2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

2 tuần sau khi ở trường!-Maeko ngồi trong lớp úp mặt xuống bàn,chả nói chuyện với ai và chả ai quan tâm đến cô!-Đến tiết đầu tiên,tiết học mà cô đau đầu nhất đó chính là Toán học hạng của cô vì nó mà rất thấp.Trong tiết này!,đầu cô hoàn toàn trống rỗng! 

-Thầy:"nào,để thầy phát bài kiểm tra vừa rồi ra các em xem điểm của mình nhé!"

 -Thầy:"Thầy rất đáng khen Ishi,vì lần này em được điểm cao,cách làm rất chuẩn với những gì Thầy chỉ!" 

-Thầy:"Hazzz Maeko!!! Sao lần này em điểm thấp hơn lần trước vậy!,em không hiểu chỗ nào sao không bảo với thầy?,thầy giúp em!" 

-Ishi:"Hazz tại nó ngu,thì nói bao lần chả thế!"

 -Thầy:"Ishi!!!, em yên lặng nào!"

 -Học sinh 1:"Thầy có bênh cậu ta cũng vậy thôi!,trông chán chết!"

 -Thầy:"Thôi nào!!Maeko em có khó khăn thì nói với thầy nhá!"

 -Cả lớp lúc này vừa ganh ghét vừa buồn cười,ghét là vì "Thầy Judal là người tốt,là hình mẫu của các bạn nữ...mà đi quan tâm con maeko á?,buồn cười!"

 -đến lúc giải lao cô cũng chả yên khi con nhỏ ishi cứ ra vẻ ta đây trước mặt cô

 -Ishi:( kéo tóc maeko)"này,tốt nhất m nghỉ học luôn đi, vừa dốt vừa nghèo cũng muốn tranh đua học hành cái thá gì??" 

-maeko lúc này chịu hết nổi ngồi dậy đấm vào mồm con ishi một phát làm cho ishi say sẫm mặt mài,sau đó tất cả bị lên văn phòng và mời phụ huynh, phụ huynh của ishi là một bà thím chả có gì ngoài tiền...đương nhiên thì cậy cha mẹ giàu thì ishi muốn trả thù kiểu gì chả được... còn mẹ maeko khi có chuyện thì chả thấy bà ta đâu, gọi cả nữa ngày mới chịu đến, bà ta khi thấy mẹ của ishi giàu như thế thì giả nai giơ tay đánh maeko sau đó bắt maeko xin lỗi chả quan tâm ai sai ai đúng vì bà ta sợ mẹ ishi sẽ kiếm chuyện!Về đến nhà chưa kịp làm gì thì maeko bị bà ta lôi ra mắng và đánh 

-mẹ Maeko:" mày... con chó,m không giúp ích cho tao thì cũng đừng gây chuyện chứ... con nhỏ ishi gì đó nhỡ nó có gì thì người gặp nạn chả phải tao à??"

 -bà ta mắng nhiết maeko cho dù là con bà ,bà cũng chỉ quan tâm con bé nhà giàu kia có làm sao?,còn maeko lúc này trong đôi mắt đã chả thể khóc nữa,trầm cảm càng ngày càng tăng,uất ức mệt mỏi nhất đang đè ép một cô gái mới tuổi 17,cái tuổi đáng ra phải có cuộc sống vui vẻ,tự do...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net