Chương 18: Công ty sữa chua Lương Tâm 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Himee

◎ Công ty là nhà của tôi! ◎

Khi Cừu Hân bước ra khỏi thang máy, liếc mắt một cái liền thấy đầy ắp chỗ làm việc trong đại sảnh, những nhân viên ma quỷ đông nghịt đều trông vô cùng bận rộn, có người đang gõ bàn phím liến thoắn, có người đang gọi điện thoại, dùng bả vai và đầu kẹp một chiếc điện thoại, tay cũng không ngừng nghỉ, cầm một chiếc điện thoại khác mười ngón tung bay gửi tin nhắn. Nếu không phải sắc mặt xám xanh không giống người thật và đôi mắt đỏ ngầu của nhân viên, thì nơi này trông chẳng khác gì một công ty bình thường.

Cừu Hân trầm ngâm, phó bản này hoàn toàn không giống trung tâm tắm, lúc mở mắt đã ở cùng một chỗ với đồng đội. Từ khi tiến vào thế giới thứ hai tới nay, cho tới bây giờ cô cũng chưa từng nhìn thấy người sống thứ 2 ngoại trừ cô, chẳng lẽ là thả ngẫu nhiên? Hay đây là phó bản 1 người?

Trong đại sảnh mặc dù là cảnh tượng bận rộn, nhưng bầu không khí lại vô cùng áp lực, hoàn cảnh ồn ào khiến người ta cảm thấy có chút buồn bực, xem ra dù là người hay ma quỷ, làm xã súc* cũng không phải chuyện vui vẻ gì.

*社畜-xã súc: 社 trong 會社 (Câu lạc bộ hoặc tập thể), 畜 trong 家畜 (Gia súc) có nghĩa là "Súc vật của công ty". Từ ngữ này xuất hiện từ những năm 1990 và dần trở nên nổi tiếng tại Nhật Bản, sau đó lan rộng ra các nước trong khu vực Đông Á. Xã súc dùng để chế giễu những người vì lợi ích của công ty mà gạt bỏ tôn nghiêm của bản thân họ.

Cừu Hân còn để ý thấy rất nhiều nơi đều dán hoặc treo mấy tấm áp phích lớn, mặt trên viết khẩu hiệu: Các sản phẩm từ sữa của Công ty Lương Tâm, đại gia đình ấm áp của bạn, hãy gia nhập với chúng tôi, bạn sẽ không còn là người lao động, mà là thành viên quan trọng nhất trong gia đình của chúng tôi!

Ánh mắt Cừu Hân lướt qua khu vực làm việc, thấy một dãy văn phòng ở phía trong cùng, có lẽ HR đang ở một trong các văn phòng đó, cô bước nhanh về phía đó bằng đôi chân dài của mình.

Trong lúc Cừu Hân đi ngang qua một vị trí làm việc, chủ nhân vị trí làm việc đang ngủ trên bàn, không hòa hợp với nhân viên nội bộ xung quanh, Cừu Hân tốt bụng đi đến phía sau hắn, đưa tay vỗ nhẹ vào lưng hắn, người đàn ông sắc mặt tái nhợt bị đánh thức, ngồi dậy dụi dụi mắt ngáp 1 cái, nghi hoặc nhìn về phía cô.

"Tiểu Triệu, ngồi dậy làm việc chăm chỉ đi, đừng có lười biếng, lát nữa lãnh đạo sẽ tới kiểm tra đấy." Cừu Hân liếc nhìn thẻ nhân viên của hắn, cười nói với hắn.

Tiểu Triệu theo bản năng ngồi thẳng lưng: "Được."

Nhưng mà người này là ai vậy?

Cừu Hân nói xong cũng không quản hắn nữa, tiếp tục đi về phía văn phòng, trên đường vô tình thấy một cô gái vừa gọi điện xong, liếc nhìn thẻ nhân viên của cô, Cừu Hân cổ vũ nói: "Không tồi, kỹ năng nói của Tiểu Phương đã tiến bộ hơn một chút so với trước đây rồi, sau này cũng phải không ngừng cố gắng nha!"

"Được... Được!" Tiểu Phương có chút ngượng ngùng, theo bản năng nhỏ giọng đáp, lời ra khỏi miệng lại cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.

Vậy cô gái này là ai? Lãnh đạo mới à?

Tiểu Phương bắt đầu vắt óc suy nghĩ về vị trí lãnh đạo có thể xuất hiện gần đây.

Lại đi ngang qua một vị trí làm việc khác, Cừu Hân tinh mắt nhìn thấy một quyển giới thiệu sản phẩm để trên bàn, vừa hay cô cũng rất tò mò về các sản phẩm của công ty này.

Chủ yếu bởi vì tin tức về Công ty sữa chua Lương Tâm này, cô đã dùng điện thoại tra qua, căn bản là tra không ra cái gì có ích.

Ngồi ở vị trí làm việc này là người phụ nữ trung niên họ Tô, đeo kính gọng đen, tóc được chải chuốt tỉ mỉ, vẻ mặt trông rất nghiêm túc, cô ấy cũng đang gọi điện thoại, nội dung nghe được như đang nói chuyện với khách hàng: "Chị Bạch, nghe em nói này, chị chỉ cần mua đủ ba liệu trình là được rồi, tuy giá có hơi đắt nhưng tuyệt đối đáng đồng tiền bát gạo..."

Liệu trình? Những thứ như sữa chua cũng dùng từ này sao? Cừu Hân có chút nghi hoặc.

Người phụ nữ vừa nói chuyện điện thoại xong, ấn nút khóa màn hình, liền cảm thấy có một đôi tay lạnh ngắt đặt lên vai mình, cô sợ tới mức run lẩy bẩy, quay đầu lại liền thấy khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của Cừu Hân.

"Chị Tô vất vả rồi, không hổ là tấm gương của chúng ta, kiện tướng chủ lực của Công ty Lương Tâm chúng ta." Cừu Hân nói, "Những người trẻ tuổi như chúng em đều phải học hỏi chị, đúng rồi, cho em mượn quyển này xem nhé, lát nữa sẽ trả lại cho chị sau."

Cừu Hân cúi người liền cầm lấy quyển giới thiệu sản phẩm trên bàn của cô ấy.

"Thực ra cũng không có lợi hại như vậy, a, được..." Người phụ nữ có chút vui mừng khi được rắm cầu vồng* khen ngợi, khóe miệng nhếch lên theo bản năng đáp lại, cho đến khi Cừu Hân cầm quyển giới thiệu sản phẩm đi xa rồi mới phản ứng lại.

*彩虹屁-Rắm cầu vồng: Đây là một cụm từ ngôn ngữ mạng của dân đu Idol C-Biz, thường dùng để chỉ những người hâm mộ thổi phồng khoa trương về thần tượng của mình, toàn là ưu điểm, thậm chí thần tượng có đánh rắm cũng nói thành nó là cầu vồng.

"Nhắc mới nhớ, người này là ai? Quen tôi à?" Chị Tô nhíu mày.

Cừu Hân nhanh chóng lật quyển giới thiệu sản phẩm trong tay, mặc dù tên là công ty sản phẩm từ sữa, nhưng chỉ có một sản phẩm nổi bật trong quyển giới thiệu, đó chính là "Sữa chua thoải mái".

"Uống sữa đi? Uống sữa đi? Uống sữa đi? Ma quỷ gầy đi sau khi uống sữa chua, uống sữa chua xong càng thoải mái, nhãn hiệu Sữa chua thoải mái Lương Tâm, người bạn trung thành nhất của bạn." Cừu Hân đọc không có ngữ điệu trông như quảng cáo có văn hóa. Rất nhiều quảng cáo hiện nay hầu như đều tẩy não bằng nước bọt, nhưng nó cũng là một chiến lược tiếp thị hiệu quả.

Lại nói uống sữa chua sẽ gầy đi thật sao? Cừu Hân vắt óc suy nghĩ, trước kia cô cũng có người bạn giảm béo, hình như đúng là sẽ uống sữa chua và ăn ức gà luộc gì đó, nhưng cô chưa từng thấy nhãn hiệu sữa chua nào phóng đại tác dụng này đến mức này.

Lật sang mặt sau còn có mấy trường hợp, có ảnh so sánh hiệu quả sử dụng thật sự từ người mua, chỉ thấy mặt cô gái trong hình được làm mờ, thân hình mập mạp quá mức có chút không tốt cho sức khỏe, sau khi uống sữa chua thoải mái hai tháng, cô gái trong hình liền gầy nhanh như chớp.

"Ồ." Cừu Hân nhướng mày, không nhịn được lên tiếng cảm thán.

Ở cuối quyển giới thiệu còn một số lời giới thiệu rất hay về công ty và các nhà lãnh đạo, nhưng lúc này Cừu Hân đã tìm được văn phòng HR nên tạm thời không thể xem tiếp, cô thuận tay nhét quyển sách vào trong túi xách.

Thấy cửa phòng của HR đang mở, nhưng khi Cừu Hân đi vào, một người phụ nữ từ trong văn phòng bước ra, một tay giữ cửa, ánh mắt không có ý tốt đánh giá Cừu Hân từ trên xuống dưới.

Người phụ nữ vừa từ từ đóng cửa lại vừa nói nhanh: "Chúng tôi đã hẹn phỏng vấn lúc 10 giờ mà cô không biết tới sớm à? Những người khác đã phỏng vấn xong từ nửa tiếng trước rồi nhưng cô lại không coi trọng lần phỏng vấn này, cô làm tôi quá thất vọng rồi, vì thế tôi rất tiếc nói cho cô biết..."

Cừu Hân không đợi cô ấy nói xong đã nhanh chóng bước lên trước mở cửa ra, chen vào văn phòng thuận tay che miệng cô ấy lại, lấy tốc độ nhanh chóng nói: "Chị, không, người nhà, em có thể giải thích, nếu trong vòng ba giây chị không phản bác thì chính là ngầm đồng ý cho em cơ hội giải thích!"

Người phụ nữ ra sức bẻ tay che miệng ra: "ê a!!" Tay Cừu Hân vẫn không hề nhúc nhích.

Ngược lại là cô đấy, buông tay để cô có cơ hội phản bác chứ! !

"Chị gái tốt, em biết thứ mềm mại nhất trên đời này không phải là đậu phụ, mà là trái tim chị." Cừu Hân thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn không buông tay, "Thật ra em rất coi trọng buổi phỏng vấn này, đến công ty từ rất sớm, nhưng chị có biết em đã nhìn thấy gì không?"

"Em thấy nhân viên trong công ty của chúng ta cần giúp đỡ!" Cừu Hân nói một cách chính trực.

"Phải biết lý tưởng của công ty chúng ta rất phù hợp với em, thậm chí mỗi lần nhìn thấy trong lòng em đều cảm thấy vô cùng xúc động, cho nên từ lúc em bước chân vào cửa lớn công ty, đây đã là công ty trong lòng em rồi, đây chính là cảm giác thuộc về!"

"Nếu đổi lại là chị, trong chính công ty của mình, khi có người chủ động nhờ chị giúp đỡ, hy vọng chị cầm hộ tài liệu, chị sẽ ngoảnh mặt làm ngơ ư?"

Mặc dù chính cô chủ động muốn hỗ trợ.

"Nếu đổi lại là chị, trong chính công ty của mình, khi có người hy vọng chị có thể đứng ở bên cạnh nhắc nhở anh ta làm việc thật tốt, chị sẽ nhẫn tâm từ chối ư?"

Mặc dù người ngủ là do cô chủ động đánh thức.

"Nếu đổi lại là chị, trong chính công ty của mình, khi có người hy vọng chị có thể cổ vũ cô ấy khi cô ấy nghi ngờ bản thân, chị sẽ tàn nhẫn phớt lờ ư?"

Mặc dù chính cô chủ động lên tiếng cổ vũ.

Sau khi Cừu Hân nói ra 3 câu tra khảo liên tiếp chấn động linh hồn liền buông bàn tay đang bịt miệng người phụ nữ ra, trong mắt của cô tràn đầy nhiệt tình và cuồng nhiệt: "Chị gái, dùng tính mạng của giám đốc Lưu chúng ta làm đảm bảo, chị có thể lớn tiếng nói với em, chị, có thể vươn tay giúp đỡ vào những lúc trên không?"

Tại sao cô phải dùng tính mạng của giám đốc Lưu để đảm bảo?

Mặt HR hoang mang, nhưng vì mạng nhỏ của giám đốc Lưu lại không thể không cẩn thận trả lời: "Tôi sẽ vươn tay giúp đỡ!"

"Vậy là đúng rồi." mặt Cừu Hân lộ vẻ vui mừng, vỗ vỗ bả vai gầy gò của HR, "Em biết ngay mà, nhân viên công ty chúng ta bao gồm cả em đều có chung một phẩm chất tốt đẹp, đó chính là tốt bụng! Chị còn nhớ câu nói ấm lòng nhất của công ty chúng ta không? Như vậy đi, em nói câu trước chị nói tiếp câu sau, gia nhập với chúng tôi, bạn sẽ không còn là người làm công nữa, mà là --"

Cừu Hân đưa tay về phía HR ý bảo cô có thể tiếp lời, HR lập tức lớn tiếng trả lời với vẻ mặt nghiêm túc: "Mà là người nhà quan trọng nhất của chúng tôi!"

"Rất tốt, công ty chúng tôi có thể có người nhà như bạn, thật sự là chuyện may mắn nhất." Cừu Hân gật đầu khen ngợi.

Sau đó cô chuyển chủ đề: "Cho nên, để đảm bảo tính mạng của giám đốc Lưu, chị sẽ bỏ qua lời cầu xin giúp đỡ của người nhà mình vì một cuộc phỏng ư?"

Sắc mặt HR trong nháy mắt trở nên hung dữ, cuối cùng cô cũng miễn cưỡng tìm lại được bản thân từ trong hàng loạt oanh tạc của Cừu Hân, người này nói nhiều như vậy, hóa ra cuối cùng vẫn ở đây đợi cô!

Mặc dù trong lòng vô cùng oán hận, nhưng HR vẫn phải nghiến răng nghiến lợi nói ra hai chữ: "Sẽ không!"

"Chị Lâm, em biết chị sẽ không làm em thất vọng mà." Cừu Hân nở một nụ cười dịu dàng, trên thẻ nhân viên trước ngực HR viết "Bộ phận nhân sự Tiểu Lâm", "Vậy em sẽ không làm lãng phí thời gian nữa, chị qua bên kia ngồi xuống đi, bây giờ chúng ta bắt đầu phỏng vấn nào, đúng rồi, chị muốn uống gì? Nước hay là trà?"

Tiểu Lâm:???

Chờ một chút, cuối cùng là ai đang phỏng vấn ai hả!

-------------------------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Cừu Hân: Được rồi đó Tiểu Lâm, chị ra khỏi phòng làm việc của tôi đi!

٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥

ミ★ hết chương 18 ★彡


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net