chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hiện thực hoá tình hữu nghị thật ra là một việc so easy, Ngũ Tử Mặc tỏ vẻ, chỉ cần một phần điểm tâm là có thể giải quyết được.

Nhưng nếu không được thì sao?

Một phần không được, thế thì dùng hai phần. Hỏi thừa.

Lý Bồng Bồng quả là xứng với danh hiệu em gái hay chuyện, Ngũ Tử Mặc và nàng rất nhanh đã có thể tám với nhau, khắp trời nam đất bắc không chuyện gì thoát khỏi cái kiếp làm chủ đề bàn luận của hai người này. Bọn họ cứ thế câu qua câu lại, trong lúc Ngũ Tử Mặc không chú ý, Lý Bồng Bồng rất thật trân làm như vô tình dẫn dắt cuộc trò chuyện của bọn họ hướng về hai người là Lyle và Sarah.

Ngũ Tử Mặc vốn dĩ không có để ý tới việc vì sao câu chuyện lại diễn ra theo chiều hướng này, cho đến lúc hắn nhìn thấy ánh mắt như thấu triệt hào quang nhân tài của đồng loại phát ra từ nàng, hắn không khỏi im lặng trong một chốc, sau đó liền ngộ ra chân lí. 

"Khụ khụ, tôi và Lyle mặc dù chỉ mới kết giao với nhau khi học trong Học Viện nhưng tình cảm giữa hai đứa rất tốt, còn về phần Sarah, cậu ấy là do Lyle giới thiệu với tôi."

"Vậy sao?" Lý Bồng Bồng nghe được Ngũ Tử Mặc nói như vậy, hai mắt lập tức sáng ngời, tiếp tục hỏi thăm: "Vậy cậu có biết hai người bọn họ như thế nào mà quen biết nhau không?"

"Cái này sao, tôi cũng không rõ lắm." Lịch sử đen tối của Lyle, thân là bạn bè tốt, Ngũ Tử Mặc tự ý thức được mnhf tốt hơn hết là không nên nói ra "Nhưng xem ra tình cảm giữa hai người bọn họ khá tốt." Ngũ Tử Mặc nói xong liền cười với Lý Bồng Bồng, mà nụ cười này của hắn, chỉ cần là đồng loại với hắn thì đều có thể hiểu được thâm ý bên trong.

Quả nhiên, Lý Bồng Bồng không phải người chậm tiêu, vừa nhìn thấy nụ cười của Ngũ Tử Mặc, hai mắt nàng vốn đã sáng ngời giờ lại còn có thêm hiệu ứng bling bling vô cùng khoa trương, chỉ hận không thể nắm tay Ngũ Tử Mặc mà hô to một câu hảo đồng chí !!!

Lý Bồng Bồng quay đầu nhìn Lyle vốn là không để ý tới hai người các nàng ở bên này, sau đó ghé đầu lại gần Ngũ Tử Mặc, thanh âm trầm xuống không ít "Sarah vẫn luôn giữ thái độ lạnh lùng với mọi người xung quanh, thân làm anh làm chị của cậu ấy, chúng tôi khẩn trương cũng không có gì kì quái, đúng không?"

Lý Bồng Bồng và Mocha cùng lớn lên, tất nhiên sẽ quen thuộc với Sarah, nàng vẫn luôn coi y là em trai mình, luôn đối đãi rất tốt. Có điều cậu em này của nàng thật sự rất lạnh lùng, lúc nào cũng chưng ra bộ dáng bố đây là cẩu độc thân, thật khiến người làm chị gái là nàng đây bất đắc dĩ.

Nhưng hôm nay lại là một ngày đặc biệt, lần đầu tiên tận mắt chứng kiến Sarah dồn sự chú ý tới một thiếu niên, Lý Bồng Bồng nàng sao lại có thể không cảm thấy hiếu kì chứ.

Ngũ Tử Mặc tỏ vẻ thấu hiểu với Lý Bồng Bồng, nhưng không đợi hắn ghé lại gần nàng để nói nhỏ, Lý Bồng Bồng đã bị một cánh tay kiên cố hữu lực ôm vào lòng. Ngủ Tử Mặc ngẩng đầu nhìn lên, đối diện với hắn chính là một đôi mắt mang theo ý cười như có như không, tuy nhiên trực giác mẫn cảm của hắn lại nói rằng người kia kì thật đang rất tức giận, khiến lông lá trên người hắn đua nhau dựng đứng hết lên.

"......"

Đại ca minh giám, em thật sự chưa có làm gì cả, làm ơn thu lại giùm cái dáng vẻ hung ác như tra hán khi nhìn thấy tên khốn đang trêu chọc tiểu kiều thê của mình đi, cái thái độ này rất là gợi đòn đấy có biết không?

Biết tôi đánh không lại nên làm vành làm vẻ đấy à???

Lý Bồng Bồng không biết Ngũ Tử Mặc đang ngầm phun tào trong bụng, nhưng cũng để ý thấy tiểu gia hỏa vốn là đang vui vẻ tám chuyện với mình đột nhiên cứng người, hai mắt trợn lên trắng dã, mới không khỏi duỗi tay vỗ vỗ cánh tay đang ôm chặt cứng eo mình. 

"Anh đừng quậy, em đang nói chuyện chính sự a."

Nghe Lý Bồng Bồng nói, biểu cảm trên mặt Mocha lập tức thay đổi, y dùng bộ dạng đáng thương hề hề như hào môn oán phụ mà nhìn nàng.

Tốc độ trở mặt còn nhanh hơn quốc túy Xuyên Kịch của Mocha đã không còn khiến Ngũ Tử Mặc phát điên chửi thầm trong lòng nữa, ăn cơm chó nhiều quá, hắn cũng đã quen rồi...

Có cái khỉ ấy!!!

"Khụ khụ, hai người cứ từ từ nói chuyện, tôi qua chỗ Lyle nhìn một chút." Ngũ Tử Mặc tỏ vẻ, hắn không thèm làm bóng đèn xem người ta tú ân ái a!!! Muốn rải cẩu lương nơi công cộng thì cũng phải chú ý xem có cẩu ở đó không đã nhé!!!

Không đợi đáp lại, Ngũ Tử Mặc đã tung ta tung tăng chạy qua chỗ Lyle.

Mocha bị Lý Bồng Bồng đẩy ra xa quyết định không để ý tới Ngũ Tử Mặc đã sớm không còn ở đấy, chính sự là cái gì cơ, có ăn được không, không ăn được thì đều là đồ bỏ, dính người yêu mới là chuyện quan trọng nhất!!!

Lyle vốn là đang tập trung vào group chat, đến khi ngẩng đầu lên nhìn thì chỉ thấy Ngũ Tử Mặc chạy sang, ngược lại Mocha và Lý Bồng Bồng vẫn còn dính lấy nhau ở chỗ khác, biểu tình trên mặt lập tức biến hóa thành kiểu anh đây hiểu hết rồi.

Chờ Ngũ Tử Mặc ngồi xuống, nhóm bạn của Mocha liền mở miệng trêu chọc "Thế nào, sao lại từ chỗ Mocha chạy về rồi?"

Hôm nay tuy rằng là lần đầu tiên tiếp xúc, nhưng nhóm bạn Mocha đều là những người dễ ở chung, trêu chọc Ngũ Tử Mặc cực kì thuận miệng, Ngũ Tử Mặc cũng không thèm để ý, bĩu môi nói "Bên kia rải cơm chó tích cực quá, tôi không ăn nổi nữa, phải chạy thôi."

Ngũ Tử Mặc nói làm mọi người đều phải bật cười, khoảng cách giữa hai bên cũng vì thế mà được kéo gần lại. 

"Này cũng không có gì kỳ quái, Mocha với Lý Bồng Bồng dung hợp độ cao, cho nên Mocha mới quấn quýt Lý Bồng Bồng như vậy." Người nói ở đây là một dẫn đường.

Trong thời đại tinh tế này, dẫn đường sau khi thức tỉnh có thể theo học tại các học viện chuyên môn đào tạo năng lực dành cho dẫn đường, hoặc cũng có thể tiếp nhận các chương trình đào tạo sâu ở các học viện khác.

Học Viện Quân Sự Đệ Nhất Liên Bang thân là học viện quân sự nổi tiếng nhất Liên Bang, việc cho mở một chương trình đào tạo chuyên sâu cho dẫn đường về cơ bản không thành vấn đề. Nếu nguyên chủ có thể thức tỉnh trở thành dẫn đường, khả năng cao cũng sẽ được theo hoc chương trình đào tạo dẫn đường chuyên sâu của trường để học khống chế năng lực.

Sự thật đã chứng minh, không có dẫn đường thì không có thành công, đội nhóm của Mocha có thể coi là ví dụ điển hình. Bọn họ vẫn luôn nằm trong top ba toàn niên khóa, không chỉ vì tự bản thân bọn họ năng lực cường đại, mà còn là vì trong ba tiểu đội bọn họ có tới sáu dẫn đường, trừ bỏ Lý Bồng Bồng đã liên kết với Mocha, năm dẫn đường còn lại đều là dẫn đường tự do, tức là cho đến khi bọn họ lập liên kết với lính gác định mệnh của mình, bọn họ có thể trợ giúp đồng đội khống chế trạng thái cuồng bạo.

Cũng bởi vì lí do này, ba tiểu đội của Mocha mới có thể thỏa sức tung hoành mà không sợ rơi vào trạng thái tinh thần lực cuồng táo, bọn họ có người bảo kê ngầm, tất nhiên sẽ không sợ bố con thằng nào rồi.

Ngũ Tử Mặc có thể phân biệt lính gác dẫn đường và người thường, nhưng tri thức về lính gác dẫn đường của hắn còn rất nông cạn, điều này cũng không khó hiểu, loại kiến thức này không phổ biến trong công chúng, Ngũ Tử Mặc về cơ bản không có khả năng tiếp cận cùng tìm hiểu sâu được. Thế nên khi nghe tới dung hợp độ giữa lính gác và dẫn đường, Ngũ Tử Mặc liền cảm thấy tò mò không thôi.

"Dung hợp độ là cái gì a?" Ngũ Tử Mặc hỏi.

"Cái này thì phải nói đến việc ghép đôi giữa lính gác với dẫn đường." Người nói là một dẫn đường, tên Diệp Thư, trên người nồng đạm hơi thở thư hương, thấy Ngũ Tử Mặc hiếu kì với vấn đề độ dung hợp liền giải thích cho hắn, dẫu sao đây cũng không phải loại thông tin bí mật gì, người thường như Ngũ Tử Mặc biết cũng không sao cả "Như chúng ta đều đã biết, khi một người thức tỉnh trở thành lính gác thì ngũ cảm sẽ được cường hóa, nhờ đó mà nhân loại dẫn chiếm được ưu thế trong chiến tranh với Thứ Nguyên Trùng Tộc. Nhưng loại năng lực này cũng có giới hạn, ban đầu khi còn chưa có dẫn đường, rất nhiều lính gác cường đại đã phải bỏ mạng, không phải vì bị Thứ Nguyên Trùng Tộc đánh hạ mà là vì mất kiểm soát tinh thần lực. Phải biết một khi tinh thần lực mất khống chế thì sẽ gây ra tình trạng lính gác cuồng bạo, có khả năng rất lớn dẫn đến kết cục nổ tan xác mà chết. Cho dù có thuốc ức chế giúp kiểm soát tình trạng này, nhưng thuốc lại chỉ có thể kiềm hãm được các lính gác tầm trung và thấp hơn, hiệu quả đối với các lính gác cao cấp thật sự rất kém. Nếu không phải nhân loại may mắn phát hiện ra sự tồn tại của dẫn đường, khả năng nhân loại sẽ mất đi ưu thế của mình trong trận chiến với Thứ Nguyên Trùng Tộc, trở về với trạng thái ban đầu." 

"Cái gọi là dung hợp độ giữa lính gác và dẫn đường, chính là chỉ khả năng dung hợp tinh thần lực giữa lính gác và dẫn đường. Vốn nó là do một nhóm các nhà nghiên cứu phát hiện ra, dung hợp độ giữa lính gác và dẫn đường càng cao, khả năng cuồng bạo tinh thần lực ở lính gác sẽ càng thấp. Dung hợp độ 100% là cao nhất, 0% là thấp nhất, 80% trở lên là độ tương xứng cao, 30% trở xuống là độ tương xứng thấp."

Nói đến đây, Diệp Thư hơi ngừng lại một chút, không biết nghĩ tới cái gì đột nhiên nở nụ cười, y cũng không tính úp úp mở mở, thong thả nói tiếp "Một chút thông tin bên lề nhé, lính gác dẫn đường có dung hợp độ càng cao thì ham muốn chiếm hữu của lính gác đối với dẫn đường của họ càng lớn." Y ngẩng đầu lên, có chút khinh bỉ nhìn về phía Mocha với Lý Bồng Bồng "Mocha với Lý Bồng Bồng có dung hợp độ là 70%, tuy rằng chưa chạm đến mốc 80%, nhưng con số này cũng đã là rất ấn tượng rồi. Năm đó khi có kết quả thử nghiệm dung hợp độ, những người hóng hớt kịch vui đã bị cái 70% này dọa cho tròn mắt, nhưng mà cũng chỉ có thể âm thầm hâm mộ ghen tị với hai người bọn họ mà thôi." 

Diệp Thư kể chuyện bát quái của Mocha với Lý Bồng Bồng thuận miệng vô cùng, đồng đội trong nhóm nghe rồi cũng chỉ che miệng cười trộm, riêng Ngũ Tử Mặc cùng Ritz và Lyle thì là lần đầu tiên nghe được loại chuyện vỉa hè này, trên mặt vẫn luôn treo jpg ôi thật bất ngờ.

Thì ra là thế, người thường Lyle và người thường Ritz cảm giác như mình vừa mở ra một chân trời kiến thức mới, đến khi quay lại nhìn Mocha giống như keo chó dán lên người Lý Bồng Bồng cũng đã có thể bình tĩnh hơn. 

Ngược lại, Ngũ Tử Mặc sắc mặt lại có xu hướng đen dần đều, trong đầu liên tục kêu bỏ mẹ rồi.

Hố, đúng vậy, cái này nhất định là một cái hố cha a!!!

Ngũ Tử Mặc não bổ liên tục, không biết rốt cuộc hắn tưởng tượng đến trình độ nào mà đến khi hỏi Diệp Thư giọng mong manh run rẩy không kiểm soát được "Lính gác dẫn đường có dung hợp độ 100%... Có không?"

Ngũ Tử Mặc thình lình hỏi ra vấn đề này khiến cả năm dẫn đường kia đều kinh ngạc, sau đó liền bật cười, một em gái dẫn đường trả lời Ngũ Tử Mặc "Tiểu Mặc Mặc cậu nghĩ nhiều rồi, theo lí thuyết thì dung hợp độ của lính gác dẫn đường có thể đạt đến mãn điểm, nhưng cả ngàn năm nay chưa từng có trường hợp nào được ghi nhận cả, 100% không có, cao hơn nữa thì càng không."

Em gái dẫn đường kia cũng không cảm thấy ý nghĩ của Ngũ Tử Mặc có gì kì lạ, rất nhiều người thường không hiểu biết về lính gác dẫn đường, đôi khi họ cũng sẽ tò mò hiếu kì về cái 100% dung hợp độ này.

"Ha ha." Ngũ Tử Mặc nghe được đáp án này, không khỏi ngượng ngùng cười cười, đáy lòng cũng bình tĩnh không ít.

Thân là một mầm non tổ quốc bị đống tiểu thuyết mạng đầu độc, Ngũ Tử Mặc hắn sao lại không biết cái gọi là xuyên không auto main chứ, dựa theo định luật hào quang nhân vật chính, khả năng cao hắn sẽ có một anh lính gác cùng mình có thể thử nghiệm ra 100% dung hợp độ a!!! 

Không sai, đại thần MO của chúng ta vẫn luôn có một niềm tin mãnh liệt vào việc mình là nhân vật chính như vậy đó. 

Nhóm lính gác phụ trách tìm kiếm thức ăn đều đã quay lại, Ngũ Tử Mặc thấy trên tay bọn họ đều là các loại thi thể động vật đã được xử lí sạch sẽ, có điều cậu chẳng biết là loại nào với loại nào mà thôi. Lửa trại đều đã chuẩn bị tốt, hiện tại chỉ chờ lính gác đem nguyên liệu về nấu mà thôi.

Tuy rằng trước đó Ngũ Tử Mặc đã nhắc nhở qua việc khu vực này an toàn, không có Mao Chu Trùng lảng vảng, bất quá Mocha thân là tiền bối năm 4 kiêm luôn vị trí đội trưởng, trách nhiệm của hắn vẫn luôn là bảo đảm an toàn cho đồng đội cũng như các em năm dưới. Thế nên sau khi hắn cùng hai tiểu đội trưởng tuần tra xong một phen, phát hiện vùng này xác thật không có nguy hiểm, bọn họ mới đi săn một ít động vật về làm bữa trưa.

Lúc toàn đội vây quanh lửa trại nướng thịt, Mocha thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn Ngũ Tử Mặc một cái. Nếu là người bình thường liếc nhìn hắn, Ngũ Tử Mặc không nhất định là phát hiện ra, nhưng Mocha là lính gác, nhưng quả trứng chỉ biết bán manh kia của hắn thì ngược lại, mặc dù vẫn luôn ở trong thức hải tinh thần, nó đối với các lính gác dẫn đường khác vẫn luôn phi thường mẫn cảm a. 

Ngũ Tử Mặc cũng chỉ có thể bất đắc dĩ, một bên trấn an Ares vẫn luôn nhảy nhót không yên trong thức hải tinh thàn, một bên trợn trắng mắt nhìn lại Mocha.

Ây trời cái thằng chết tiệt này, lòng dạ cũng không cần phải hẹp hòi đến mức ấy chứ!!! Tôi chẳng qua chỉ là chị nhà hàn huyên đôi câu thôi mà, có nhất thiết phải nhìn tôi bằng ánh mắt đó không!!!

Mocha hoàn toàn không biết Ngũ Tử Mặc hiểu lầm mình, bất quá rất nhanh y đã thu hồi ánh mắt, bởi vì Lý Bồng Bồng vẫn luôn ngồi trong lòng y phát hiện ra ánh mắt y nhìn cậu em khóa dưới, vừa xấu hổ vừa tức giận nhéo nhéo cánh tay người đang ôm mình. 

Kết quả là cánh tay của người nào đó giống như huyền thiết không cảm nhận được gì, người bị đau tay chỉ có Lý Bồng Bồng mà thôi. 

"Anh không thể bình thường một chút sao!!!"

Nhận thấy Lý Bồng Bồng hiểu lầm mình, Mocha lập tức xin tha, "Không có a, lần này anh là có chính sự thật mà."

Đáng tiếc người nào đó danh dự quá kém, Lý Bồng Bồng căn bản không tin, bất đắc dĩ Mocha đành phải dời đi tầm mắt, lần này lại là theo dõi Lyle đang ngồi nên cạnh Sarah.

Sau đó không đợi Sarah ăn xong, Mocha đã chạy ngay tới bên cạnh cậu em họ, trực tiếp thô bạo túm cổ áo y kéo đi.

"......"

Lyle vừa mới chuẩn bị tốt hai xiên thịt nướng đưa cho Sarah, thế nhưng chỉ có thể trợn mắt há mồm nhìn Mocha bắt cóc Sarah đi rồi.

Đem Sarah kéo tới một góc, không đợi y mở miệng, Mocha đã nghiêm túc đánh phủ đầu "Sarah, cậu hẳn là nên thẳng thắn nói chuyện với anh."

"......"

Loại hành vi không đầu không đuôi này của Mocha cũng may là làm với Sarah, chứ nếu mà thay Sarah bằng Ngũ Tử Mặc, thứ Mocha nhận được hẳn sẽ là một câu__

U là trời thiểu năng hay gì?!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net