CHAP 13 : 💓 THẾ NÀO GỌI LÀ YÊU?! 💓

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe vậy, tôi liền thắc mắc hỏi :

  " Vậy biểu hiện sao mới gọi là yêu? "

Anh ấy cười đáp lại :

  " Em đoán xem! "

Tôi cau mày trả lời

" Sao em đoán được chứ! "

Anh ấy nhún vai rồi nói :

" Được thôi... Để anh giải thích cho em nhé! Đó là khi người em yêu tâm trạng ra sao thì tâm trạng em cũng vậy, ví dụ như họ vui em cũng vui, họ buồn em cũng buồn.... và họ cười với em thì tim em rộn ràng lên đến nỗi em kìm chế không được mà bất giác đỏ mặt... nói chung yêu là bệnh khó giấu ^^ "

Tôi nghe anh ấy kể xong mới rõ là mình chưa động tâm với anh ấy rồi... Lòng tôi lúc này nôn nao như muốn yêu ai đó ngay vậy, mỉm chi nói:

  " Nghe anh nói xong, em thấy yêu một người nào đó cũng vui đấy chứ ! "

" Vui ư? Anh nghĩ không vui đơn giản như em nghĩ đâu...haha "

  Anh ấy nói xong cười lớn , tôi lại càng thắc mắc hơn, đập tay nhẹ vào bàn hỏi :

" Không vui? Tại sao? "

" Anh nói em nghe... vì mình yêu người đó cảm xúc họ sao mình cũng vậy nhưng đó là khi họ chưa kề vai cùng ai thôi!! Chứ họ cười khi bên ai đó tay trong tay em nghĩ lúc đó... vui nỗi ư?!!" Anh ấy nói với giọng nặng trĩu, đôi mắt anh ấy thật buồn bã và cô đơn. Chẳng lẽ anh ấy đã trải qua mối tình đầy ưu phiền sầu não như vậy sao... khiến anh ấy nhắc đến lại đau khổ như vậy...

°♡°

  " Đây! Cô chủ ăn đi! "

  Thấy tôi buồn bã , Aiko gắp miếng cá cho tôi ăn như một lời quan tâm vì suốt bữa ăn tôi như người mất hồn vậy, đũa thì cứ gắp từng hạt cơm lên nhưng không nhai.... Bỗng Aimi đứng dậy đưa tay lên vai thể hiện sự kính trọng đối với tôi , giọng đầy tin cậy nói:

  " Cô chủ lo lắng gì cứ nói với tôi, dù bắt tôi nhảy vào lửa tôi cũng luôn sẵn sàng làm cô chủ vui "  

" Waaaa!! "

  Aiko nghe xong lại bắt đầu thần tượng Aimi lần nữa, hùa theo mặc dù chả hiểu sâu sắc gì về câu nói của Aimi , vẻ mặt ngây thơ tươi cười nói như đinh đóng cột

  " Aiko cũng vậy! Vì Hitomi gì cũng bằng lòng ". Aiko nói xong liền lấy từ trong túi ra con gấu bông nhỏ màu trắng mà cô ấy thích nhất xòe tay ra trước mặt tôi. " Kể cả phải hi sinh bảo bối ( con gấu bông ) của Aiko , Aiko cũng chịu tặng cho Hitomi " Aiko kết thúc câu nói bằng một nụ cười trẻ con động lòng người.

  Hai cô robot này thật khiến người ta muốn yêu thương thật. Cách biểu hiện tình cảm qua lời nói rất thông minh. Chắc ba và mẹ đã dành nhiều tâm huyết vì mình để chế tạo kĩ về mặt thể xác cũng như tâm hồn... "  Cám ơn cha mẹ "

  Tôi mỉm cười rồi ôm chầm lấy họ vào lòng, thật ấm áp làm sao... nhưng suy nghĩ của hai con robot này hơi quá khiến tôi phải cân nhắc bày tỏ cảm xúc của mình ra ngoài ít đi mới được...

  " Cám ơn hai người , tôi chỉ đang thắc mắc vài điều thôi. Đừng lo lắng và cũng đừng hở cái là hi sinh nữa "

" Vâng ạ! " Cả hai đồng thanh đáp

°¤°

Sáng hôm sau....

   Lại là một ngày đẹp trời tôi lại lên sân thượng chơi ngắm các đám mây đang nhệ tênh theo gió trên bầu trời... cảm giác thật yên bình... Đang tận hưởng khí trời thì bất ngờ tôi nghe thấy tiếng la " Auu! " của người con trai nào đó trên sân thượng, tôi liền quay người lại thì thấy anh ấy đang xoa đầu chỗ đau của mình, tôi ung dung chậm rãi bước tới hỏi han

  " Anh có sao không? " Tôi lại gần anh ấy và cúi người xuống hỏi

  Anh ấy mặt lạnh như băng im lặng chả đáp trả lại gì câu hỏi của tôi...

  " Ông trời cho anh cái miệng à? Hay anh bẩm sinh bị câm khi nghe người khác giới nói chuyện? "

" Khác giới sao.. mày chỉ là một thằng đàn bà mang hình hài con gái thôi! Đừng có mà giả vờ! "

  Vốn dĩ định đi coi như hôm nay gặp phải tên khùng nhưng không ngờ anh ta lại đáp trả lại tôi câu nói đáng ghét như vậy... Nghe nói vậy tôi quên khuấy đi mất là hiện tại chỉ có tôi là người con gái duy nhất ở trên thế giới này. Tôi liền tát anh ta mội bạt tai thật mạnh vào mặt... tóc tôi bay trong gió sau những làn tóc đang bay là ánh mắt đầy phẫn nộ của tôi, đầu trong chợt có ý nghĩ...

TÔI GHÉT ANH TA!!!!

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net