Nhớ Hay Quên (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đoản: Nhớ Hay Quên (1)
By: Mạn Châu Sa (Tiểu U Linh)

"Thế sự xoay vần, nhân sinh như ảo mộng. Người còn nhớ hay đã quên? Là thực hay là mộng?"

*****

Thế giới này vốn do Thần Sáng Thế dùng máu của mình tạo nên với hi vọng mọi người sẽ sống hòa thuận với nhau. Tiên, Nhân, Ma từ bao đời nay vốn vẫn luôn yên yên bình bình như thế. Nhưng thế sự vốn khó đoán, Ma vương dã tâm ngày càng lớn muốn thôn tính thế giới trở thành bá chủ. Cuối cùng Thần Sáng Thế vì phong ấn hắn mà chết, thế giới rơi vào đại loạn. Thời gian này người ta gọi là Loạn Tam Giới.

Cuối cùng để dẹp loạn Tam Giới hai người đệ tử còn lại của Thần Sáng Thế và Bách Lý Thượng Thần phải dùng Ngọc Sáng Thế chứa đựng bao tinh hoa của đất trời. Loạn Tam Giới qua đi, thế gian an ổn thế nhưng Ngọc Sáng Thế lại biến mất.

Thần Sáng Thế chết.

Ngọc Sáng Thế biến mất.

Nàng sẽ quay lại...

Hay...

Thế giới này muốn đổi chủ?

*****

Một trăm ngàn năm sau Loạn Tam Giới, thế gian an ổn, mọi điều đều được cân bằng.

Tiên giới, con đường gần Thiên Trần cung, một tiểu cô nương vóc dáng chỉ khoảng sáu đến bảy tuổi đang chạy hớt ha hớt hải không ngừng ngó trước ngó sau.

"Bịch."

"Ui da."

Tiểu cô nương va vào một thứ gì đó rồi ngã bịch ra đất.

"Cái gì vậy?"

Tiểu cô nương vừa xoa cái mông vừa ngồi dạy. Ách, là một nam nhân. Phải nói thế nào nhỉ? "Xinh đẹp tuyệt trần" liệu có đúng không? Vị thúc thúc này thật xinh đẹp, đẹp hơn cả các tỷ tỷ của nàng. Phong Tử Diệp trong lúc ngẩn ngơ ngắm dung nhan "xinh đẹp" trước mặt liền buột miệng.

"Thúc thúc xinh đẹp."

Nam nhân cả người mặc trường bào đen nghe xong liền đen mặt. Nam nhân đứng bên cạnh thì bụm miệng cười. Cười chết mất, hắn thật không ngờ câu đầu tiên Thượng Thần nghe được sau khi xuất quan lại là câu này.

"Tiểu..."

"Thúc thúc xinh đẹp giúp ta một việc được không? Một lúc nữa có cung nữ nào hỏi, thúc thúc nói rằng ta không có ở đây nhé!"

Tiểu cô nương nói xong liền xách váy chạy nấp vào sau cánh cửa cách đó không xa.

Sau khi tiểu cô nướng trốn đi thì ở ngã rẽ gần đó một cung nữ chạy về phía này.

"Công tử không biết ngài có thấy một tiểu cô nương vóc dáng khoảng sáu đến bảy tuổi chạy qua đây không?"

Nam nhân được gọi là thúc thúc xinh đẹp liếc mắt nhìn khuôn mặt nhỏ bé đang hé ra ở cái cửa gần đó rồi nhìn cung nữ.

"Không thấy."

"Vậy ta xin cảm tạ."

Nói xong cung nữ liền hớt hải chạy đi nơi khác.

Sau khi cung nữ dời đi tiểu cô nương liền bước ra ngoài, đầu thì ngó ngang ngó dọc.

"Không có ai gần đây cả."

Nam nhân nhìn tiểu cô nương váy gấm đen lanh lợi trước mặt mọi bực mình vì chữ thúc thúc xinh đẹp đều biến mất. Hắn ngồi xuống gần tiểu cô nương.

"Nhóc con tên gì hả?"

"Thúc thúc xinh đẹp người đang hỏi ta sao?"

"Đúng vậy?"

"Hừm... Vậy thúc thúc là ai?"

"Nhóc con lanh lợi ta là người hỏi trước."

"Vậy thúc thúc trả lời ta trước đi rồi ta sẽ trả lời người."

Trên đầu nam nhân đã xuất hiện mấy vạch đen. Con quỷ nhỏ nghịch ngợm này chui ở đâu ra đây.

"Ta tên Bách Lý Thiên Trần. Nhóc con giờ đến lượt nàng."

"Vậy ta gọi người là thúc thúc xinh đẹp nhé."

"..." Quạc... Quạc.

"Ta tên là Phong Tử Diệp năm nay ta đã một ngàn tuổi rồi."

"Một ngàn tuổi."

Bách Lý Thiên Trần nhìn vóc dáng nhỏ bé trước mặt vẻ mặt nghi ngờ. Một ngàn tuổi theo lẽ thường đã có vóc dáng của người trưởng thành rồi.

"Thúc thúc xấu xa người đừng có nhìn ta bằng ánh mắt nghi ngờ đó. Ta đã một ngàn tuổi rồi không tin người đi hỏi mẫu hậu liền biết."

Thúc thúc xinh đẹp sau khi nghi ngờ nàng đã thành công thăng chức thành thúc thúc xấu xa.

"Mẫu hậu? Nàng là công chúa?"

"Đúng vậy a."

"Thượng Thần trong thời gian người bế quan Thiên Hậu đã hạ sinh nàng. Từ lúc nàng sáu tuổi đến nay vẫn giữ nguyên hình dáng như này. Nhìn nàng tuy nhỏ bé nhưng không thể xem thường pháp lực rất mạnh đợi một thời gian nữa có thể mạnh bằng người. Thiên cung hiện giờ không mấy người có thể đánh lại nàng."

Nam nhân từ đầu đến cuối vẫn im lặng lúc này mới truyền âm nói với Bách Lý Thiên Trần. Đây là tiểu tổ tông nổi tiếng của Thiên cung người gặp người tránh hoa gặp hoa sợ chỉ vì nàng quá nghịch, tuy vậy nhưng vẫn có nhiều người yêu thích nàng.

Bách Lý Thiên Trần sau khi nghe nam nhân bên cạnh nói càng trở lên ngạc nhiên hơn. Mới 1000 tuổi mà đã mạnh như vậy rồi sao? Hắn định dùng một tia huyễn lực thăm dò nàng cuối cùng lại bị nàng phát hiện và chống cự mãnh liệt.

"Thúc thúc xấu xa không cho phép ngươi thăm dò huyễn lực của ta."

Cánh tay trắng nõn sau lớp áo gấm màu đen vung lên một lớp kết giới vững chắc liền hiện ra.  Bách Lý Thiên Trần thoáng trầm tư. Cảnh giác như vậy, thật sự không tầm thường.

"Nhóc con nàng có muốn trở lại bộ dáng thật của mình không. Ta giúp nàng."

"Giúp ta?"

"Đúng vậy. Cho ta xem huyễn lực của nàng ta giúp nàng lớn lên."

"Cái này..."

"Nàng muốn cái gì ta cũng sẽ cho."

"Thật sao?"

"Thật."

"Ta muốn đến Thiên Trần cung. Thúc thúc sẽ cho ta vào chứ? Thúc thúc đừng có nuốt lời, người là chủ nơi đó đừng nói là người không được vào."

"..."

Thật thông minh, mới nghe tên hắn đã đoán được nơi đó là của hắn.

"Nàng vào đó để làm gì."

"Ai cũng cấm ta vào nơi đó nên ta muốn vào trong xem thử nơi đó có gì. Thúc thúc sao nơi đó lại có tên giống người? Trong đó có gì vậy?"

"Không có gì cả. Bình thường như bao nơi khác thôi."

"Ta không tin."

Nàng bĩu môi tỏ vẻ không tin.

"Thúc thúc mau đi thôi."

Phong Tử Diệp rất bình thản mà kéo tay Bách Lý Thiên Trần về hướng Thiên Trần cung. Đi được một lúc nàng liền dừng lại ngồi xuống.

"Diệp nhi sao vậy?"

"Ta mỏi chân, thúc thúc xinh đẹp người cõng ta đến Thiên Trần cung được không?"

Phong Tử Diệp dương khuôn mắt trắng nõn nà cùng đôi mặt to tròn lấp lánh nhìn hắn, hai cánh tay dơ lên.

"..."

Cuối cùng sau một lúc đứng nhìn nhau Bách Lý Thiên Trần liền cõng nàng. Thật may là hắn đã để tên dở hơi kia đi nếu không ngày mai cả Thiên cung sẽ loan truyền tin hắn cõng tiểu công chúa này mất.

"Cảm ơn thúc thúc."

Cuối cùng ngày hôm ấy cả Thiên cung náo loạn vì tìm nàng còn nàng thì ở Thiên Trần cung chơi đùa náo nhiệt với ai đó hận không thể ở đây luôn. Bình thường mọi người gặp nàng đều tránh có mỗi thúc thúc xinh đẹp chơi với nàng vậy nên nàng quyết định rồi nàng sẽ bám theo thúc thúc xinh đẹp không dời.

Thúc thúc xinh đẹp là của nàng!

8/1/2019

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net