Phần3. Cậu bạn cùng bàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sẽ là tớ đơn phương mãi, nếu như cô không đổi chỗ cho cậu ngồi cạnh tớ. Buồn cười nhỉ. Tim tớ đập mạnh kinh khủng khi ngồi cạnh cậu. Lạ thật, giống như mọi thứ sắp xếp để tớ và cậu lại gần nhau ý.

Nhưng mà không ổn. Từ khi cậu ngồi cạnh tớ, cậu lại không dịu dàng với tớ tí nào cả. Cậu tỏ ra ghét tớ, Dùng những từ ngữ- mà đối với tớ bị tổn thương nặng nề, để cho bọn con trai lớp thấy cậu vô cùng ghét tớ.
Tớ biết điều đó đáng thôi. Nên tớ chỉ cười, bởi tớ luôn cười. Không sao, vì tớ đã làm tổn thương cậu nhiều. Và cũng chính vì thế mà tớ không dám đến gần cậu.
Thật buồn cười khi duyên số nó lại quay lại với bọn mình.
Và quyết định can đảm nhất trong cuộc đời tớ, là tỏ tình với cậu, chạy đến nhà cậu, gọi cậu xuống, ôi :)))
Cậu cứ ngơ, tớ thì xấu hổ, chạy về nhà thoii. Hôm sau thì cậu có bảo tớ là" đâu có từ chối đâu" nghĩa là có đáp lại đúng không :)))
Tớ đã vui kinh khủng như thế đấy. Lần đầu tiên tớ thích người khác, và tỏ tình nữa ha ha :)))
Mà lúc đó còn chbi thi đại học, đúng là hám giai quá!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#buồn #nho