Chương 65

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô cúi đầu, hôn nhẹ lên gương mặt trắng hồng của Bánh Bao Nhỏ, khóe môi Bao Bao hơi cong lên, "Mẹ..." giọng nói non nớt mềm mại khiến tâm tình Tô Lạc thoải mái hơn.

Biệt thự nhà họ Lê, từ lúc Duệ Húc nhận chức tổng giám đốc tới nay, đây là bữa tiệc lớn nhất, cũng là lần đầu tiên có nhiều người tham gia nhất, trong đại sảnh vô cùng rộng lớn, rất nhiều người bước vào, khắp nơi đều có tiếng cười, tiếng nói, đúng như dự đoán của Vệ Thần, có rất nhiều người tham dự, thậm chí có những người đưa cả gia đình tới, nhưng mục đích lần này của Duệ HÚc chính là Claudia luôn thần bí bên cạnh Bạch Thiếu Triết, tuy Claudia không phải quan trọng nhất, nhưng cô chính là mấu chốt đằng sau tập đoàn Bạch thị, Thiếu Triết có thể khống chế được thị trường phương Tây cũng nhờ có một nhà thiết kế tài gioit như Claudia đứng đằng sau.

Nghe nói, Claudia là tình nhân của Thiếu Triế, nghe nói, bọn họ đã có một đứa con hai tuổi, nghe nói, Claudia tới bây giờ vẫn chưa hề lộ diện, nhưng tại chính bữa tiệc của Duệ Húc, lần đầu tiên công khai thân phận mình, nghe nói, hôm nay, Claudia sẽ là bạn gái của Thiếu Triết.

Đương nhiên, còn khiến cho nhiều người chờ đợi hơn chính là vị trí phu nhân bên cạnh tổng giám đốc tập đoàn Húc Nhật, tuy rằng hắn đã qua một lần hôn nhân, tin chắc sẽ không ai để ý mấy chuyện đó, bọn họ chỉ để ý tới thân phận của hắn, và tập đoàn Húc Nhật lớn mạnh đằng sau hắn, đứa con rể ai chẳng muốn, người chồng như vậy, cô gái nào không cần. Huống chi hắn đã ly hôn hai năm rồi, cũng không có cô gái nào xuất hiện bên cạnh.

Không có người phụ nữ xuất hiện cạnh hắn càng chứng minh các cô gái còn cơ hội, không ai biết, không có người phụ nữ nào xuất hiện bên cạnh hắn, bọn họ một chút cơ hội cũng chẳng có.

Vệ Thần bưng một cầm một ly rượu vang, khóe môi cong lên, thỉnh thoảng hắn sẽ nói chuyện với vài người, nụ cười của hắn thật chuyên nghiệp, nhìn giống như thật vậy nhưng thực chất nụ cười đó là giả.

"Húc, anh nhìn xem kìa, những cô gái kia đều muốn làm thịt anh, đúng rồi, anh có phát hiện ra chưa? Vợ trước của anh cũng tới, không biết hiện tại đang bùng nổ với tình địch nào, còn có những người đàn ông kia, bọn họ đều nhìn ra cửa, dường như đang chờ đợi Claudia, người còn chưa xuất hiện, họ đã cướp hết sự quyến rũ của anh rồi."

Duệ Húc cầm một ly thủy tinh, ngón tay chạm nhẹ vào miệng ly, khóe môi nhếch lên, nụ cười lạnh lẽo,, ở trên địa bàn của Duệ Húc, bọn họ dám nghĩ như thế, cũng khá can đảm đấy.

"Húc, tới đây một chút," Ninh Nhiên cách đó không xa gọi con trai, Duệ Húc xoay người, nhìn thấy cha mẹ mình, còn có một người đứng bên cạnh họ, một người phụ nữ trẻ tuổi.
"Húc, nhìn xem, anh không còn chọn, họ đã chọn giúp anh rồi. Uhm, con gái độc nhất của Đường Thị, nghe nói mới du học nước ngoài trở về, một nhạc sĩ, chơi đàn vi-ô-lông," Vệ Thần nâng ly, chạm vào ly của Duệ Húc, đồng tình nhìn hắn.

Duệ Húc khẽ mím môi, đi tới, bàn tay hơi nắm lại.

Vệ Thần đồng tình nhìn Duệ Húc, chuyện này, hắn chỉ biết nói xin lỗi, hắn không phải phụ nữ nên không thể giúp Duệ Húc được.

"Vệ Thần, lại đây..." Một giọng nói rõng rạc truyền tới, Vệ Thần sửng sốt, nhìn thế nào thấy giọng nói này quen tai như vậy, giống như giọng nói lão già nhà hắn, Vệ Thần quay đầu lại, quả nhiên thấy được cha mình còn có mẹ mình nữa.

Sao họ lại tới đây, Vệ Thần vội đi tới, thấy được cha mình cười rất vui vẻ, bên cạnh ông còn có một người.

"A, đây chính là Vệ Thần đi, đã lớn như vậy rồi."

Vệ Thần gượng cười, cái gì lớn chứ, hắn cũng gần ba mươi tuổi rồi.

"Vệ Thần, đây là chú Dư, chú Dư vừa mới về nước, trước đây, chú Dư hay bế con lắm, đã lâu rồi chúng ta không có liên lạc, tính xem, cũng mười mấy năm rồi không có gặp mặt."

"Chú Dư," Vệ Thần lễ phép chào, kì thực hắn chẳng nhớ cái ông chú này ở đâu ra, chú Dư, chỉ cần cha hắn biết là được rồi, bế hắn, vậy lúc đó hắn chính là đứa bé con rồi, còn nhớ được cái gì chứ?

"Đúng rồi, đây là con gái chú Dư, vừa tốt nghiệp đại học, con bé học ngành luật."

Đứng cạnh chú Dư là một cô gái có bộ ngực cao vút, bộ dáng cao ngạo, khi nhìn thấy Vệ thần, trên mặt thoáng hiện vẻ ngượng ngùng. Vệ Thần nhìn thoáng qua Duệ Húc, hắn cũng đang phải đối mặt với tình huống như này, đúng là trên đời ác giả ác báo, xem đi, đến lượt hắn rồi.

Nói thật, cô gái này không thuộc dạng người hắn thích, hắn chỉ thích những cô gái nhỏ xinh, đáng yêu, không thích cô gái mạnh mẽ, luật pháp, nhìn qua có vẻ rất có nề nếp, thực nhàm chán.

Hắn lại không thể nói ra được, chỉ có thể cười như thằng ngốc vậy.

Ở cách đó không xa, Duệ Húc rõ ràng mạnh hơn hắn nhiều, bởi vì, gương mặt hắn từ bé đã lạnh lùng như vậy, cho dù có đứng trước mặt phụ nữ, gương mặt hắn vẫn như vậy, luôn biến phụ nữ thành kẻ yếu, còn hắn thành kẻ mạnh.

Thật xấu hổ, đúng là quá xấu hổ, người ta thì thẹn thùng như thế, còn người đứng trước mặt Vệ Thần giống như chim khổng tước vậy, dùng lỗ mũi để nhìn hắn, muốn làm rõ cô chính là vĩ đại nhất, nhưng Vệ Thần hắn cũng là một người đàn ông độc thân hoàng kim, cũng rất vĩ đại nha.

Duệ Húc mím chặt môi, bộ dáng vẫn bình tĩnh, cả người cứng nhắc như một tảng đá, lại khiến cô gái trước mặt mê muội hoàn toàn, người đàn ông này tạo áp lực rất đáng sợ cho người khác, nhưng cũng khiến cho người khác cảm thấy vô cùng an toàn.

Chỉ cần liếc mắt một cái, cô liền bị mê hoặc.

"Tôi có thể gọi anh là Húc không?" Gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, vẻ mặt ngượng ngùng, Duệ Húc cúi đầu, hàng lông mày hơi nhăn lại, "Tùy cô." câu nói không lạnh không nhạt, cũng khiến cô gái này được sủng ái mà lo sợ.

"Húc..." Cô gái định nói gì đó, lại ngửi thấy một mùi thơm nồng lướt qua, sau đó một cô gái cao gầy đi tới, bộ dáng xinh đẹp hấp dẫn ánh mắt của mọi đàn ông, đương nhiên còn có thân phận của cô nữa.

Vợ trước của Duệ Húc, một tình yêu cũ, một tình yêu mới, thật là náo nhiệt.

"Sao vậy, Húc, anh thực sự thích người vô dụng như vậy sao, một cô gái chỉ biết khóc? Giống Tô Lạc sao?" Nụ cười trên mặt Trữ San rất dễ thương như trái tim cô lại méo mó, cô ghen tị.

Duệ Húc chỉ có thể là của cô thôi, hắn vốn là của cô.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net