Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hứa Giai Giai là một nữ sinh lớp 10 , cô sống cùng ba mẹ và anh trai ở thành phố lớn.Ba của Giai Giai là nhà khoa học nên ông hay đi công tác xa, còn mẹ cô chỉ làm nội trợ trong nhà và chăm sóc cho cô. Vì chuyến công tác lâu dài của ba cô nên, ông đã đưa Giai Giai và vợ mình đi cùng .Anh của cô tên là Giai Kỳ ,anh lớn hơn cô 5 tuổi đang là sinh viên Đại học năm 2 , vì việc học nên anh không đi cùng gia đình , phải ở lại thành phố một mình.
Buổi trưa hôm đó, mọi người đang sửa soạn đồ đạc.Giai Giai tới trường để tạm biệt cô giáo và các bạn,tuy các bạn cùng lớp không thân với cô cho lắm nhưng họ rất buồn khi cô chuyển trường khác,sau khi chào mọi người ở lớp cô đi về nhà khi mở cửa nhà bước vào,đôi mắt cô buồn thăm thẳm như sắp khóc, mẹ cô liền cất tiếng hỏi: 'Con không sao chứ Giai Giai?' cả nhà đều nhìn cô,cô liền trả lời mẹ :'' Không sao mẹ ạ '' . Bà bước tới vỗ vào vai cô ,an ủi : ''Mọi chuyện sẽ ổn thôi !''.
Giai Giai từ nhỏ đã rất nhút nhát, nên cô có   bạn bè ngoài mẹ cô ra cô không có người bạn nào để tâm sự cả. Lớn lên cô càng rất ít nói trừ khi người khác bắt chuyện với cô cô mới trả lời còn không sẽ im lặng suốt ngày. Những thứ ở đây đã quen thuộc với cô từ lúc nhỏ nên việc chuyển tới nơi khác làm cô khó chấp nhận được.

Chiều xuống hành lí của gia đình đã được để lên xe chỉ chờ sáng mai là có thể xuất phát .
Tờ mờ sáng mẹ gọi cô dậy để thay quần áo.Khi ba mẹ cô đang tạm biệt hàng xóm,cô đẩy cửa bước ra, cô đưa tay bế chú mèo rồi bước lên xe .Ba mẹ cô cũng lên xe ,nhìn qua gương cô thấy anh trai đang vẫy tay chào . Chiếc xe lăn bánh từ từ trên đường đưa cô đi khỏi thành phố.
Vì đường đi khá xa nên Giai Giai đã ngủ được một lúc khi vừa tỉnh lại cô thấy xe đang đi trên con đường nhỏ xung quanh  bên đường có những cửa tiệm rất đẹp và rất hoài cổ . Đi khoảng một đoạn có một con đường nhỏ dẫn đến một ngôi nhà,ven bên con đường là những bông cỏ dại xinh xắn. Khi tới nhà, hiện trước mắt cô là ngôi nhà tách biệt với thị trấn nó nằm gần biển, kế bên nhà một cái vườn trong rất lạ giống như chưa từng dọn dẹp bao giờ cây cối mọc um tùm.Cô lơ đi những thứ kì lạ đó , rồi cô phụ giúp ba mẹ dọn đồ vào nhà.
Tối hôm đó ông Hứa có việc phải tới cơ quan làm việc, nên Giai Giai ngủ cùng mẹ trong phòng thì nghe tiếng kêu của mèo . Cô ngồi bật dậy nhìn lên đồng hồ, đồng hồ hiện số 00:02 .Cô bước xuống giường, từ từ đi xuống nhà.Tiếng kêu càng lúc càng lớn, mở cửa kính cạnh nhà ra , có một hàng rào ,cô cố leo qua nó nhưng vì cao quá nên khi qua được cô đã té xuống đất . Cô ngồi dậy thì nhìn thấy trước mắt là một hồ nước rất lớn nước trong veo có mặt trăng chiếu xuống làm sáng cả khu vườn.Nhìn sang bên trái cô thấy con mèo của mình đang đuối nước,cố vùng vẫy trên mặt hồ.Trong đầu cô chưa suy nghĩ được gì nên đã tự nhảy xuống hồ, vì không biết bơi nên cô đã từ từ chìm xuống hồ, lúc này cô không thể làm được gì chỉ biết thỉnh cầu trong vô vọng .Bổng nhiên có một thứ gì đó đang bơi tới chỗ cô , nó dùng tay ôm lấy eo cô , rồi từ từ bơi lên mặt nước. Cái đuôi của sinh vật đó đột nhiên biến thành đôi chân như con người, nó bế cô vào mặt đất ,sau đó đặt tay lên trán Giai Giai như truyền thứ gì đó,sau đó từ từ cô ngất đi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net