Chương 36: Vẫn là không gian hệ thống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Himee

◎ Thành phố đồng hồ cát! ◎

Công ty xà phòng?

Cừu Hân ngồi trước máy tính vẻ mặt ngây ngốc, mặc dù về bản chất đều là công ty bán hàng đa cấp, nhưng tên phó bản lại hoàn toàn khác nhau, xem ra không phải tất cả các phó bản của cùng 1 nhóm người chơi đều giống hệt nhau.

Như vậy cuối cùng chỉ có phó bản của mình độ khó tương đối cao, hay là vận khí của mình không tốt dẫn tới phó bản có độ khó cao hơn?

Quá tam ba bận, chờ qua phó bản tiếp theo có lẽ sẽ có kết luận.

Cừu Hân không xoắn xuýt việc này nữa, mà chia sẻ với Lý Thanh về biến hóa loại thức ăn của cửa hàng bách hóa, nói phỏng đoán của mình rằng phó bản sẽ không cung cấp thức ăn nữa.

Sau khi suy nghĩ một lúc, cô lại gửi cho tất cả bạn bè khác, tuyệt không bên nặng bên nhẹ.

Bận rộn xong những việc này, Cừu Hân đứng dậy đi về phía giá sách, lấy ba quyển sách có cách đóng bìa đặc biệt xuống, muốn nhìn xem sách có thay đổi hay không.

3 quyển sách này ban đầu có bìa màu đỏ, vàng và xanh, độ bão hòa thấp, tông màu rất nhạt, lần trước đến không gian hệ thống, chỉ có quyển có bìa màu đỏ nhạt kia là có chữ, chính là thành phố nghẹt thở.

Nhưng sau khi lần này cầm sách trong tay, Cừu Hân kinh ngạc phát hiện, màu bìa của thành phố nghẹt thở càng đậm, biến thành màu đỏ đặc, có chút chói mắt, giống như bị ngâm trong máu rồi mới vớt ra.

Cô lật từng trang sách, nhưng nội dung vẫn không thay đổi, vẫn chỉ có quảng cáo về trung tâm tắm.

Nhìn bìa sách thấm máu, không hiểu sao trong lòng Cừu Hân dâng lên một loại cảm giác rất không tốt, loại cảm giác lạ lùng này khiến trong lòng cô có chút nôn nóng, nhưng cô lật qua lật lại quyển sách hồi lâu, cũng không tìm thấy gì nữa, đành đặt quyển sách này sang một bên, kiểm tra hai quyển sách khác.

Cừu Hân bỗng nhiên nhìn thấy bìa sách màu vàng nhạt cũng đã thay đổi.

Quyển sách này màu sắc cực kỳ nhạt, phải cẩn thận quan sát mới có thể nhìn ra là màu vàng nhạt, trên bìa có điêu khắc một đồng hồ cát hơi nhô lên, bên cạnh có ba chữ nhỏ không dễ thấy - Thành phố Đồng hồ cát.

Cừu Hân vuốt ve đồng hồ cát trên bìa, xúc cảm lạnh lẽo dưới tay truyền đến, hạt cát nổi trong đồng hồ cát có vẻ như là thực, đầu óc cô hơi động, lật quyển sách xuống, ba chữ "Thành phố đồng hồ cát" bên cạnh hình điêu khắc lập tức đổi hướng cùng nhau, cát mịn trong đồng hồ cát lại bắt đầu từ từ chảy xuống.

Nhìn đồng hồ cát liên tưởng đến nhiệm vụ chính gọi là đảo ngược hai cấp, Cừu Hân cảm thấy từ này khá thích hợp, nói vậy đây chính là thành phố của Công ty Lương Tâm.

Chỉ là Cừu Hân nghĩ mãi mà không hiểu, trong trò chơi hệ thống điên cuồng lợi dụng năng lực cố gắng bịt miệng Cừu Nhân, không cho hắn tiết lộ thông tin về thành phố, thậm chí cả tên, xem ra rõ ràng là không muốn cho cô biết bất cứ thông tin gì, nhưng trong không gian hệ thống, vì sao trong quyển sách này lại viết rõ tên thành phố?

Cách làm này của hệ thống thật sự rất mâu thuẫn.

Cừu Hân mở sách ra, liền thấy một màn hình màu xanh nhạt có cảm giác khoa học kỹ thuật rất mạnh đột nhiên từ trong sách phóng lên không trung.

Cô nheo mắt lại, cuối cùng cảm thấy hệ thống là sản phẩm công nghệ cao.

Nội dung hiện ra trên màn hình dường như là một tấm bản đồ, gồm vô số đường nét đơn giản tạo thành, phác họa ra đủ loại hình dạng, trên đó dày đặc những đốm sao màu xanh đậm nhanh chóng nhấp nháy, rất chói mắt.

Cừu Hân cố gắng phớt lờ cảm giác khó chịu do những đốm sáng gây ra, cố mở to mắt nhìn màn hình, cuối cùng nhìn thấy có rất ít ánh sáng màu đỏ, tần suất nhấp nháy cũng chậm hơn một chút, giống như hít thở hằng ngày.

Cừu Hân vươn hai ngón tay thử ấn vào trên màn hình, bản đồ được phóng to thành công, nội dung trên bản đồ cũng trở nên rõ hơn, phác họa thành từng ô vuông, Cừu Hân nhìn bố cục trên bản đồ, đoán mấy thứ này là các tòa nhà.

Không biết qua bao lâu, cô cuối cùng cũng nhìn sang chỗ khác, gắt gao nhắm mắt lại, trước mắt dường như còn vô số điểm sáng ảo đang nhấp nháy, cô cảm thấy mắt mình sắp bị mù rồi.

Cũng may không phải không có thu hoạch, bởi vì điểm đỏ cũng không quá nhiều, Cừu Hân đã cẩn thẩn xem xét chi tiết của các khu vực có điểm sáng, cuối cùng cũng có một phần là nơi cô quen thuộc, đó chính là địa điểm của Công ty Lương Tâm.

Cô bắt đầu từ điểm này, sau khi ánh mắt di chuyển qua mấy con phố đã thành công tìm được vị trí Cừu gia, quả nhiên cũng là nhấp nháy điểm sáng màu đỏ.

Cừu Hân bắt đầu kết hợp những suy nghĩ trong đầu, trong thế giới phó bản cô từng có một phỏng đoán, thành phố Đồng hồ cát là một thế giới thật mà ma quỷ tồn tại, và sự kiểm soát của hệ thống đối với nó không mạnh.

Cho nên vị trí của điểm sáng màu đỏ, có phải là khu vực mà hệ thống có thể kiểm soát được hay không?

Cừu Hân cảm thấy cảm giác không thích hợp trong hệ thống không gian ngày càng nghiêm trọng, dù sao nhữn thông tin hiển thị trong quyển sách này biểu hiện ra tin tức, cứ như thể hệ thống cho cô xem quần đùi hoa của mình.

Mặc dù vẫn chưa hoàn toàn xác nhận được chuyện hệ thống đang nhằm vào mình, nhưng trong tình huống này, độ khó cao của phó bản có lẽ không phải là ảo giác.

Vẻ mặt Cừu Hân trở nên nghiêm túc, nếu như là tình huống này, vậy ba quyển sách này có thể không phải là đồ của hệ thống.

Nhưng từ sự kiểm soát của hệ thống, rốt cuộc ai mới có thể làm được, đặt mấy quyển sách như này ở trên giá sách của hệ thống không gian, còn có thể không bị phát hiện?

Hơn nữa sách này chỉ có Cừu Hân có, hay các em gái đều có?

Nghĩ đến đây Cừu Hân lập tức ngồi lại trước máy tính, mở vô hạn BB chuẩn bị gửi tin nhắn hỏi Lý Thanh.

Cừu Hân trong lúc vô tình nhìn thấy tin nhắn nhóm trước đó, hầu hết bạn bè đều đã trả lời, nói sẽ chú ý vấn đề thức ăn, và bảy tỏ lời cảm ơn với cô, chỉ có chỗ Lộ Hạnh Chi không có bất kỳ động tĩnh gì.

Cô khẽ cau mày, cảm thấy hơi lo lắng.

Nhưng chính sự vẫn phải làm, suy tư một lát Cừu Hân hỏi Lý Thanh: 【 Em gái Tiểu Thanh, trong phòng em có giá sách không? 】

Lý Thanh rất nhanh đã trả lời【 Giá sách? Không có a chị Cừu, có bàn, giường, máy tính, uhm, thêm cả bình uống nước! 】

Cừu Hân day day mi tâm, cảm thấy những vấn đề còn lại có thể bỏ qua.

Lý Thanh nói tiếp: 【 Trong phòng chị Cừu lại còn có giá sách cơ à! Ui trời, chẳng lẽ nhìn em trông rất mất dạy sao? 】

Cừu Hân bật cười, an ủi cô sau đó lại gửi tin nhắn cho bạn tốt khác, nhưng câu trả lời cuối cùng đều là không có giá sách.

Cừu Hân không khỏi thở dài, cảm thấy mọi chuyện trở nên phức tạp, cô ấn vào tìm kiếm trên trang web, quả nhiên lại hiện ra nhắc nhở không có mạng.

Lần trước cô đã thử nhưng phát hiện máy tính này không thể mở được bất cứ thứ gì ngoại trừ cửa hàng bách hóa và vô hạn BB.

Bỗng có tiếng hét từ phía sau phát ra, Cừu Hân quay đầu lại nhìn, thì ra là Phương Vũ Khê đã tỉnh, đang ngồi dậy thở hổn hển, trông giống như là gặp ác mộng.

"Ôi, sao mình lại ngủ rồi!" Phương Vũ Khê lắc đầu, đầu óc trở nên thanh tỉnh hơn 1 chút, kinh ngạc nói.

Cừu Hân cười, đang định trêu vài câu, chợt nghe Phương Vũ Khê nói: "Nhưng lần này em lại nằm mơ, trước đây em chưa từng nằm mơ!"

Cô dừng một chút rồi nói tiếp: "Cảnh trong mơ ngắt quãng, hình như em mơ thấy một con búp bê rất lớn, sau đó trong mộng không hiểu sao em bắt đầu soi gương, kết quả em trong gương lại tự mình động đậy!"

Phương Vũ Khê nói tới đây, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ, tựa hồ bị dọa không nhẹ.

"Nếu trước đây em là người chơi, có lẽ không phải giấc mơ, mà là 1 mảnh kí ức?" Cừu Hân suy đoán.

Tuy nhiên, vì lượng thông tin trong giấc mơ này quá ít, ngoại trừ tăng thêm vài phần cảm giác bí ẩn cho quá khứ của Tiểu Phương thì tạm thời không có tác dụng gì.

Bụng lại bắt đầu đói rồi, Cừu Hân thở dài, chỉ hy vọng phó bản tiếp theo có thể thuận lợi vượt qua, hơn nữa kiếm nhiều kim tệ một chút.

Cô thật sự không muốn ăn mì gói nữa đâu!

Dưới sự bầu bạn của bánh quy Tiểu Năng và mì gói, ba ngày cuối cùng cũng trôi qua, lần này có Phương Vũ Khê ở đây, hai người còn có thể trò chuyện cùng nhau, ngược lại không cần làm trạch nữ.

Chỉ là Lộ Hạnh Chi vẫn chưa trả lời tin nhắn, khiến lòng Cừu Hân hơi thắt lại.

Thanh âm nhắc nhở của hệ thống đúng giờ vang lên, cuối cùng cũng có thể tiến vào phó bản mới, Cừu Hân kiểm tra ba lô ảo của mình, xác nhận bên trong có thức ăn và dao nhỏ, sau đó lại kiểm tra đồng hồ đeo tay, bảo Phương Vũ Khê vào trong đồng hồ trước.

【 10 giây nữa người chơi sẽ tiến vào trò chơi, hãy chuẩn bị sẵn sàng, tên trò chơi: [Quán Bar Mộ Sắc] 】

Quán bar?

Nghe được tên phó bản, vô số suy nghĩ xẹt qua đầu Cừu Hân hiện, trước mắt tối sầm lại biến mất khỏi hệ thống không gian.

٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥

ミ★ hết chương 36 ★彡


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net