24. Mang thai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ăn cháo xong nghĩ ngơi một giấc, đến buổi chiều Thẩm Mộng Dao liền cảm thấy cả người sảng khoái thực nhẹ nhàng vô cùng

Lúc Viên Nhất Kỳ đang ngồi ở phòng khách coi hoạt hình ' ba chú gấu ' thì Thẩm Mộng Dao đi ra, nhìn thấy đứa nhỏ nhà mình vẫn bình bình an an bên cạnh thật sự hạnh phúc biết bao, vì sao đến bây giờ Thẩm Mộng Dao mới nhận ra vậy, đó là Viên Nhất Kỳ đã trở nên quan trọng nhất trong cuộc đời của Thẩm Mộng Dao

Trải qua hai ngày đầy giông bão kia, Thẩm Mộng Dao chỉ mong rằng về sau có thể như hiện tại mà sống, không dám cầu mong sóng gió sẽ tìm tới mình. Dù sao bản thân đối với Thích Dư Châu đã quá rõ ràng, có thể là sau này không gặp lại thì tốt rồi, không cần phải gượng gạo cảm xúc cũng không khiến cho người kia đau lòng

Viên Nhất Kỳ tắt TV đứng dậy vừa vặn nhìn thấy Thẩm Mộng Dao đang treo ngược hồn trên cành cây, nghĩ đi nghĩ lại vẫn còn cảm thấy hơi giận một chút liền không thèm quan tâm người kia trực tiếp đi về phòng

Thẩm Mộng Dao nhìn ra Viên Nhất Kỳ vẫn còn giận mình nên tâm ý hết sức nhẫn nhịn đi xin lỗi người ta, nhưng chỉ vừa mới bước vào trong phòng đã nghe thấy Viên Nhất Kỳ đang cùng Trịnh Đan Ny nói chuyện điện thoại, hình như lại định ra ngoài...

Viên Nhất Kỳ nghe xong điện thoại quả thật muốn đi ra ngoài và tất nhiên là Thẩm Mộng Dao sẽ không cho. Viên Nhất Kỳ xoay mặt đi được ba bước Thẩm Mộng Dao ở phía sau đã ngã lăn đùng ra sàn bụng liên tục kêu đau

Đứa nhỏ ngây thơ cứ như thế bị Thẩm Mộng Dao dọa đến xanh mặt, chỉ biết theo bản năng chạy lại người Thẩm Mộng Dao lo lắng hỏi

Thẩm Mộng Dao thấy Viên Nhất Kỳ sợ hãi càng muốn đùa giỡn chút nữa liền châm thêm dầu vào lửa nói

_ Bụng rất đau, Viên Nhất Kỳ, bụng tôi vô cùng đau

_ Chúng ta đi bệnh viện được không? -- Viên Nhất Kỳ nhìn bộ mặt đáng thương của Thẩm Mộng Dao, lúng túng càng thêm lúng túng

_ Không cần đâu nhưng mà Viên Nhất Kỳ, tôi nghĩ hình như tôi... có thai rồi

Viên Nhất Kỳ trợn tròn mắt kinh ngạc, làm sao mà Thẩm Mộng Dao thể có thai được, đừng nói là do mình làm đi. Viên Nhất Kỳ thề là bản thân không có cái khả năng đó, chẳng lẽ

_ Chị ở bên ngoài ngoại tình sao? -- Qua một hồi trấn tỉnh Viên Nhất Kỳ rất điềm nhiên hỏi lại Thẩm Mộng Dao

Bây giờ tới lượt Thẩm Mộng Dao trợn tròng mắt lại nhìn Viên Nhất Kỳ, không phải chứ? Đứa nhỏ này sao có thể suy nghĩ hoa mĩ đến vậy. Mình ở bên ngoài hôn người ta có một cái đã muốn long trời lở đất, nói xem nếu bây giờ mình còn vụng trộm đến mang bầu có phải là đứa nhỏ này sẽ quậy đến ba đời tổ tiên nhà họ Thẩm cũng phải ngốc đầu dậy cảm thán không?

_ Ừm ừm, ngoại tình với một đứa trẻ ngốc tên là Viên Nhất Kỳ đây -- Thẩm Mộng Dao lại tiếp tục hồn nhiên ngồi dậy xoa đầu Viên Nhất Kỳ, cái hành động từ lúc ngồi dậy đến lúc xoa đầu Viên Nhất Kỳ đều không giống như của một người vừa mới quằng quại đau bụng a

_ ' Đứa trẻ ngốc ' ?

Ý tứ của Thẩm Mộng Dao không nghĩ lại bị Viên Nhất Kỳ xuyên tạc hành ra một cái nghĩa khác, nhất thời Thẩm Mộng Dao không biết nên giải thích làm sao khi thấy Viên Nhất Kỳ bắt đầu trầm xuống liền kéo kéo người Viên Nhất Kỳ lại gần mình, hai gương mặt cách nhau chưa tới một gang tay, Viên Nhất Kỳ hầu như có thể cảm nhận được hơi thở phản phất vị dâu của Thẩm Mộng Dao

_ Ngốc không phải là ngu ngốc, ngốc ở đây chính là đáng yêu -- Thẩm Mộng Dao choàng hai tay kéo cổ Viên Nhất Kỳ lại gần mình hơn nữa, đợi khi Viên Nhất Kỳ lâm vào tình trạng ngây người thì vô cùng thích thú tiến đến đôi tai nhỏ của Viên Nhất Kỳ thì thầm

_ Lão công ~~ chúng ta cùng nhau sinh em bé đi ~~~

Viên Nhất Kỳ bất ngờ đẩy Thẩm Mộng Dao ra, miệng lấp ba lấp bấp

_ Chúng ta đều là con gái, làm sao...làm sao có thể mang thai được

_ Được mà, được mà, em đã quên Trần Kha chính là bác sĩ rồi sao? Chúng ta chỉ cần thật hăng hái trên giường thôi còn con cái cứ để bác sĩ Trần thay chúng ta lo

( Trần Kha nguyền rủa họ Thẩm vô lương tâm, tiểu nhân đây chỉ là ' cẩu nô tài ' không nghĩ đến có ngày sẽ được Thẩm tổng trọng dụng, đúng mừng đến rớt nước mắt """)

_ Chị bất cần sĩ diện đến vậy sao? -- Viên Nhất Kỳ hết cách lại nói

_ Người ta là sợ em mọc cánh bay mất đó được không? -- Thẩm Mộng Dao càng phẩn uất nói

Viên Nhất Kỳ đột nhiên nhìn Thẩm Mộng Dao cười đến hoa mắt ( mắt nở hoa ) sau đó rất ngoan ngoãn bế Thẩm Mộng Dao mang lên giường

Viên Nhất Kỳ không động dục thì thôi, một khi đã động thì có trời mới ngăn cản được, đứa nhỏ này quả thật được Thẩm Mộng Dao chăm rất khéo, lăn qua lộn lại mấy lần cũng không biết mệt, trong khi đó Thẩm Mộng Dao vừa mới giảm bệnh liền muốn lần nữa đổ bệnh, tự nhiên đi dụ dỗ đứa nhỏ này làm gì không biết nữa a

Lại một đêm tình cảm mặn nồng trôi qua. Không biết thế sự bên ngoài thay đổi như thế nào nhưng ở bên trong căn nhà nơi mà chỉ có hai người con gái xinh đẹp đang cùng chung sống lại vô cùng náo nhiệt

Đêm qua đến bốn giờ sáng Viên Nhất Kỳ mới chịu đi ngủ, một năm được ăn thịt Thẩm Mộng Dao đúng là chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Ấy vậy mà trời còn chưa kịp đứng bóng Thẩm Mộng Dao đã nháo nhào đi thay đồ, tinh thần cực kì hưng phấn chạy đến kéo chăn kéo gối con sâu ngủ họ Viên kia ra, thập phần hào hứng nói

_Viên Nhất Kỳ, nhanh lên một chút, chúng ta đi đến bệnh viện

Viên Nhất Kỳ lờ mờ mở mắt, không thèm để ý đến Thẩm Mộng Dao năng động cỡ nào, bây giờ chỉ thấy bản thân muốn ngủ mà thôi

_ Không đi, không đi, tự nhiên lại đi bệnh viện -- Viên Nhất Kỳ giọng ngáy ngủ đáp

_ Viên Nhất Kỳ, em làm mami mà vô lương tâm như vậy hả? Nhanh lên một chút, Trần Kha đã giúp chúng ta hẹn bác sĩ rồi

Đến lúc này Viên Nhất Kỳ mới bất mãn ngồi dậy nhìn Thẩm Mộng Dao ai oán, trong lời nói ra chỉ có chán ghét chứ không hề yêu thương

_ Có em bé, tự nhiên đàn bò của Viên Nhất Kỳ sẽ bị mất đi mấy con

Giỏi cho Viên Nhất Kỳ biết cách chơi chữ, được rồi coi như Thẩm Mộng Dao chịu thua đi

_ Em không thông minh gì cả, bây giờ chúng ta có em bé như vậy tôi mới chân chính có sữa được, còn về phần em bé, cứ cho đứa nhỏ uống sữa bình chịu không?

( Tác giả thật sự khinh thường Thẩm Mộng Dao, đẻ con chỉ để kím sữa cho chồng, tội cho đứa nhỏ -_-""")

Nghe sơ qua quả thật người được lợi chính là Viên Nhất Kỳ, dù sao mình không cần phải chín tháng mười ngày mang theo em bé cũng không phải chịu đau đớn, đã vậy sữa còn được tự nhiên nữa, cái này đúng là mối hời có một không hai

Bị Thẩm Mộng Dao quấy nhiễu cả buổi sáng rốt cuộc hai người cũng nắm tay nhau đi đến bệnh viện. Nghe bác sĩ tư vấn qua vì là thụ tinh nên đứa bé sẽ nhỏ con hơn những đứa trẻ bình thường nhưng cũng không quá khó nuôi dưỡng. Đặc biệt bác sĩ còn ưu ai khuyến cáo thêm với Thẩm Mộng Dao và Viên Nhất Kỳ nói

_ Đứa trẻ phải mà con gái chắc chắn sẽ đẹp như nữ thần, còn nếu là con trai, đẹp quá cũng không nên

Thẩm Mộng Dao nhăn mặt, cái vị bác sĩ này rõ ràng muốn ám chỉ nếu mình sinh con trai đứa nhỏ sẽ đi câu nam nhân, trong khi đó Viên Nhất Kỳ ngược lại vô cùng hồ hởi đáp lại lời bác sĩ

_ Cũng được, con trai càng tốt, sẽ không tranh giành như con gái

Hai người tiếp theo nói vài câu Thẩm Mộng Dao liền bị tách ra khỏi Viên Nhất Kỳ mang vào một căn phòng nào đó, đến lúc trở ra chỉ thấy Thẩm Mộng Dao sắc mặt vô cùng khó coi liếc Viên Nhất Kỳ một cái

Viên Nhất Kỳ liền như tiểu cẩu ngoan ngoãn cúi đầu đi theo phía sau Thẩm Mộng Dao xoa bớp bên vai. Đi được vài bước Thẩm Mộng Dao lại đẩy Viên Nhất Kỳ ra xa

_ Em bớp cái gì mà, cái vai có đau bằng cái bụng không?

_ Như vậy là có em bé rồi sao? -- Viên Nhất Kỳ ngạc nhiên nhìn Thẩm Mộng Dao nêu thắc mắc

_ Còn chưa biết, đợi vài ngày nữa mua que thử thai về mới biết được

_ Ồ -- Viên Nhất Kỳ nửa vui mừng nửa bất đắc dĩ 'ồ' lên một tiếng tiếp theo cũng không có nói gì cùng Thẩm Mộng Dao trở về nhà











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net