chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                                           
                                                     

" Cinderela... Cinderela!! "

                             
" Đó là cái tên của một nàng công chúa "

                             
" Một nàng công chúa có nhan sắc tuyệt đẹp, lại có một tuổi thơ thật bất hạnh khi ở chung với người mẹ kế và hai người chị của mình. Nhưng rồi thật may mắn khi nàng gặp được bà tiên, một bà lão nhân hậu đã tặng cho nàng chiếc giày thủy tinh, tạo ra định mệnh để nàng gặp được hoàng tử. Kết thúc câu chuyện là một đám cưới linh đình của hoàng tử và công chúa lọ lem. Thế là Cinderela, nàng ta sống hạnh phúc với hoàng tử mãi mãi trong tòa lâu đài nguy nga tráng lệ! "

                           
Đối với những đứa trẻ khi nghe ba mẹ đọc cho nghe câu chuyện cổ tích này, lại vô cùng thích thú. Chúng rất thích cái kết của câu chuyện, nàng Cinderela cuối cùng đã tìm được hạnh phúc của đời mình bên hoàng tử, ngược lại những kẻ ác độc như người mẹ kế và hai cô chị kia phải chịu lấy quả báo.

                             
Nhưng, đổi lại, nếu bạn đặt mình là những nhân vật phản diện trong câu chuyện cổ tích ấy. Mỗi một tình tiết đối với bạn...là một cái buồn nôn, mỗi một trang truyện mở ra là hàng chuỗi ấm ức căm hờn.

                             
***
                             
Nàng, là một trong những nhân vật trong câu chuyện cổ tích ấy.
                           
Dù đất diễn của nàng trong mỗi tình tiết không hề ít, nhưng, nàng không phải nữ chính trong câu chuyện.
                             
Nàng không phải là Cinderela.

                             

Nàng, là chị của Cinderela!

                             
Dù được tác giả cho xuất hiện rất nhiều, nhưng, nàng chỉ là bàn đạp cho em gái cùng cha khác mẹ kia nổi bật lên mà thôi.

                             
.....

                             
Năm ấy, là nàng đã khóa cửa thật chặt, kể cả xé rách bộ áo dạ hội của Lọ Lem do chính những con chuột ranh ma đáng ghét kia may tặng. Thật sự hơi quá đáng, nhưng, bộ áo đó là do con Lọ Lem đó ăn cắp của nàng.Chiếc áo đầm đó là của nàng, kể cả chiếc vòng cổ kia nữa, Nàng xé, nàng hủy hoại nó thì nàng cũng chẳng hề sai.

                             
Nàng đã cố nhốt con yêu nghiệt đó trong phòng, không cho nó có thể đến buổi dạ hội, nhưng, rốt cục, Lọ Lem khóc, bà tiên hiện ra, giúp đỡ, và rồi, nàng lại thua, thua một cách thảm hại.

                             
Cũng năm ấy, nàng hy sinh cắt đứt cả gót chân trái để có thể mang vừa đôi hai thủy tinh đó. Nhưng rồi, ông trời cớ sao lại thương Lọ Lem đến như vậy? Lọ Lem có cả một chiếc khác, khẳng định, đôi hài là của nó.

                             
Rốt cục, đôi giày thủy tinh kia cũng chẳng thuộc về nàng...
                           
Hoàng tử và Lọ Lem hạnh phúc.

                             
Vậy, nàng cắt đứt cả một gót chân kia, để làm gì?

                             
Tại sao mấy con chuột đó lại yêu mến nó? Tại sao bà tiên chết tiệt kia lại giúp đỡ nó? Hoàng tử kia yêu nó như điếu đổ.... Đức vua và hoàng hậu cũng vô cùng yêu mến nó, kể cả hàng vạn người hầu trong cung cũng đều quý mến Lọ Lem.

                             
Kể cả mấy đứa con nít nghe kể chuyện, cũng vui mừng khi Lọ Lem tìm được hạnh phúc mới.

                             
Còn nàng? Còn gia đình nàng?
                                                                            
Điều nàng căm hận con yêu nghiệt đó, không phải là nó được hạnh phúc, được ở bên hoàng tử, mà là chính nó khiến nàng nhà tan cửa nát.

Sau khi cưới được hoàng tử, gia đình nàng lại được sửa sang tráng lệ hơn. Nàng và cô chị gái của nàng đều được phong là quận chúa. Gia đình nàng khá giả đâm ra càng giàu có. Nếu không được làm vợ của hoàng tử thì làm quận chúa coi cũng được. Tưởng rằng an phận thì cuộc sống không cần mưu toan và thanh thản hơn. Nhưng rồi... ngày ấy, khi Lọ Lem quay về nhà nàng thăm gia đình. Mẹ Nàng theo lễ lại phải mời trà cô ta không. Không hiểu tại sao, khi cô ta uống vào lại hộc máu rồi bất tỉnh. Hoàng tử biết được hung hăng bế Lọ Lem về cung điều trị, mới biết được rằng Lọ Lem bị trúng độc. Hung thủ, lại là mẹ của nàng!

Chỉ trong một ngày, mọi thứ như bị đảo lộn. Gia đình nàng, lại bị người ta gáng cho cái danh tội mưu đồ sát hại vợ hoàng tử. Mẹ nàng bị bắt, nhưng tội này rất nặng. Hoàng tử yêu con quỷ đó như thế, càng đùng đùng giáng cho cả nhà nàng tử hình cả dòng họ. Ai là người thân của mẹ nàng đều phải chịu án tử.

Ngày hôm đó...

Nàng và chị gái Sooyoung phải cõng nhau tất tả chạy trong đêm. Nàng... không bao giờ quên được cái ngày tối tăm đó. Chị của nàng đã vất vả như thế nào để cõng nàng lê từng bước...

Hình ảnh chị phải quằn quại như thế nào mỗi khi té trượt chân nhưng vẫn cố gắng cõng nàng trên lưng...

Hình ảnh mà đám lính bắt được, chúng hung hăng bứt tóc chị mà lôi, mà kéo.

Hình ảnh chị cố hết sức để bảo vệ nàng...

Nàng, đã hèn hạ như thế nào gạt nước mắt mà bỏ chị chạy đi.

Giây phút nàng ngoảnh lại, chỉ thấy máu là máu.

Ngày mẹ nàng bị đem đi chém đầu giữa dân chúng. Họ ném đá, họ ném cả rau thối, trứng thối vào người của mẹ. Đầu mẹ chảy máu, còn có cả những vết hằn do những tên lính bạo lực to tướng kia hành hạ.Lòng nàng đau đến thấu xương thấu tủy.

Con lọ lem đó quỳ xuống van xin chồng ả tha cho gia đình nàng, nhìn thấy thôi mà ngứa cả mắt. Nếu là dân chúng bọn họ cảm kích và tung hô. Riêng nàng, nàng cảm thấy đắng tràn cổ họng. Chẳng phải nó hại gia đình nàng ra nông nỗi này hay sao?

Lúc đó, nàng Lọ Lem nhân hậu quỳ đến đỏ cả chân, khóc đến cạn nước mắt. Nhưng đó chỉ là cho dân nhìn thấy, nhưng khi không ai chú ý, nàng lại nhìn thấy Cinderela quỷ quyệt kia đã nở nụ cười mãn nguyện.

Ngày hôm đó, máu nhuộm một góc trời.

Mẹ nàng tắt thở, cổ vẫn bị treo thòng lọng bời chiếc dây thừng.

Lọ Lem chứng kiến đau lòng đến ngất xỉu.

Chị gái nàng cũng đã mất rồi, người mẹ này cũng chẳng còn.

Nàng hận, nàng hận, chỉ không thể lột mặt nạ của con yêu tinh đó. Nàng hận không thể chém cả vợ chồng tụi nó, không thể lôi chúng nó xuống hỏa ngục. Hận nhất kẻ đã làm nàng nhà tan cửa nát.

Là vai phản diện, nàng thừa nhận mình ác độc. Nhưng không vì thế mà phải lãnh quả báo như thế này. Nàng không cam tâm. Lọ lem xinh đẹp, chăm chỉ? Cinderela nhân hậu hoạt bát?

Nữ chính là gì? Đeo mặc nạ dày ra sao mọi người đều yêu mến?

Phản diện là gì? Cho dù đã lãnh nhận quả báo rồi vẫn bị tất cả phỉ báng, khinh miệt?

Nàng nhảy xuống vực, tự vẫn.

Câu chuyện kết thúc. Một Happy Ending đối với người đọc. Nhưng lại là một kết thúc thảm thương cho những nữ phản diện.

Cứ như vậy, mỗi lần cuốn sách mở ra, hàng chuỗi tình tiết cứ lặp đi lặp lại như vậy. Những nhân vật định hẳn trong đó rõ biết tình tiết bước tiếp theo ra sao.

Lọ lem hàng thế kỉ vẫn là lọ lem. Vẫn là vợ hoàng tử, vẫn sung sướng, hạnh phúc.

Chị của lọ lem kiếp này, hay kiếp sau vẫn là chị của lọ lem. Vẫn là phản diện, vẫn là bàn đạp cho câu chuyện. Sống không hạnh phúc, chết thì tức tưởi.

" tôi sống không hạnh phúc. Đến lúc kết thúc vẫn bị người đời khinh miệt dè bỉu. Cứ lặp đi lặp lại như thế, rõ chán! Chi bằng.... Chị của lọ lem tôi đây, thay đổi chút xem sao? "

_________________________________________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net