chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


“Lựa chọn gần hay xa?”

Ngũ Tử Mặc mở bản đồ, hỏi mọi người trong đội. Không cần hắn nhiều lời, cả nhóm đã có câu trả lời chung.

“Xa.”

Nghe lựa chọn của mọi người, Ngũ Tử Mặc nhếch miệng cười.

“Được rồi ” Thu hồi màn hình quang não, đám người Sarah cũng bắt đầu gọi cơ giáp ra từ không gian tư giới.

Một nhóm chín người, trong đó có sáu lính gác, cùng với sáu cơ giáp rất oai phong lẫm liệt chỉnh tề đứng trước mặt Ngũ Tử Mặc. Mọi chuyện trước mắt đã được quyết định thỏa đáng, hiện tại chỉ còn việc phân chia xem ba tên người thường Ngũ Tử Mặc, Ritz và Lyle ngồi chung cơ giáp với ai thôi. 

Lyle bị Sarah "đặt cọc", tất nhiên không có khả năng chạy sang ngồi chung cơ giáp với ai khác ngoài y.

Thật ra cái này cũng đã tính là gì, Ngũ Tử Mặc ngày trước đã từng thể nghiệm qua hành vi đánh dấu chủ quyền còn kinh dị hơn nhiều, có liên quan tới Lượng Tử thú của Sarah, bây giờ nhớ lại đột nhiên hắn không kiềm nổi cảm giác muốn văng tục một phen.

Chẳng là có lần Ngũ Tử Mặc nhìn thấy trên cổ Lyle có một cái khăn lông chim kiểu dáng độc đáo, hắn lúc đấy còn suýt nữa mở miệng khen cậu có gu thẩm mỹ mặn mà vượt quá nhãn quan nhân loại đương thời, thì cái khăn lông chim kia liền dùng đôi huyết sắc đồng tử dựng đứng của nó lạnh lùng trừng hắn!!!

Thật là muốn nhồi máu cơ tim mà!!!

Ánh mắt đó ngay lập tức khiến Ngũ Tử Mặc nghĩ đến Sarah, lúc này hắn mới ý thức được cái khăn lông chim kia là một con vũ xà, hơn nữa còn là Lượng Tử thú của tên xử nam muộn tao Sarah!!!

Ngũ Tử Mặc thật muốn văng tục, tất nhiên đối tượng là Sarah rồi, cái tên này rõ ràng biết Lyle là người thường không nhìn thấy Lượng Tử thú, thế là y đem Lượng Tử thú của chính mình quàng lên cổ cậu, còn không phải là tuyên bố chủ quyền trước khi được người kia ưng thuận sao!!!

Ngũ Tử Mặc hắn chính là công khai khinh bỉ loại hành động xâm phạm thân thể này có được không!!!

Trương Dã và Buffel là trinh sát viên của đội, thế nên không thể đem người theo. Còn dư lại ba cơ giáp nữa, là của Bite, Hanni, Lenny, Ngũ Tử Mặc quyết định sẽ ngồi chung cơ giáp với Bite, vì hắn cảm thấy Bite có vẻ là một cậu chàng hào sảng dễ ở chung, hẳn là đi cùng sẽ không gặp tình huống gây nổ gì đi.

Hanni và Ngũ Tử Mặc giống nhau ở chỗ, bọn họ đều là fan não tàn của Nguyên Soái Alman. Có điều tính tình Hanni lại có chút loi nhoi, ở trong đội gã với Lenny có thể nói là hai thái cực đối chọi gay gắt, nếu không phải có vấn đề quan trọng cần hợp lực giải quyết, thì hai người này nhất định sẽ ở trong trạng thái quần nhau không ngừng nghỉ.

Bất quá gã lại rất ưu ái Ritz. Có điều lần này cô lại chọn ngồi với người khác, Ngũ Tử Mặc cũng vậy, khiến gã không khỏi lên cơn tạc mao hú hét mấy câu, mấy người đúng là không có mắt không nhìn thấy sự lợi hại của lão tử a!!!

Sáu cơ giáp chạy băng băng theo lộ tuyến an toàn nhất, dẫu sao bọn họ cũng có bản đồ gian lận mà Ngũ Tử Mặc cung cấp, sao có thể không tận dụng chứ. Tuy nhiên nhân tố nguy hiểm bất ngờ nhào ra trên đường ở XT781 cũng đâu có ít, thế nên cả đội vẫn rất cẩn thận cử Trương Dã và Buffel đi trinh sát trước.

“Sarah, mục tiêu cách không xa nữa đâu.” Quả không hổ là đám người được Ngũ Tử Mặc đặt lòng tín nhiệm, điều khiển cơ giáp trong tình huống thực tế rất tốt. Hắn an tâm mở bản đồ ra nghiên cứu chút đỉnh, xem xem tình hình trên bản đồ và thực tế rốt cuộc có gì bất đồng để kịp thời điều chỉnh chiến lược.

“Ân.” Thanh âm của Sarah thông qua hệ thống thư từ của cơ giáp truyền vào tai các thành viên trong đội “Trương Dã, Buffel, tình hình bên các cậu sao rồi?”

Hai người kia đi trinh sát, khoảng cách so với bọn Ngũ Tử Mặc tất nhiên không ngắn, trên đường có gặp vấn đề gì nếu không nhanh chóng thông báo để kịp thời tiếp ứng, nhất định sẽ rất nguy hiểm.

Lúc Sarah trao đổi với Trương Dã và Buffel về tình hình con đường phía trước, Ngũ Tử Mặc tất nhiên cũng không rảnh rỗi. Hắn ý thức được lần khảo hạch này lấy tiêu diệt Thứ Nguyên Trùng Tộc làm mục tiêu, đề mục này có bao nhiêu nguy hiểm dùng đầu ngón chân cũng nghĩ được, thế nên các cơ giáp được đăng kí sử dụng trong đợt khảo hạch này đều sẽ được nâng cấp các loại phần mềm, đặc biệt là phần mềm định vị, Ngũ Tử Mặc hắn chính là đang dùng hệ thống này để tra xét tình hình xung quanh.

Chỉ thấy trên màn hình có năm cái chấm đỏ đang di chuyển về hướng đội nhóm của mình, xem ra mình không tìm tới cửa, đám thèm đòn này đã tự giác đem mình tới bái phỏng rồi, Ngũ Tử Mặc nghĩ thầm. 

Nếu có đọc qua bảng hướng dẫn phần mềm sẽ thấy, quy định định vị điểm màu đỏ là Thứ Nguyên Trùng Tộc, màu lam là học viên. Ngũ Tử Mặc ban đầu đọc hệ thống hướng dẫn không khỏi có chút buồn cười, cảm giác mình giống như đang chơi gam vậy. Nhưng có điều hoàn cảnh hiện tại của hắn vô cùng nguy hiểm, chính vì thế cảm giác so với lúc chơi game kích thích hơn nhiều lắm.

Chân chính thực chiến RPG, có thể không kích thích sao!

Nhờ có công năng phụ trợ của hệ thống thao tác đồng điệu, Ngũ Tử Mặc rất nhanh đã có thể thấy được thiên địch có IQ ba chữ số của nhân loại...

Thứ Nguyên Trùng Tộc.

“Bà nội nó! Đây là Thứ Nguyên Trùng Tộc à?!”

Ngũ Tử Mặc nhớ năm đó mình từng xem một bộ phim khoa học viễn tượng của nước M, có tên là《chiến đội ngân hà 》.

Ở trong phim đối địch với loài người là một giống sâu to bự chà bá lửa, sức chiến đấu cũng trâu bò khủng khiếp. Nhưng điện ảnh cũng chỉ là điện ảnh mà thôi, mấy con sâu kia chẳng qua chỉ là chút kĩ xảo điện ảnh, con người chỉ cần dùng công nghệ máy tính dựng là có thể dựng lên.

Nhưng đây là hàng thật giá thật a!!! Thật sự là có tồn tại trên thế giới này a!!! Cái đám sâu này mẹ nó chân chính là đối thủ một mất một còn với con người đó!!!

“Ngũ Tử Mặc?” Ngũ Tử Mặc kinh hô một tiếng làm Bite vẫn luôn chuyên tâm điều khiển cơ giáp không khỏi lo lắng nhìn về phía hắn.

“Khụ khụ, không có việc gì, chỉ là lần đầu tiên nhìn thấy Thứ Nguyên Trùng Tộc nên có phần không quen.”

Ngũ Tử Mặc thuận miệng giải thích, Bite cũng yên tâm gật gật đầu. Thật ra trường hợp của Ngũ Tử Mặc cũng không phải hi hữu, dẫu sao đám học viên bọn họ cũng chỉ là một đám người trẻ tuổi chưa trải sự đời, đừng nói là nhìn thấy Thứ Nguyên Trùng Tộc, đến chiến trường thực chiến bọn họ cũng chưa có kinh nghiệm nếm trải bao giờ đâu.     

Nghĩ đến đây, Ngũ Tử Mặc hắn không khỏi xúc động nghĩ, quyết định này của bổn đại thần quả thực rất anh minh!!! Không biết đám học sinh  khác có kế hoạch tác chiến thế nào, không biết bọn họ có cảm kích Nguyên Soái đại nhân nhà hắn hay không, nhưng dẫu sao hắn cũng rất biết ơn cơ hội thực chiến mà ngài trao cho bọn hắn a...

Sự thật không cần phải chứng minh, đó là đám học viên của Học Viện Quân Sự Đệ Nhất Liên Bang chia thành hai loại: một là loại thông minh tuyệt đỉnh ( như Ngũ Tử Mặc chẳng hạn ), hai là loại đi học quên mang não.

Đám người Ngũ Tử Mặc mặc dù thực lực không tồi, nhưng cũng không dám trực tiếp khiêu chiến mười con Mao Chu Trùng ngay từ lần khiêu chiến đầu tiên, dù cho đám sâu này là loại yếu nhất trong quân đoàn Thứ Nguyên Trùng Tộc. Đây là minh chứng rõ nhất cho việc bọn họ làm việc có đầu tư chất xám, chính là loại học sinh có trí tuệ.

Ngũ Tử Mặc có bản đồ gian lận, rất nhanh đã tìm được mục tiêu.

Cũng chẳng biết nên nói vận khí của bọn hắn là tốt hay không tốt, khoang tiếp đất rơi rất gần địa bàn hoạt động của Mao Chu Trùng.

Nếu là một hai con, hẳn là học sinh bọn họ có thể ứng phó được. Thế nhưng trên đời có một loại người, chính là coi mình là bố thiên hạ, coi mình là thiên hạ vô địch, mang theo một đám tay mơ chẳng chút chuẩn bị gì trực tiếp vọt vào đánh nhau với một đám ít cũng phải tới chục con Mao Chu Trùng để thể hiện bản thân, đúng là ngu xuẩn tới không thể ngu xuẩn hơn.

Mà kết quả chung cuộc ra sao...haha, thật sự cần phải dùng đầu để nghĩ à?

Nhưng cũng may là hội bảo an cao cấp được cầm đầu bởi Đại Lực luôn chăm chú theo dõi sự an toàn của các học viên tham gia khảo hạch, hơn nữa bọn họ mỗi người còn có ba cái bao con nhộng dùng trong những lúc khẩn cấp, có khả năng phòng ngự vô cùng tốt, ngăn cản công kích của Thứ Nguyên Trùng Tộc trong hai phút căn bản không thành vấn đề.

Nếu không phải có phao cứu sinh khẩn cấp này, thì Thiên Khiển quân đoàn sợ rằng sẽ không kịp tới giải cứu đám học sinh não tàn này mất. 

Đám người Đại Lực ở trong phòng điều khiển nhìn thấy cảnh này hẳn là sẽ nể phục đám IQ số âm kia lắm, dù trình độ rất không ra gì nhưng lại anh dũng bất khuất lao vào đánh giáp lá cà với Thứ Nguyên Trùng Tộc. Bọn họ ở Thiên Khiển quân đoàn dù cho là quân tiên phong thân kinh bách chiến, cũng không dám ngang nhiên đem một tiểu đội nho nhỏ lao vào quần chiến với một đám Thứ Nguyên Trùng Tộc đâu. 

“Ầy dà, lão đại à, cái đám ngu xuẩn này thật sự là tinh anh của Học Viện Quân Sự Đệ Nhất Liên Bang sao?”

Khảo hạch vừa mới bắt đầu cách đấy nửa ngày mà đã có cả trăm tiểu đội bị đánh rớt, làm Tiểu Ba cảm thấy mình hình như hơi tối cổ hay sao ấy nhỉ, chẳng lẽ yếu như gà bệnh đang là trào lưu của đám học viên quân sự hay sao, chứ thân là quân nhân dự bị sao có thể dễ đánh như vậy chứ!!!

Đại Lực trào phúng liếc mắt nhìn Tiểu Ba, mặc dù ngoài miệng vẫn tươi cười nhã nhặn nhưng trong lòng không khác gì dã thú cuồng nộ, gã thật sự bị cái đám học viên này chọc cho phát điên rồi!!!  

Đây là học viên của Học Viện Quân Sự Đệ Nhất Liên Bang đó!!! Là tinh anh của tinh anh đó!!! Ha ha, cái mẹ này mà cũng xứng với hai chữ tinh anh sao??? Đừng nói tới mai này có thể ra chiến trường dối chiến với Thứ Nguyên Trùng Tộc, sợ rằng đánh với đám lính quèn của Mora cũng không có thắng nổi đâu!!!

“Hẳn là do ban đầu nhìn thấy Nguyên Soái nên mới cao hứng làm liều, nếu ngài ấy mà nhìn thấy thành tích của đám "tinh anh" này...ha ha, thôi không dám tưởng tượng đâu.”

Mọi người trong phòng điều khiển không khỏi nhớ lại phương pháp dạy dỗ quân binh dưới quyền của Nguyên Soái đại nhân nhà mình, không khỏi run rẩy theo bản năng, trong lòng không khỏi thắp cho viện trưởng Học Viện Quân Sự một nén nhang cầu phúc.

“Này này, mau lại xem đội nhóm của tiểu tử Ngũ Tử Mặc xem, còn cứu vớt được không vậy.” Tiểu Ba bị đám học viên não tàn dọa cho tâm thần chấn động, nhưng rất nhanh đã kiểm soát được tâm tính, tập trung trở lại công việc giám sát của mình. Năng lực định vị của lính gác vô cùng cường đại, gã rất nhanh đã tìm được đội nhóm của Ngũ Tử Mặc trong vô vàn màn hình đang phát sóng.

Nghe thấy Tiểu Ba nhắc nhở, đám bảo an thích hóng chuyện kia ngay lập tức di chuyển tầm mắt tới chỗ của đám Ngũ Tử Mặc.

Đại Lực nhìn tọa độ của đám người Ngũ Tử Mặc, nghiêng đầu suy nghĩ một chút, không biết nghĩ ra được cái gì, mở miệng nói “Lão Vu, đem tọa độ của nhóm người Ngũ Tử Mặc phân tích một chút, tìm xem bọn họ định đi đường nào.”

Lão Vu bị Đại Lực điểm mặt giao nhiệm vụ, cũng không có hỏi gì thêm, chỉ gì gì máy tính mấy phát, ngay lập tức cảnh vật xung quanh con đường bọn họ đang đi hiện lên rõ ràng trên màn hình lớn. 

Nhìn đám người Ngũ Tử Mặc chạy băng băng ở địa phương không tên nào đó, không đợi Đại Lực mở miệng, Tiểu Ba đã kinh ngạc hô lên “Wow, đám người Ngũ Tử Mặc vậy mà vận khí không tồi nha!”

Không trách Tiểu Ba kinh ngạc như vậy, bởi vì hắn nhìn được ra trên đường đi của đội nhóm Ngũ Tử Mặc có điểm đặc biệt, đó là nếu bọn họ đi chệch hướng một chút thôi, thì thứ bọn họ phải đối mặt không phải là năm con Mao Chu Trùng, mà là mười con.

Chỉ có sáu cơ giáp mà nghĩ đến chuyện khiêu chiến với mười con Mao Chu Trùng, trừ khi chiến lực của đoàn đội Ngũ Tử Mặc đạt tới trình độ của quân nhân cao cấp như hội bảo an Đại Lực, nếu không kết cục cũng chỉ có một mà thôi...

Bị loại.

“Vận khí tốt sao?” Đại Lực vuốt cằm, trong mắt vụt sáng lên một tia qủy dị, chuyên chú nhìn đám người Ngũ Tử Mặc đang im ắng phục kích đối thủ, không biết là đang nghĩ gì.

“Mau xem, bọn họ chuẩn bị động thủ.” Trên màn hình, sáu cơ giáp vốn đang an tĩnh chờ đợi vụt cái hành động!!!

Ngũ Tử Mặc không biết lộ tuyến mình chọn có thể khiến cho đám người Đại Lực hoài nghi nhân sinh một phen, kết hợp với những thông tin mà Trương Dã và Buffel điều tra được, rất nhanh Sarah đã hoàn tất việc thương lượng đối sách với mọi người. Ngũ Tử Mặc quyết định nhường quyền chỉ huy tác chiến cho Sarah, dù cho trước đây hắn là học bá siêu cấp trâu bò của hệ chỉ huy.

Ngũ Tử Mặc hắn tự biết bản thân có bao nhiêu tài cán, hơn nữa học hệ chỉ huy là nguyên chủ chứ không phải hắn, hắn căn bản không có khả năng chỉ đạo chiến lược gì gì đó, dăm ba cái lý luận suông hắn học vẹt được khẳng định chẳng giúp ích gì được cho đội, vậy chẳng bằng giao quyền chỉ huy vào tay người có kinh nghiệm không phải tốt hơn sao.   

Sarah là học viên chuyên hệ cơ giáp, nhưng y có học thêm một hệ phụ trợ nữa, là hệ chỉ huy.

Trước khi cả đội tiến công, Ngũ Tử Mặc có hỏi Sarah một câu “Sarah, Lyle ngồi chung cơ giáp có sợ khiến phán đoán của cậu bị lệch hướng không đấy???”

Sarah không trả lời, chỉ lạnh lùng thoáng nhìn Ngũ Tử Mặc một cái. Bị ánh mắt y đâm cho có chút đau, Ngũ Tử Mặc chỉ có thể nhún nhún vai, xem ra câu hỏi kia của hắn dư thừa rồi.

Giống đực một khi đã muốn theo đuổi bạn đời còn không phải là muốn đem toàn bộ bản lĩnh của mình thi triển ra, chứng minh bản thân con mẹ nó là một trang nam tử hán đại trượng phu đứng trên chóp của chuỗi thức ăn toàn cõi thiên hà sao!!! Mẹ nó lúc nguy hiểm trùng trùng thế này mà có thể phô diễn skill đỉnh cao của bản thân, điểm cộng cứ phải gọi là dương vô cực đó!!!

Đội nhóm Ngũ Tử Mặc phục kích ở một khe núi, cách chỗ tập trung của đám Mao Chu Trùng khoảng mấy trăm mét, đám sâu đó còn đang mải gặm gặm mấy cái cây lớn nên không có phát hiện ra bọn họ. Trương Dã và Buffel tiếp cận gần hơn một chút, thân là lính trinh sát được anh em tin tưởng, kĩ năng ẩn nấp tuyệt đối là max điểm.

Năm con Mao Chu Trùng tụ tập bên nhau, làm đám người Ngũ Tử Mặc không khỏi cảm thấy như nhõm một phen, dẫu sao trên bản đồ cũng không có dấu hiệu gần đấy có Mao Chu Trùng tập kích. Nhưng bọn họ cũng không quên cách bọn họ không xa còn có mười bé sâu Mao Chu Trùng nữa, bọn họ không thể kéo dài trận chiến quá lâu, nếu không nhất định sẽ kéo sự chú ý của đám Mao Chu Trùng khác.

Bị mười lắm con sâu béo tập kích, bọn họ có toàn mạng hay không thật sự là điều khó nói.

Dựa vào địa hình ngăn cản, đám người Ngũ Tử Mặc rất nhanh đã bao vây năm con Mao Chu Trùng ở giữa.

Thấy mọi người đều đã chuẩn bị tốt, Sarah có chút căng thẳng truyền mệnh lệnh.

“Hành động!”





Xin lỗi cả nhà vì ra chương muộn nhé, gần Tết rồi tui có hơi bận, lần sau nhất định sẽ ra chương nhanh hơn. Cảm ơn mọi người vì đã đọc truyện của tui, tui không có kinh nghiệm, hi vọng mọi người có thể góp ý để tui dịch truyện tốt hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net