cũng có lẽ các bạn sẽ chẳng nhớ mình đâu vì mình đã đổi bút danh^^).

Cho đến một ngày đẹp trời, mình dạo Netflix thì thấy bộ phim "Mine" của chúng ta thấy chị Lý Bô và chị Seo Hyung, mình đã dùng gần hai mươi tiếng cuộc đời của hai ngày cuối tuần để xem hết. Như ở văn án từng nói, một bộ phim thật sự tuyệt vời từ biên kịch, đạo diễn, dựng phim và đến dàn cast (Đặc biệt là chị Kim Seo Hyung - Mình đã theo chị từ Nobody Knows và chị Lý Bô - Mình theo chị từ Đôi tai ngoại cảm^^)

Cảm ơn Mine đã làm cho mùa hè của mình trở nên thú vị hơn và cảm ơn Mine đã cho mình lại động lực để tiếp tục viết truyện. Tuy rằng văn phong mình còn kém, cốt truyện còn chưa tốt nhưng mình đã thật sự cố gắng hết sức có thể để cho bộ truyện này được hoàn thiện hơn.

Có thể mình sẽ tiếp tục mở ra một fanfic cho Mine nữa và cũng có thể mình xin phép ngưng tại đây vì mình cũng có công việc và học tập của mình. Nếu tiếp tục viết, mình sẽ rất vui khi gặp lại các bạn độc giả nhưng nếu không thể thì mình mong các bạn hãy nhớ đến Mine, nhớ đến "Ngược Dòng Bi Thương" của mình một cách tích cực nhất.

Tiếp theo mình xin phép được giải đáp một chút về nguyên nhân mình xây dựng hình tượng nhân vật như thế này.

Khi bắt đầu viết, mình thật sự chẳng có một định hình nào cụ thể cho Ngược dòng bi thương, mình chỉ có mỗi cái tựa truyện và tên nhân vật. Mình nghĩ rằng chỉ viết một bộ truyện bình thường, nhẹ nhàng như cách những đoạn tình cảm trong phim đã thể hiện. Và để được như thế, mình đã CẮT RẤT NHIỀU tình tiết. Thật sự khi dò lại cốt truyện gốc mình đã có chút ngỡ ngàng. Nếu mà nói ra, cốt truyện gốc có thể mình sẽ đi đến tận hơn 60 chương (Vì lối viết của mình có chút lan man và dài dòng) nhưng cuối cùng mình chỉ quyết định dừng lại ở chương thứ 30.

Mình đã xây dựng hình ảnh Suzy Choi chờ đợi Jung Seo Hyun một cách lặng thầm, nhẹ nhàng, không trách móc, không níu kéo.

Mình đã không hề NGƯỢC! Mình chỉ xây dựng tình tiết thực tế nhất có thể, trong truyện tình cảm không thể cứ mãi suôn mượt, bão giông sẽ khiến người ta trân trọng nhau thêm một chút.

Đầu tiên là nhân vật Jung Seo Hyun.

Mình đã xây dựng chị ấy có vài nét khác biệt với trên phim. Mình đã cân bằng được hai thứ ở chị ấy đó là lý trí - cảm xúc. Trên phim thì các bạn đã thấy rồi, Jung Seo Hyun lý trí đến mức vô cùng bảo thủ ở những tập đầu tiên, nói thẳng là rụt rè và hèn nhát với tình yêu hai mươi năm của đời mình. Nếu trên phim, chị bảo vệ Hyowon và quyền lực thì ở đây chị đã bảo vệ cho tình yêu của đời mình, từ bỏ Hyowon, từ bỏ quyền lực, phá vỡ mọi quy tắc và định kiến.

Mình đã rất sợ mình sẽ điều hướng Jung Seo Hyun theo một nhân vật phi logic!

Thật sự mình đã khiến Jung Seo Hyun đi vào lối mòn của đa số tác giả khác (Thể loại tổng tài gì đó), vẫn còn chút gì đó chưa hợp lý ở vài phân đoạn nhỏ.

Đó là một điều khiến mình khá buồn và trăn trở.

Thật sự là như vậy.

Tiếp theo là nhân vật Suzy Choi.

Mình cảm thấy mình làm khá tốt ở tuyến của Suzy. Cô như là thạch thảo tím, nhẹ nhàng, mỏng manh nhưng chung thuỷ mà kiên định trong chính cảm xúc của mình. Lúc nào cần yếu đuối cô sẽ chẳng che giấu, lúc nào cần lý trí cô đã không ngại biến đổi để trở nên sắt đá và cứng rắn hơn.

Vĩnh viễn, chỉ có duy nhất Suzy Choi mới là người chấp nhận chờ đợi Jung Seo Hyun đã lãng quên mình.

Các bạn biết không, tình yêu không đơn giản là nói lời mật ngọt. Jung Seo Hyun ích kỉ chọn quên đi cô nhưng điều cô làm đó chính là tha thứ và chờ đợi.

Tình yêu là sự bao dung không có giới hạn.

Yêu mà không thể bao dung nhau thì đó gọi là sở hữu.

Về cảnh H (18+).

Vì sao mình không chèn cảnh này vô nhỉ?

Vì sao mình lại cắt ngang khiến các bạn tụt cảm xúc nhỉ?

Mình không muốn đánh mất đi hình tượng của Suzy Choi và Jung Seo Hyun.

Mình thừa nhận, trong những fanfic trước đây mình đã có từng viết H nhưng sau này, có lẽ do thời gian mãi dũa nên mình đã không còn cảm xúc cũng như sâu sắc với loại hình này. Nói thẳng một chút, đối với những BHTT khác thì mình có thể okey nhưng đối với fanfic mình đã sinh ra cảm giác bài xích việc đấy.

Mình nói thế này có lẽ sẽ đụng chạm đến nhiều bạn tác giả cũng như độc giả nhưng đây là lời giải thích thoả đáng nhất cho việc mình cố tình không xen H vào truyện.

H có thể là một dư vị nào đó cho truyện đỡ nhàm chán hơn nhưng mỗi người có mỗi quan điểm, mỗi lối viết và sở thích đọc riêng, mình không bảo thủ, mình chỉ bảo vệ chính kiến của mình.

Vì sao mình lại để cho Seo Hee Soo và Lee Hye Jin một cái kết thật sự không đẹp nhỉ?
Vì sao cuối truyện mình lại chẳng cho Hee Soo một lần gặp lại Hye Jin nhỉ?

Mình nói đơn giản thế này nhé, dù là truyện nhưng mình vẫn muốn nó mang một nét thực tế hơn.

Thật ra quay đầu ra đi chính là một đời không thể nào gặp lại.

Nếu đặt vào cảm xúc của nhân vật, ta sẽ thấy, Ngược dòng bi thương của Seo Hee Soo không phải là có người yêu mới, mà là dứt đi đoạn hôn nhân thất bại với Han Ji Yong và mở ra một bắt đầu khác cùng con trai của mình. Cũng như Lee Hye Jin, Ngược dòng bi thương đối với cô không phải là có được người mình yêu mà là đứng dậy và tự tin vượt qua cảm xúc của chính mình, mở ra một con đường mới.

Không có kì diệu, không có cổ tích, ở đây, thế giới của chúng ta chỉ đang vận hành theo một lẽ tự nhiên.

Vì đã rút ngắn truyện nên những cảnh hai người bên nhau có lẽ là hiếm hoi, mình xin lỗi nếu làm các bạn không hài lòng, thật sự xin lỗi các bạn.

Vì sao mình không để cho Jung Seo Hyun giao nộp chứng cứ và một tay tống Jung Nam nào tù?

Vì sao đến tận giây phút cuối cùng mình không để cho Han Jin Ho một phát súng giết chết bố của mình?

Vẫn là vì nhân văn.

Đứng ở cương vị là một người con, Jung Seo Hyun không thể làm vậy. Đứng ở cương vị là một người cháu nội, Jung Seo Hyun không thể huỷ hoại cơ ngơi của ông nội để lại.

Và cũng đứng ở cương vị cao cả hơn, là một đứa con trưởng, là người anh lớn nhất, là một người mang máu mủ của gia tộc họ Jung thì Jin Ho chắc chắn không thể nổ súng.

Đức đạo của một đứa con không thể thực hiện điều đó. Và anh đã làm một hành động tưởng như ngu ngốc nhất lại là việc mở đầu cho Jung Seo Hyun - Em gái của anh.

Tuy là tác giả nhưng mình tự thấy bội phục Jung Jin Ho gấp ngàn lần.

Vì sao nói là một câu truyện nhẹ nhàng như mình lại cho vài cú plot twist đau đớn thế nhỉ?

Đầu tiên, việc Suzy bị Jung Nam hành hạ.

Mình muốn phê phán một phần nào đó trong thế lực tài phiệt hiện tại, tàn độc, dơ bẩn và biến thái. Jung Nam không phải hoàn toàn xấu, ông ta đã từng cho Seo Hyun cơ hội, từng buông tha cho Suzy.

Đối với ông ta, kết cục hôm đó chính là do Suzy đã tìm đến Seo Hyun mà ra. Tình yêu đồng tính có thể nói là nỗi đau của ông chứ không đơn thuần là kì thị và ghét bỏ.

Ông đã từng bị lừa dối.

Kẻ tổn thương thường muốn đổ hết căm phẫn của mình lên đầu kẻ khác.

Thứ hai, việc mẹ của Suzy và mẹ của Seo Hyun từng bên nhau.

Điều này nhằm sáng tỏ cho điều thứ nhất, tuy khiến mọi người khá bất ngờ nhưng mình muốn làm sáng thêm nỗi căm thù của Jung Nam, để cuối cùng cái chết của ông ta sẽ khiến người ta cảm thấy Chúa đúng là luôn luôn công bằng.

Thứ ba, Seo Hee Soo bị chồng của mình đẩy xuống cầu thang.

Mình đã cắt bỏ quá trình Seo Hee Soo tự thân vượt lên nỗi đau nhưng đâu đó mình đã rất cố gắng cho các bạn thấy được sự mạnh mẽ của chị, mạnh mẽ và bao dung đến mức khó mà có thể tưởng tượng được.

Cuối cùng, không chắc có phải là bẻ lái gắt không, đó chính là mình đã xoá đi chương lễ cưới của hai bạn được diễn ra =))))))

Chúng ta đã đồng hành với nhau rất ngắn, chỉ chưa đầy một tháng nhưng thật sự nhờ các bạn độc giả đã khiến bản thân mình nổ lực hơn rất nhiều^^ Văn phong non nớt, cốt truyện thiếu logic của một đứa chỉ mới lớp 11, nhưng dù sao đi nữa mình muốn nhắc lại là mình đã cố gắng rất nhiều. Cảm ơn các bạn, cảm ơn.

Cảm ơn và hẹn gặp lại.

Có thể sau này sẽ gặp nhau tiếp trên thuyền SeoZy nhưng cũng có thể sẽ ở thuyền khác nhưng dù thế nào đi chăng nữa, mình vẫn mong lần tới vẫn sẽ nhìn thấy các bạn vote và comment vào mỗi chương truyện của mình.

Dont say goodbye
Pls, say see you again!

Ký tên: Káo - L.Fujng
Ngày 8 tháng 8 năm 2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net