Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng nay ,Giai Giai dậy sớm cô lục tủ đồ như đang kiếm thứ gì. Một lúc sau cô cầm một bộ đồ nam của anh trai mình đem qua khu vườn nhưng không thấy anh người cá đâu,cô viết lên một tờ giấy nhỏ với dòng chữ ''HÃY MẶC NÓ KHI RA NGOÀI '',sau đó cô quay về phòng để chuẩn bị đi học.Trong lòng nghĩ không biết anh có hiểu được những gì mình viết không ?

Cái hồ nước trong vườn dẫn ra tới biển.Anh từ biển bơi về, thấy có quần áo đặt sẵn trên bờ nên anh nghĩ cô đã chuẩn bị cho mình dù không hiểu chữ trên giấy ghi gì.Đột nhiên có tiếng mẹ  Giai Giai vọng vào :''Chạy xe cẩn thận nha con!'' .Nghe vậy anh liền thay vội bộ đồ rồi bước ra khỏi khu vườn.Giai Giai vừa dắt xe đạp ra đường,leo lên yên xe cô bắt đầu đạp mạnh bàn đạp nhưng chiếc xe không nhút nhít chút nào, tưởng là xe hỏng nên cô quay lại nhìn xuống bánh xe sau, cạnh bánh xe có đôi chân không mang giày.Cô từ từ nhìn lên thì thấy anh người cá đang mỉm cười thân thiện với mình,tay anh nắm chặt yên sau, chiếc áo hoodie bị mặc ngược khiến cái nón bị quay ngược ra đằng trước trong rất kì lạ.Gương mặt cô tỏ vẻ khó hiểu, cất tiếng hỏi : '' Anh nắm yên xe tôi làm gì ?'' .Anh đáp :'' Tôi muốn đi chung với em '' . Cô nói :'' Tôi phải đi học, không phải đi chơi! Anh đi theo làm gì,lỡ người khác biết anh không phải con người thì sao?? ''.Anh nói: ''Tôi không làm phiền em đâu, yên tâm !'' . Cô nhìn anh một lúc rồi cũng đồng ý ,cô nói tiếp: ''Nhưng anh  mặc áo ngược rồi kìa !'' .Nghe vậy anh liền cởi áo giữa đường làm lộ cơ thể , làm cô ngại phải xoay đi chổ khác.
Cô đèo anh trên đường khi nhìn xuống thấy đôi chân không mang gì của anh cô suy nghĩ gì đó. Lát sau, cô dừng xe ở tiệm giày nhỏ bên đường .Cô chống chổi xe, rồi dắt tay anh vào trong tiệm.Bà chủ quan sát hai người rồi chào hỏi :'' Em muốn mua nam cỡ nào vậy ?'' .Cô ngạc nhiên khi nghe bà chủ hỏi vậy nhưng nhìn xuống chân mới nhớ ra.Cô lắc đầu, nói : ''Em.. cũng không.. rõ nữa !''.Bà chủ tiệm nói tiếp :'' Bạn nam này cao chắc được 1m75 lấy giấy size 40 là được , bạn nữ chắc 1m62 lấy size 37 là vừa '' .Cô bối rối, nói :'' Em.. không mua ạ , cô lấy giày cho anh này được rồi ạ !'' .Bà chủ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, rồi đi lấy giày. Khi bà chủ đi ra xa một chút,anh liền hỏi :'' Em sợ bà ta sao?Anh thấy em run quá rồi.''  Cô im lặng không nói gì. Có lẽ đây là lần đầu tiên cô tự mua đồ.Từ nhỏ cô rất sợ người lạ trước giờ những đồ cô mặc là điều do mẹ mua về nhà mới mặc, không bao giờ cô đi cùng mẹ mua sắm cả, cô cũng chưa bao giờ mua đồ cả dù có món đồ nào đó thích đến mấy cũng bỏ qua không mua...
Một lát sau, bà chủ mang đến vài mẫu giày anh liền thử đôi giày Nike mắc tiền, có vẻ anh rất thích nó, nó cũng rất đẹp.Anh quay qua nói với cô:'' Tôi rất thích cái này '' .Cô nhìn sang bà chủ, bà chủ liền nói giá :'' Vì là học sinh nên cô giảm 100 .000đ nên còn 1.500.000 thui.'' Giai Giai nghĩ trong lòng:'' Tiền tiêu một tuần có 2 triệu mua rồi, tiền đâu mua đồ ăn trưa ?'' .Cô nhìn về phía anh ,anh đưa đôi mắt chờ đợi, thấy vậy cô đành buộc lòng mua cho anh.Bước ra khỏi tiệm,cô nhìn đồng hồ trên cổ tay mới hay mình sắp trễ , liền leo lên xe, đạp nhanh tới trường.Anh bước ra khỏi tiệm thì không thấy cô đâu, nên anh đành ngồi ghế trước cửa tiệm chờ cô.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net