3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Châu Kha Vũ hiện tại là kim chủ của Trương Gia Nguyên, thân là đối tượng được bao dưỡng, Trương Gia Nguyên cho rằng bản thân nên có một chút trách nhiệm đối với việc hóng hớt bát quái liên quan đến Châu Kha Vũ.

Đời tư Châu Kha Vũ rất trong sạch, hoặc là do bộ phận quan hệ xã hội của người ta tốt, nguyên một buổi tối cậu nằm trên giường ôm điện thoại, mở đủ các loại nền tảng mạng xã hội lẫn Baidu, Douban, Weibo gì đó không thiếu cái gì, cũng không tìm được một tin tức xấu về anh.

Mấy cái tin đồn không được xác thực thì không tính, thậm chí lượt tương tác còn không có kia kìa, trước kia nhóm của cậu flop lượt tương tác cũng không có thấp như vậy đâu.

Châu Kha Vũ có bàn với Trương Manh về việc để Trương Gia Nguyên chuyển tới ở với anh, đợt này lịch trình mới quá dày, Châu Kha Vũ dẫn đến quá nhiều tài nguyên, đợi qua tháng này khi ổn định lại thì Trương Manh sẽ báo với Trương Gia Nguyên.

Không đến ở chung nhưng nếu trống lịch, Châu Kha Vũ gọi tới thì Trương Gia Nguyên vẫn phải tới chỗ anh.

Nói Trương Gia Nguyên sợ Châu Kha Vũ thì cũng không hoàn toàn đúng, Trương Gia Nguyên trời không sợ, đất không sợ lấy đâu ra sợ anh, nhưng lỡ nhận lời để người ta làm kim chủ của mình rồi, vi phạm hợp đồng gì đó thì chỉ sợ bị phong sát, chỉ còn đường về đi bán thịt nướng.

Châu Kha Vũ sống trong khu giàu có nhất nhì Bắc Kinh, vấn đề an ninh tuyệt đối không cần lo lắng, nỗi lo lớn nhất trong công cuộc ôm đùi kim chủ Trương Gia Nguyên không cần phải bận tâm.

Trong cái giới giải trí này, vạch trần chuyện trong tối của giới nghệ sĩ và phía cao tầng, các chủ đầu tư cũng là một nghề, có người ôm đùi kim chủ, ắt có người đi vạch lá tìm sâu, chuyện bao dưỡng bị vạch trần, đương nhiên là cũng không còn mặt mũi nào để hoạt động nghệ thuật.

Đó là bị vạch trần công khai trên các phương tiện truyền thông, chứ đơn giản là bị đồn đoán vô căn cứ, thì chỉ việc coi như bản thân không làm, cây ngay không sợ chết đứng.

Trương Gia Nguyên tặc lưỡi một cái, cậu đây không ăn cắp ăn trộm của ai, cũng không giành giật chồng con người khác, làm sao phải sợ.

Kim chủ của Trương Gia Nguyên nuôi thả cậu, trừ việc tài nguyên nhiều hơn trước, và hai buổi tối cậu đi ăn cơm cùng anh ra, thì chưa hề có một yêu cầu gì quá đáng cả.

Phó Tư Siêu còn dám trêu cậu, chẳng qua em vẫn là nhóc con chưa đủ mười tám tuổi mà thôi, người ta phải nuôi lớn đã rồi mới thịt. Trương Gia Nguyên đè Phó Tư Siêu xuống sô pha trong phòng tập đùa giỡn, lớn gan nói không biết ai mới là người thịt ai đâu, hừ, em chính là mãnh nam đó nha, trừ mấy anh vệ sĩ và mấy anh quay phim ra thì chưa có ai vật tay thắng em đâu nha.

Trương Manh tay ôm tablet kiểm tra lịch trình của Trương Gia Nguyên và Phó Tư Siêu trong thời gian tới, cảm thấy đã ổn, nhẹ nhàng thông báo cho Trương Gia Nguyên trong tuần sau chuyển tới nhà Châu Kha Vũ.

Như sét đánh ngang tai, Trương Gia Nguyên chỉ đơn giản nghĩ Châu Kha Vũ cần cậu đi ăn tối, thỉnh thoảng đến ôm sô pha ở văn phòng của tiểu Châu tổng ở Châu thị ngủ thôi, còn phải dọn đến nhà người ta ở thì cậu chưa có nghĩ tới.

Trong tuần sau chính là qua năm mới, cuối tuần này cậu được nghỉ tết về nhà hai ngày, cuối tuần sau sinh nhật mười tám tuổi, đừng có nói là Châu Kha Vũ định làm gì đó với cậu thật nha.

Như thường lệ, hai ngày nghỉ tết dương lịch Trương Gia Nguyên về Liêu Ninh, tổ chức sinh nhật sớm cùng gia đình, qua năm mới sẽ quay lại Bắc Kinh, như năm trước là livestream mừng sinh nhật, còn năm nay có kim chủ, làm cả fanmeeting.

Cũng không hẳn là vì có kim chủ, sinh nhật năm vừa qua của Phó Tư Siêu cũng có fanmeeting, anh trai Phó Tư Siêu vừa từ nước ngoài về, cảm thấy không chịu nổi cảnh em trai mình chịu thiệt thòi ở công ty, suýt chút nữa đòi hủy hợp đồng để kéo em trai về.

Nhóm của hai người này nói thẳng ra chính là theo đuổi âm nhạc vì đam mê, không nổi tiếng thì đừng hòng yên ổn với gia đình, về nhà mà kế thừa gia sản.

Trương Gia Nguyên lần đầu được Phó Tư Siêu dẫn về nhà chơi không kìm được mà mở miệng xỏ xiên trêu đùa mấy câu.

Sinh ra và lớn lên trong tứ hợp viện ngoại thành Bắc Kinh, còn dám nói là gia cảnh bình thường, bình thường tới nỗi không thể tin được luôn đó. Nhà họ Phó còn là dòng dõi thư hương, cha Phó là giáo sư dạy văn học ở Bắc Đại, còn dám nói là bình thường.

Trên thông tin công khai của Phó Tư Siêu, đúng thật là chỉ đơn giản viết mấy chữ, cha mẹ làm trong ngành giáo dục, đang giảng dạy tại một trường đại học ở Bắc Kinh.

Cả công ty cũng chỉ có Trương Manh cùng vài ba vị lãnh đạo cấp cao trong công ty thực sự biết thân thế của hai chiếc idol nhỏ bé Trương Gia Nguyên và Phó Tư Siêu, chuyện thân thế này mà lộ ra không khỏi gây nên không ít sóng gió, kiểu người có gia thế mà không chịu ở yên trong nhà thừa kế tài sản, còn lăn lộn trong giới giải trí làm mất chỗ của không ít người, rất dễ bị kẻ khác ghen ghét.

Phó Tư Siêu còn một chuyện giấu Trương Manh, một Trương Gia Nguyên cùng Châu Kha Vũ đã đủ khiến Manh tỷ đau đầu rồi, cô mà biết chuyện gần đây của Phó Tư Siêu khẳng định là tức chết. Tốt nhất là giấu được bao lâu thì giấu, vì chuyện không chỉ liên quan đến tình cảm, mà còn là chuyện tình cảm với người trong giới.

Mấy năm nay giới truyền thông cũng như khán giả đã không còn quá khắt khe với chuyện nghệ sĩ yêu đương, chỉ cần yêu đương trong sạch, không trà xanh không lừa dối, nam hay nữ cũng không còn quá quan trọng như trước kia.

Trương Gia Nguyên kéo vali đứng trước cửa nhà Châu Kha Vũ, bấm chuông ba lần mà chưa có người mở cửa.

Trợ lý của Châu Kha Vũ đến đón cậu ở kí túc xá công ty từ hai giờ chiều, hôm nay là thứ bảy, Châu Kha Vũ không đến công ty, nhưng cũng không tới đón Trương Gia Nguyên, anh còn bận rộn làm điều bí mật.

Trương Gia Nguyên nhìn thấy người quen liền không nhịn được mà nói nhiều, Khương Viên là người biết nói chuyện, hai người kẻ tung người hứng vô cùng vui vẻ. Trương Gia Nguyên âm thầm kết luận, người này rất hợp để làm bạn.

Khương Viên tiết lộ cho cậu hôm nay Châu Kha Vũ không đi làm, đang ở nhà chuẩn bị bất ngờ cho cậu đó, Trương Gia Nguyên cười cười, nói nhanh nhanh chút để em còn xem bất ngờ của Châu tổng là gì.

Sáng sớm nay Trương Manh đến kí túc xá của Trương Gia Nguyên, dặn dò vài điều trước khi chuyển đến cùng Châu Kha Vũ. Nói gì thì nói, cô nhìn đứa nhỏ này từ lúc mười bốn tuổi chân ướt chân ráo bước vào đây kí hợp đồng làm thực tập sinh, ngây thơ ngốc nghếch cười đùa với nhau không biết đến bao giờ tên của mình được ghi trong danh sách dự tính debut, Trương Gia Nguyên nói chỉ cần là họ Trương thì đều là anh em, từ lâu Trương Manh cũng đã coi Phó Tư Siêu và Trương Gia Nguyên như em trai mà chăm sóc.

"Chị biết em là đứa thông minh, sẽ không để bản thân mình chịu thiệt, nhưng Châu Kha Vũ là người thâm sâu, còn ít tuổi như vậy mà yên ổn ngồi ở vị trí đó thì không phải người đơn giản gì, chuyện tình cảm lại càng khó nói. Chị không cấm em yêu đương, fan thì không nói, vẫn có người có thể chấp nhận, càng có người không thể, lo cho bản thân trước, nhất định không được nảy sinh tình cảm với Châu Kha Vũ, được không?"

Đã lâu rồi Manh tỷ không nói một hơi dài như vậy, lại còn không phải là gắt lên vì tức, chỉ là nhẹ nhàng từng câu từng chữ, Trương Gia Nguyên có chút cảm động, gật đầu đồng ý.

Trương Manh tính không bằng Châu Kha Vũ tính, nhưng chuyện này là chuyện về sau, tạm thời chưa nhắc đến.

Trương Gia Nguyên rất ngoan, Trương Manh biết.

Chỉ cần không động đến Trương Gia Nguyên, đương nhiên nhóc này cũng sẽ chẳng làm gì cả, sẽ bày ra dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời. Các tiền bối nữ cùng công ty còn khá yêu thích tên nhóc này, nhiều khi còn trêu cậu ngồi yên một chỗ ngoan ngoãn đáng yêu như công chúa nhỏ.

Ừm, công chúa nhỏ cao một mét tám mươi lăm.

Trương Gia Nguyên còn đang tính ghé mông vào chậu cây cảnh bên cửa, thì cánh cửa phía trước mặt cậu mở ra.

Trương Gia Nguyên đã tới đây vài lần, đây là căn hộ kiểu thông tầng, bước qua cửa mới thấy được hết sang trọng cùng hào hoa. Nhà có một mình Châu Kha Vũ, cũng không bài trí phức tạp, tông màu đơn giản nhẹ nhàng, xám, trắng, nâu nhạt cùng vàng kem, vừa đủ trang nhã, lại tương đối ấm cúng.

Đứng trước cửa không phải Châu Kha Vũ, Trương Gia Nguyên hơi bất ngờ.

Một cô gái trông có vẻ nhỏ hơn cậu một hai tuổi, cao khoảng tầm một mét sáu lăm bảy mươi gì đó, chỉ đơn giản tô một chút son môi đã vô cùng xinh đẹp.

Châu Kha Vũ? Cô gái này là thế nào đây?

"Miên Miên, ai vậy?"

Là giọng Châu Kha Vũ từ trong nhà vọng ra.

Con mẹ nó Châu Kha Vũ dắt con gái tới nhà, còn muốn bao nuôi cậu?

Trương Gia Nguyên không thèm chào hỏi một câu, xoay đầu đi thẳng, để lại cô nhóc kia cũng ngơ khác không kém.

Châu Miên Miên nhìn người này quen quen, hình như thấy ở đâu rồi, Châu Kha Vũ khi nãy nói nhà có khách mà, không lẽ người kia chỉ là trùng hợp đi nhầm nhà.

"Chú, là một tiểu ca ca đẹp trai lắm nha, nhưng hình như đi nhầm nhà."

Châu Kha Vũ đầu óc nhạy bén, lập tức nhận ra vấn đề.

Thôi chết thật rồi.

Châu Kha Vũ vội chạy ra cửa, dép cũng không đổi, lao như tên bắn ra phía thang máy, chắc chắn Trương Gia Nguyên hiểu lầm Châu Miên Miên.

Châu Miên Miên là cháu gái lớn của anh, anh cả nhà họ Châu lớn hơn Châu Kha Vũ những hai mươi tuổi, Châu Miên Miên tháng tư năm nay tròn mười bảy, nhỏ hơn Trương Gia Nguyên đúng một tuổi.

"Trương Gia Nguyên!"

Châu Kha Vũ vừa kịp chặn Trương Gia Nguyên ở thang máy, Trương Gia Nguyên đang tức điên vì không có thẻ dân cư, không thể bấm thang máy đi xuống được, chẳng lẽ lại đi bộ mười tầng cầu thang.

"Gọi cái gì vậy?"

Trương Gia Nguyên thầm nghĩ, trong nhà có mỹ nữ vừa trẻ tuổi vừa xinh đẹp, lại còn định hai tay ôm hai người, hoặc có thể là ở ngôi nhà nào đó mà cậu và cô gái kia không biết, nuôi đến vài ba người.

"Đến đây rồi còn định đi đâu."

"Châu Kha Vũ, anh tệ hại vừa phải thôi."

Châu Kha Vũ bị mắng, chỉ biết cười khổ.

Châu Miên Miên chạy theo ngay phía sau.

"Chú, chạy nhanh quá không tắt bếp đi, nước sôi trào cả ra bếp rồi kìa."

Chú? Cmn Châu Kha Vũ chơi trò tình thú gì đây, dừng có bảo là sau này còn bắt cậu gọi anh ta là baba đấy nhé.

"Ồ, tiểu ca ca đẹp trai nè, à thang máy không đi được đâu, phải có thẻ mới được, anh không có thẻ sao... Ơ, khách của chú, có phải không?"

Trương Gia Nguyên hết nhìn Châu Kha Vũ, lại quay qua nhìn Châu Miên Miên, hai người này đứng cạnh nhau mới thấy có vài nét giống nhau.

Cái chiều cao kia cũng là gen di truyền đó!

"Thất lễ rồi."

Trương Gia Nguyên hướng Châu Miên Miên khẽ cúi đầu.

Kể ra chỗ này mà có cái hố, thì cậu chẳng tốn chút thời gian suy nghĩ gì, lập tức nhảy xuống đó.

"Vào nhà thôi, vào nhà nào."

Châu Miên Miên nhanh tay nhanh chân giành lấy vali từ tay Trương Gia Nguyên, chạy trước, để lại hai người kia chậm rãi bước phía sau.

Tay Châu Kha Vũ vẫn nắm lấy tay Trương Gia Nguyên, liếc thấy bóng Châu Miên Miên đã vào nhà, mới dừng lại giữa hành lang nói thầm vào tai Trương Gia Nguyên.

"Có phải em hiểu lầm tôi bao dưỡng con nhóc con đó không?"

Trương Gia Nguyên trong lòng đang thầm cầu trời cho Châu Kha Vũ đừng nhắc đến nỗi nhục này, vậy mà ông trời không chiều lòng người, Châu Kha Vũ thật đáng ghét.

Trương Gia Nguyên thẹn đỏ mặt, quay đi không thèm đáp lại, Châu Kha Vũ cũng không trêu bạn nhỏ nữa, dắt tay bạn nhỏ về nhà.

"Châu Miên Miên là cháu gái lớn của tôi, có lẽ em không biết, anh trai tôi lớn hơn tôi hai mươi tuổi."

Trương Gia Nguyên không biết thật, cậu chỉ biết Châu Hạo Sam, anh trai thứ hai của Châu Kha Vũ lớn hơn anh hai tuổi, còn anh trai cả bao nhiêu tuổi cậu không biết, chỉ biết là người đó có vẻ hơi lớn tuổi.

Chủ yếu là vì Châu Hạo Sam cũng là người trẻ tuổi, là một trong những tâm điểm bàn tán của nghệ sĩ nữ.

Xét về mức độ nói nhiều, Châu Miên Miên và Trương Gia Nguyên có thể nói với nhau cả ngày không chán, cực kì hợp ý nhau, làm cho Châu Kha Vũ ghen chết đi được.

Châu Miên Miên sống mười bảy năm trên đời, nhìn qua là biết chú nhà mình rõ ràng là cực kì thích tiểu ca ca này.

Tuần này cha mẹ cô đưa em trai nhỏ đi du lịch châu Âu, cô nhóc ở nhà quá nhàm chán, đến làm phiền Châu Kha Vũ, Châu Kha Vũ lớn hơn cô không quá nhiều tuổi, hơn nữa trêu người chú nhỏ này rất vui.

Nhưng có một điểm rất đáng ghét đó là người này chê cô chơi game gà.

Châu Kha Vũ nhìn qua vậy thôi, tuổi trẻ cũng là một tên nhóc ngông cuồng, hồi ở Mỹ từng có thời gian trốn học đi chơi, vì cho rằng chương trình học quá dễ dàng, không cần phải đi học. Bố của Châu Miên Miên biết, bay từ Trung Quốc sang, dạy dỗ một trận, cuối cùng đưa ra chiêu cuối cùng, hỏi Châu Kha Vũ có muốn tìm lại thằng nhóc con chơi cùng ở Bắc Kinh mấy năm trước nữa không?

Châu Kha Vũ lúc ấy mới ngoan ngoãn về trường, làm thủ tục học vượt, hai mươi tuổi nhận bằng cử nhân đại học, về nước đòi tung tích bạn nhỏ chơi cùng anh năm chín tuổi ở nhà cũ Bắc Kinh từ anh trai.

Châu Miên Miên có người chú xuất sắc như vậy tương đối đau lòng, mẹ cô nhóc bảo đi theo Châu Kha Vũ để học tập, Châu Miên Miên bám đuôi Châu Kha Vũ, nhưng là bám đuôi để đi chơi.

Châu Miên Miên chơi game gà, sau vài lần cô bé lăn lộn làm phiền Châu Kha Vũ chơi cùng, anh vứt điện thoại qua một bên sô pha phòng khách, đi về phía phòng làm việc, bỏ lại cho Miên Miên một nỗi đau lòng.

Châu Miên Miên gặp được Trương Gia Nguyên lại tiếp tục công cuộc hỏi thăm người ta có chơi trò này không, nghe được lời nói có chơi, mừng rỡ như bắt được vàng.

Sau nửa tiếng đồng hồ cắm mặt vào điện thoại, Châu Miên Miên gào lên.

"Nguyên ca, anh chơi còn gà hơn em!"

Châu Kha Vũ đang nấu cơm trong bếp, thầm nghĩ tối nay phải tống khứ con nhóc này đi chỗ khác.

Trình độ của Châu Miên Miên và Trương Gia Nguyên cũng ngang ngửa nhau, một chín một mười, đều gà như nhau.

Sau một hồi tranh luận xem ai gà hơn, cuối cùng cả hai đều đi đến kết luận, ai chơi kém hơn Châu Kha Vũ thì đều là gà. Cứ như vậy đi, dễ sống.

Châu Kha Vũ chỉ đơn giản là vật lộn với món rau trộn, đồ ăn thì hâm nóng, xếp ra đĩa, dì giúp việc ở nhà bố mẹ bình thường sẽ nấu đồ ăn sẵn và trợ lý sẽ giúp anh qua đó lấy bỏ vào tủ lạnh nhà bên này. Châu Kha Vũ không biết nấu cơm.

Châu Miên Miên vì tội rửa tay vẩy nước vào người Châu Kha Vũ mà bị nguyên chiếc thìa gỗ múc canh gõ vào đầu, cô bé vừa xoa đầu vừa kêu gào.

"Nguyên ca, lấy danh nghĩa ánh trăng, em yêu cầu anh trừng trị người chú xấu xa này cho em."

Trương Gia Nguyên tưởng mình đã ồn ào, Châu Miên Miên còn ồn hơn cả cậu. Nhưng ở chung với Châu Miên Miên rất vui, trái ngược với Châu Kha Vũ, tương đối kiệm lời.

Đúng là cái đồ đáng ghét.

Châu Miên Miên sau khi được cắt bánh mừng sinh nhật sớm của Trương Gia Nguyên thì bị Châu Kha Vũ đá khỏi cửa.

Được, bà đây không thèm ăn cơm chó.

Châu Miên Miên rút điện thoại gọi chú hai tới đón, ở nhà không có ai, về nhà ông bà nội cũng được, tiện thể mách với ông bà tội ác của Châu Kha Vũ.

Trương Gia Nguyên định trốn Châu Kha Vũ, nhưng trốn không nổi, nhà có hai phòng ngủ, nhưng Châu Miên Miên hay ở đây cùng anh, vì trường cấp ba của cô nhóc gần đây, phòng ngủ lớn của anh, phòng ngủ nhỏ để làm phòng cho Châu Miên Miên, Trương Gia Nguyên ngầm ngùi chui vào phòng Châu Kha Vũ.

Mười giờ tối, hôm nay cần đi ngủ sớm, chiều mai còn phải đến nhà hát để chuẩn bị fanmeeting buổi tối.

Trương Gia Nguyên tắm rửa sạch sẽ, chui vào chăn nằm đợi Châu Kha Vũ đi ngủ, một lúc sau anh quay lại, mang theo hương hoa cam thơm mát sạch sẽ.

Trương Gia Nguyên không ghét Châu Kha Vũ đụng chạm vào mình, bảo thích thì cũng chưa tới, nhưng nói thật, ở bên cạnh Châu Kha Vũ rất thoải mái.

Trước khi Châu Kha Vũ tắm xong quay ra, Trương Gia Nguyên nhớ đến chai rượu ở quầy bar nhỏ của Châu Kha Vũ, hồi trước ở nhà bố Trương cũng có một chai, ông nói rượu ngoại bạn thân tặng, không thể cho thằng con trai thối này uống được.

Chủ yếu là vì hồi đấy Trương Gia Nguyên chưa đủ mười tám.

Cái chai của Châu Kha Vũ đã vơi phân nửa, Trương Gia Nguyên lén lút chạy ra ngoài thử một chút.

Có một chút men say sẽ khiến cậu đỡ bối rối.

Châu Kha Vũ chui vào chăn ôm Trương Gia Nguyên, lập tức ngửi thấy mùi rượu, nhẹ tay nhéo mũi cậu.

"Bạn nhỏ, em vừa lén uống rượu?"

Rượu này quá nặng, làm cho Trương Gia Nguyên cảm thấy hơi nóng, vừa hay, Châu Kha Vũ vừa tắm xong có chút mát mẻ, cậu khẽ dụi má vào tay anh.

Trương Gia Nguyên lăn qua lăn lại một hồi, Châu Kha Vũ không chịu nổi đè cậu lại.

Cảnh báo, phía dưới của Châu Kha Vũ vô cùng bất ổn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net