chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngũ Tử Mặc đờ đẫn ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn từng chiếc phi hành khí bay trên không trung mặc kệ lực hút trái đất rất không khách khí lướt qua mặt, khóe miệng không thể kiềm chế được mà co giật.

Nếu nói cảnh sắc ngoài cửa sổ vẫn chưa vượt ngoài khả năng tiếp thu thực tế của Ngũ Tử Mặc, thì ngay khi hắn mơ mơ hồ hồ nhận ra thứ đồ vật không khác trứng khủng long lắm đang ra sức cọ a cọ cẳng chân hắn, thì hắn thật sự không thể giả bộ bình tĩnh được nữa, trong lòng cố trấn định mà tự nhủ: Mình năm ngoái mới mua cái đồng hồ, là đồng hồ, là đồng hồ...

Thân là một trạch nam đọc truyện võng du có thâm niên, sao có thể đoán không ra tình cảnh của bản thân chết dở tới mức nào cơ chứ. Nhưng hắn vẫn ôm mộng mà tự huyễn hoặc bản thân, này chỉ là một màn cos đầu tư khủng thôi, nhưng đến khi Ngũ Tử Mặc ngồi xếp bằng tịnh tâm hồi tưởng lại quá khứ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thì sau đó chưa đầy hai phút, hắn phát hiện ra trong đầu mình ngoại trừ một mảng trắng xóa thì chỉ có một mảng cũng trắng không kém.

Ngũ Tử Mặc, là một thanh niên thế kỷ XXI hội tụ đủ thất mỹ đức, được ánh sáng của Đảng chiếu rọi, tuy rằng cái này chỉ là nội tâm hắn tự sướng, chứ còn lấy cái nhìn khách quan của người thân và bạn bè hắn mà nói, Ngũ Tử Mặc tiểu tử này căn bản chính là một tên trạch nam hết thuốc chữa, cửa lớn không ra cửa nhỏ không đi, giữ mình còn muốn giữ tốt hơn so với mấy vị tiểu thư khuê các ngày xưa.

Bất quá hắn cũng coi như may mắn, tính tình không tồi, không hung hăng càn quấy, không phá nhà phá cửa, hơn nữa còn có thể kiếm chút tiền tiêu ở trên mạng, thậm chí gọi hắn một tiếng đại gia cũng miễn cưỡng chấp nhận được, gia đình vốn dĩ lấy phong cách giáo dục chăn thả tự do của hắn tỏ vẻ, chỉ cần thằng nhỏ là hắn đây không chết đói, còn lại thì muốn làm gì thì làm.

Nhưng mà trong mắt đám bằng hữu của tên trạch nam hết thuốc chữa Ngũ Tử Mặc này, hắn ở một thế giới khác chính là đại thần trâu bò xứng đáng được lưu danh sử sách!!!

Ở hacker giới nhắc tới MO đại thần, ai mà không lập tức lộ ra mắt lấp lánh cầu ôm đùi vàng ôm tới chết đi sống lại cơ chứ. Đặc biệt quan trọng nhất chính là vị đại thần MO này tam quan được Đảng bảo kê, tuyệt đối sẽ không tuyên bố thả virus chạy rông cùng loạn công kích server, còn thường thường hỗ trợ dân chúng chỉnh sửa chút thiết lập chương trình linh tinh này nọ nữa, chính là một lão đại theo chính sách thân dân được người người nhà nhà yêu quý!!!

Cho nên MO đại nhân đôi khi cũng sẽ tùy hứng giúp đỡ các vị trong các tổ chức bảo an mạng một chút, hợp tác với cảnh sát công an này nọ cũng không lấy gì làm hiếm lạ.

Hôm nay Ngũ Tử Mặc cũng vẫn như mọi khi, ăn no rồi thì ngồi ở trước máy tính, chạy lên mạng lang thang, thuận tiện đi vây xem tình hình tin tức giải trí của idol mình gần đây. Thấy tin thần tượng có khả năng cao sẽ lấy được một cái tượng vàng xinh xẻo trong lễ trao giải sắp tới, thân làm fan trung thành, Ngũ Tử Mặc có cảm giác ánh sáng vinh quang của idol cứ chiếu rọi lên người mình.

Bất quá tâm tình Ngũ Tử Mặc hắn đang tốt, lại bị một cái title dội nước lạnh dội tới mặt mũi tái mét.

# Lý ảnh đế trên sóng toàn quốc bị chê vì tượng vàng mà mình sắp nhận?! ## Lễ trao thưởng toàn quốc vì lý do bài ngoại của truyền thông các nước mà khiến người dân một phen dậy sóng! #

"Ân?!" Nhìn đến cái title vả đôm đốp vào mặt mình, Ngũ Tử Mặc đang nhàm chán nhân sinh ngay lập tứ vồ lấy chuột mà thực hiện một màn liên kích.

Ngũ Tử Mặc không phải phần tử có có sở thích đặc biệt đối với trai đẹp, sở dĩ hắn là fan trung thành của Lý ảnh đế, một phần là vì nhan sắc đối phương quá xịn, chín phần còn lại là bởi vì đối phương tính tình đủ tốt! Thân là đệ nhất ảnh đế có tầm ảnh hưởng quốc tế, vô luận lời nói việc làm hay tác phẩm đều được rất nhiều khán giả nước ngoài biết đến, khiến cho người dân Hoa Hạ mỗi khi nhắc đến y đều tự hào và tự tin đến tràn trề!!!

Cũng bởi vì như thế, các phần tử đi theo chủ nghĩa chủng tộc cực đoan cực kì cực kì căm hận Lý ảnh đế, ngày thường trên các trang truyền thông mạng đều dùng miệng đả kích vô cùng hăng hái, ngoài đời cũng làm ra không ít chuyện không lấy gì làm tốt đẹp. Chỉ tiếc mỗi khi đám cẩu này rục rịch định làm chuyện xấu, thì kết quả lại là bị Ngũ Tử Mặc phát hiện, sau đó chỉ có thể ngậm ngùi làm nền để cho vị đại thần này uy dũng lên sân khấu diễn chính.

Ngũ Tử Mặc nhanh chóng mở ra list friend xịn lào của mình, lập tức liên hệ ở với vị bằng hữu thích buôn dưa ở nước ngoài, "Hồ ly, nam thần hắn đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?" Chịu thôi, ai bảo tốc độ truyền thông nước mình chậm hơn nước bạn chớ.

"Mẹ nó chứ, MO đại thần, nam thần nhà cậu chính là bị đám cẩu đó bôi nhọ!"

Đối phương cũng không vô nghĩa, blah blah đem sự tình trải qua nói một lần, Ngũ Tử Mặc nghe xong lập tức muốn tăng xông.

Lần này đám truyền thông nước ngoài bài xích ngoại tộc ngu xuẩn kia nhắm vào idol nhà mình không ngừng công kích, cùng hắn ở trên mạng giao chiến là hacker F của nước M, y tuyên bố nếu đem tượng vàng giao cho tên diễn viên đầu heo người phương đông kia, y liền đánh sập trang web của lễ trao giải!!!

Thành thật ra mà nói, vị hacker này ở nước M có thể coi là đệ nhất cao thủ,  kỹ thuật hack lợi hại không cần bàn cãi, chiến tích huy hoàng nhất chính là tấn công vào mạng an ninh của một nước N nào đó ở phương tây, nhưng đến giờ vẫn còn có thể nhởn nhơ đi dạo ngoài vòng pháp luật, chưa có bị bắt.

Mà Ngũ Tử Mặc vì Lý ảnh đế nên mới kết thù với y, bởi vì tên F này là một tên theo chủ nghĩa phân biệt chủng tộc cực đoan, y cho rằng người da trắng mới là thượng đẳng, còn người da màu là hạ đẳng, phải chịu khuất phục nô dịch.

Ngũ Tử Mặc cùng người này giao thủ qua vài lần, nhưng vẫn chưa có lần nào thắng bại chia rõ, cho nên chỉ cần đối phương mở miệng phun ra một câu phát ngôn nào đó, liền sẽ không nói hai lời, trực tiếp nhào vào công kích!!!

"Các huynh đệ tỷ muội! Xách vũ khí lên! Chúng ta liều mạng với tên đầu heo ngu xuẩn kia!"

Lần này giao chiến, có thể nói là gió tanh mưa máu, vô luận là nước M hay nước Z hay tập thể các nước vây lại ăn dưa phía ngoài, chỉ cần là nước có bộ phận bảo an mạng, thì nhân viên bộ ngành sẽ không quản ngày đêm tích cực tăng ca, chỉ sợ hai vị đại nhân kia giao tranh hăng hái quá, liền không nể mặt mũi ai mà đào góc tường nước họ, thảm cảnh đó vừa nghĩ thôi đã muốn khóc rống lên rồi.

Lần này hai bên đánh nhau đánh tới máu me phun ba thước, đòn hiểm nào cũng thẳng tay xuất ra, bất quá kết quả không tồi, Ngũ Tử Mặc đại hoạch toàn thắng, hơn nữa còn thu về được địa chỉ IP thật của tên F kia.

Ngũ Tử Mặc nhìn trên màn hình máy tính đang chạy một dãy số, khóe miệng nhếch lên, cười tới là nguy hiểm.

"F ấy à? Muốn ở trước mặt anh đây vênh váo sao?! Vậy anh đây liền không khách khí cho chú thấy thế nào là vênh váo chân chính!" Đóng gói cẩn thận cái địa chỉ IP dễ thương kia, Ngũ Tử Mặc ngón tay ở trên bàn phím tùy tiện đưa nó vào một cái hòm thư điện tử đã được mã hóa, sau đó đem cái IP này gửi đi.

"Lần này ngoan ngoãn vào tù tạm trú một thời gian đi F ạ~"

Mà ngay tại thời điểm Ngũ Tử Mặc chuẩn bị chống nạnh ngửa cổ tự sướng cười to một phát, đột nhiên từ nơi đầu ngón tay như có dòng điện chạy qua, tê rần, sau đó thì...không còn sau đó nữa.

Ngẩng đầu liền nhìn thấy một đám ô tô bay qua bay lại, còn muốn nghĩ tới sau đó là cái mẹ gì chứ!!!

"Cho nên mình là bị bàn phím rò điện giật chết sao?" Hồi ức kết thúc, Ngũ Tử Mặc tiếp tục bưng mặt mà sang chấn tâm lý.

Cái khỉ! Bàn phím là hàng nhựa a! Có là máy móc thì cái bàn phim đó cũng là máy móc được làm từ nhựa a! Rò điện thế quái nào được! Có giỏi thì bay tới trước mặt lão tử để lão tử kiểm tra xem ngươi có phải đồ fake không! Nhựa là vật liệu cách điện đấy! Có học qua vật lý cơ bản chưa hả!

Nghĩ đến đây, Ngũ Tử Mặc thật muốn trầm cảm, mình chết rồi, cha mẹ thương tâm, bạn bè đau xót, để lại cho xã hội một cái vấn đề để nghị luận, mà tên của cái đề tài này chính là-- một thanh niên vì trầm mê vào internet, kết quả bị điện giật chết. Sau khi cái đầu đề này lên hotsearch, thì một đám bài viết liên quan tới việc giáo dục con em không nên dùng internet nhiều quá mượn gió mà lên, chưa kể tới còn có một số bài viết phê bình chất lượng bàn phím hiện thời...

Sau khi chìm đắm vào hồi ức, thì phải ngoi lên xem lại tình trạng chính mình hiện thời. Thế là hắn quay sang nhìn lại kí ức của nguyên chủ thân thể mình đang kí thác.

Đối với việc coi lại ký ức của nguyên chủ, Ngũ Tử Mặc tỏ vẻ, cũng chẳng khác lướt qua một bộ phim điện ảnh là bao.

Ngũ Tử Mặc cảm giác mình và cái cơ thể mình đang kí thác vào thật là có duyên, bởi vì cả hai đều tên là Ngũ Tử Mặc. Y là một cô nhi, nhờ vào viện trợ của chính phủ mà lớn lên. Được cái vị nguyên chủ này không hề tự ti vì mình là trẻ mồ côi, ngược lại còn rất có chí tiến thủ, từ khi đi học vẫn luôn không để cái danh học bá rớt khỏi người mình.

"Học bá a, thật trâu bò!!!"

Ngũ Tử Mặc tỏ vẻ, hắn là một thanh niên sinh ra và lớn lên, thậm chí là chết đi ở thế kỷ XXI, nếu hiện tại bắt hắn tiếp thu các loại học thức vượt quá dung lượng não của hắn ở thời tinh tế này, thì đúng là muốn hắn tự treo cổ mình mà.

Không sai, "Ngũ Tử Mặc" hiện tại chính là người sống trong thời đại dùng lịch tinh tế, cái thời sau công nguyên hắn sống đã sớm trở thành lịch sử rồi.

"Tương lai thật tốt a, ít nhất thì không cần lo cái gì mà ăn không ngon ngủ không yên sống không tử tế."

Tinh tế nói tốt thì chính là tốt, phương tiện xịn lào không cần bàn cãi, nhưng mà đau trứng ở chỗ, phương tiện tốt mẹ nó không liên quan tới lý do nguyên chủ thiệt mạng a!!!

"Lính gác dẫn đường, nhân loại tiến hóa thật con mẹ nó hung tàn, thế mà lại sản sinh ra giống người mới!!!"

5000 năm trước, nhân loại phát triển tiến lên thời đại tinh tế, trong quá trình thăm dò các hành tinh gặp vô vàn các loại hình nguy hiểm cùng khó khăn. Mà khó khăn lớn nhất, cũng là nguy hiểm lớn nhất chính là, tại thời điểm nhân loại khám phá ra tinh hệ Alpha, thì gặp phải chủng tộc khác đối địch...

Một giống loài có được trí tuệ phát triển cùng với cơ thể có dị dạng tương đối độc đáo, Thứ Nguyên Trùng Tộc.

Thứ Nguyên Trùng Tộc trời sinh có bản năng săn bắt, bản thân mỗi con có trị số vũ lực có thể nói là pro, không thua kém gì so với cơ giáp mà nhân loại phát minh ra, mà càng quan trọng hơn, chúng nó am hiểu các loại hình chiến đội phối hợp. Phải đối mặt với thể loại địch nhân hung tàn cỡ này, nhân loại trong quá trình thám hiểm không gian quả thật đã nhận lấy thương vong vô cùng lớn.

Nhân loại không thể không vắt chân lên cổ mà nghiên cứu, thử hết mọi loại biện pháp tiêu diệt Thứ Nguyên Trùng Tộc. Trong quá trình chiến đấu, một số ít chiến sĩ nhân loại đột ngột kích phát năng lực siêu cường, cơ năng thân thể so với người bình thường cường đại hơn gấp trăm ngàn lần, mạnh mẽ tới độ đạt tới cảnh giới tay không xé cơ giáp!!!

Các siêu năng lực gia này gọi là lính gác. Nhờ có bọn họ gia nhập vào đội ngũ chiến đấu, rốt cuộc cán cân chiến thắng cũng nghiêng lệch về phía nhân loại.

Nhưng mà lính gác năng lực thật sự quá mức cường đại, làm cho bọn họ thường xuyên rơi vào trạng thái cuồng loạn, tuy rằng có thuốc ức chế giảm bớt tình trạng dữ dội này một chút, nhưng đối với những lính gác cấp cao mà nói, tác dụng của thuốc quả thật rất không đủ dùng.

Mà đúng lúc này, một lính gác đang ở trong trạng thái cuồng loạn suýt nữa bị chính năng lực của mình ép nổ tan xác, thì may mắn có bạn lữ tinh thần ở bên cạnh trấn an, mà cái trấn an tinh thần này thần kỳ ở chỗ, thế mà đem vị lính gác lia ở trong trạng thái bạo phát cứu về!!!

Cũng chính vì nguyên nhân này mà người đương thời phát hiện ra, kì thật những người được kích phát năng lực chỉ kích phát ra tinh thần lực, sức chiến đấu so với lính gác chuẩn mực thấp hơn nhiều, lại chính là một loại dị năng giả khác -- dẫn đường.

Lính gác có được năng lực chiến đấu cường đại, dẫn đường lại có tinh thần lực có thể trấn an lính gác trong trạng thái cuồng chiến.

Lính gác cùng dẫn đường xuất hiện, làm nhân loại ở tinh tế lại lần nữa đứng vững vàng trên tiền tuyến. Đồng thời, lính gác cùng dẫn đường kết hợp ghép đôi, càng áp đảo pháp luật Liên Bang đang đè ép trên đầu.

Nhưng sự thật lại làm người đau trứng ở chỗ, mặc dù biết dẫn đường có thể trấn an lính gác, nhưng số lượng dẫn đường có thể thức tỉnh lại quá ít, nếu nhìn vào lịch sử tinh tế có thể thấy rõ, tỉ lệ lính gác dẫn đường là 5:1, thậm chí có thời điểm tỉ lệ rơi xuống 12:1, cho tới thời điểm hiện tại, tỉ lệ trung bình là 7:1, lên xuống còn muốn thất thường hơn con gái vào những ngày đèn đỏ.

Bởi vì dẫn đường thưa thớt, cho nên ở thời tinh tế này mà nói, dẫn đường chính là loài sinh vật được liệt kê vào sách đỏ, bởi vậy mà càng bị nhiều thế lực lớn chi phối.

Mà nguyên chủ, xui xẻo thay, lại bị mọi người mặc định coi là một trong những thanh niên có cơ hội thức tỉnh thành dẫn đường ở tuổi 18 cao nhất.

Không phải nguyên chủ không muốn trở thành lính gác, chỉ là lính gác thức tỉnh tương đối sớm, sớm nhất là vào lúc bốn năm tuổi, muộn nhất thì là hai mươi tuổi, lính gác thức tỉnh dẫu sao cũng phụ thuộc tương đối nhiều vào tố chất thân thể.

Ngũ Tử Mặc cúi đầu ảo não nhéo cánh tay "Quả nhiên lính gác đều là mây bay trên trời, xa không với tới......"

Nguyên chủ xác thật là học bá, nhưng tố chất thân thể lại chỉ tốt hơn một chút so với mức thể năng tối thiểu của con người thời tinh tế, nhưng ít ra E cũng còn hơn F, ở trong mắt mọi người cũng tạm chấp nhận được. Cho nên mọi người vẫn luôn hi vọng hắn có thể thức tỉnh thành dẫn đường trân quý.

Nguyên chủ vốn cũng nghĩ như vậy, đơn nữa trước đây một khoảng thời gian cũng có không ít thế lực hướng lời mời gọi về phía nguyên chủ, chỉ đợi nguyên chủ thức tỉnh thành công liền gia nhập với bọn họ...

Nhưng mà hiện thực không khách khí cười vào mặt nguyên chủ một cái.

Ba ngày trước, nguyên chủ đón lần sinh nhật thứ 18 của mình. Trong nhày hôm đó, nguyên chủ không có lấy một mống dấu hiệu cho thấy mình thức tỉnh dị năng, khiến cho những vị tai to mặt lớn vì muốn lôi kéo nguyên chủ mà đích thân tới dự tiệc sắc mặt biến đổi không ngừng, bảy sắc cầu vồng cơ hồ đủ cả.

Không thể thức tỉnh, đồng nghĩa với việc chỉ là người thường, là học bá thì sao, thế giới chính là như vậy, trên kính kẻ mạnh dưới đạp kẻ yếu, trước đây đố kỵ nguyên chủ học hành giỏi giang, nhưng vì nghĩ rằng y có khả năng thức tỉnh thành dẫn đường nên mới thu liễm lại, nhưng giờ thì sao, nguyên chủ hiện tại không thể thức tỉnh, các loại khinh bỉ trào phúng liền giống như dùng hỏa tiễn mà tới, liên tục đả kích y ba ngày không dứt. Nhưng cũng ngờ vậy mà nguyên chủ ý thức rõ ràng được cái gì gọi là lòng người vô thường.

Ngũ Tử Mặc là người ngoài nhìn còn ngứa mắt, chỉ muốn đem đám người ngu xuẩn kia đánh cho thành đầu heo, chứ đừng nói tới nguyên chủ. Bất quá nguyên chủ lại chết ngoài ý muốn, lý do thì là, vị bằng hữu tốt nhất của nguyên chủ lại chính là lá cờ đầu trong cuộc tổng trào phúng y, khiến nguyên chủ hoảng hốt tới độ té ngã đụng hỏng ót, và cứ thế, y đem về cho mình một cái chết lãng xẹt.

Ngũ Tử Mặc theo bản năng sờ sờ cái ót bị đụng, có chút đau, nhưng là lần này liền phải thay nguyên chủ cơ thể duy trì sinh mệnh, Ngũ Tử Mặc không biết nên nói cái gì mới phải.

"Kỳ thật không thức tỉnh dẫn đường cũng không có gì là không tốt a, ít nhất không cần lo lắng cho cúc hoa của chính mình......"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net