Biến hình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sesshomaru biết rằng Shimoki vẫn chưa hề rời khỏi tòa thành dù chỉ là nửa bước. Lần theo âm vang của nhịp chân gấp gáp, hắn biết con mình đang đi đến nơi  có thể tìm thấy vũ khí của mình, dẫu sao cũng là một chiến binh từ bé, hắn không ngăn cản làm gì. Tuy vậy, sức lực chưa trở về, ít nhất là trong nửa canh giờ nữa, hắn không muốn con mình mạo hiểm, vì vậy mà hắn nên giải quyết tên này sớm thì vẫn hơn

Bộc Toái Nha đã ở khá xa hắn hiện giờ, chắn giữ hắn và bảo kiếm của mình là một tên điểu yêu đang quác mắt nhìn. Thật sự, hắn không rõ bắt nguồn của Shintaro là từ loài chim nào, nhưng rõ ràng, với cái ánh nhìn kiểu đó, cũng chẳng cao quý gì cho cam

Hắn nhận ra có điều không ổn, giờ thì hắn mới để suy nghĩ mình đi xa chiến trận một chút. Hắn tự nhủ khi quay về lại đến nơi này, việc đầu tiên cần làm kiểm tra là sự an toàn của hai cô gái. Nhưng khi đặt chân đến căn phòng mà hắn đã để họ lại, nước mắt của Shimoki đã khiến hắn xao lãng đôi chút. Hắn không thể tìm được bất cứ dấu hiệu nào cho thấy cô ở bên trong tòa thành

Mùi máu nồng nặc cùng chướng khí dày đặc thật sự đã hạn chế các giác quan của hắn đến mức tối đa. Không có mẩu nào ở tòa thành miền Tây nói rằng cô đã bị hãm hại, nhưng không có nghĩa là cô sẽ an toàn khi rời khỏi nơi đây cả. Hắn càng lúc càng phải nhanh hơn

Nhận ra điều gì đó đã làm xao lãng Sesshomaru và cũng không tốn quá nhiều thời gian trước khi Shintaro suy đoán ra được lý do

- Tìm kiếm Phu nhân của mình à, Sesshomaru, hắn cười giọng giễu cợt, còn là hắn giễu cợt ai thì vẫn chưa rõ. Là Sesshomaru, người ngẩn đi cả buổi khi không thể tìm thấy bóng dáng của người thương, hay là cười chính bản thân mình, người thương chỉ trong tầm mắt, nhưng lại chẳng còn hơi sức để lưu luyến hắn nữa rồi

Sesshomaru quay lại trạng thái tập trung của mình, hắn đơn thuần cho rằng Shintaro đang tự ngạo mạn, bởi hắn đã bỏ qua tia nhìn chua xót của Shintaro hướng đến thân thể ở gần bức vách mỏng đã úa màu đỏ tươi

- Xuống địa ngục mà tìm nhé, Sesshomaru đứng tại vi trí mà nhìn về phía Shintaro đang cật lực chạy về phía mình, thanh kiếm được vắt trên hai tay, ánh mắt hừng hực tia lửa cháy, Sesshomaru thật sự ước là ánh mắt mình có thể ít băng giá hơn, thì vậy mới có thể bị thứ đốm sang nhỏ kia làm tan chảy được. Nhưng thật sự, không thể

Ngón tay móng vuốt sắc nhọn khẽ vẽ một đường trên không trung, một sợi dây ánh vàng lập tức hiện ra, bao bọc lấy Điểu yêu đang lên cơn khát mồi

Dừng mọi động thái tấn công của mình, Shintaro trân trân nhìn vào mảnh giáp đứt lìa khỏi cánh tay và bả vai hắn, vừa rồi đã có chuyện gì diễn ra. Sesshomaru thậm chí còn không nhích chân mình dù chỉ một lần. Thứ duy nhất đọng lại trong tâm trí của Shintaro là một dải lụa mỏng còn hơn lưỡi kiếm khẽ sượt qua người hắn, đâu đây còn có thể ngửi thấy mùi máu tươi chảy quanh thân

Sesshomaru khẽ nhíu mày, một đường cắt của hắn đã làm rơi mảnh khăn quấn ở cổ Shintaro, lọt vào bên trong sắc vàng sâu thẳm, Sesshomaru dần lần ra được chân tướng của người đang chiến đấu với hắn đây

Quệt ngang má mình, nơi mà một nhát cắt sâu thẳm vừa có dịp lia qua, Shintaro khẽ liến dọc theo đường tơ máu, mùi máu lẫn lộn pha tạp khiến hắn bừng tỉnh, đâu đây lại lần nữa cảm nhận yêu huyết thật sự sục sôi

Trên cổ Shintaro là một lớp vảy sáng bóng, không phải là vảy của những loại yêu quái trên cạn mà là của những loại Thủy yêu có nguồn gốc khá đồ sộ. Sesshomaru còn nhớ lần cuối cùng hắn chứng kiến dòng tộc Thủy yêu mang loại hình dáng này là từ trước khi cả hắn gặp Rin ở kiếp trước của cô. Đã rất lâu về trước, sau trận đại sát của giới yêu quái mà cha hắn dành được quyền cát cứ cả miền Tây rộng lớn, chính là lúc mà cha hắn đẩy tộc này vào bờ vực hủy diệt. Không hẳn, vẫn còn một gia đình nọ được ban lại cho sự sống

Theo gót cha mình khi ông dùng Thiên Sinh Nha hồi sinh lại những sinh linh trên, hắn đã thắc mắc, vì sao cha hắn lại vị tha như thế với những kẻ thù của mình, lại một câu nói của đấng sinh thành mà hắn sẽ chẳng bao giờ quên đi lại hiện lên trong tâm trí

- Kẻ thù, chua bao giờ được chọn để chiến đấu với chúng ta, họ cũng khao khát sống, và đôi khi họ cho rằng chiến tranh là cách duy nhất để họ được sống, vì vậy, ta muốn cho họ hiểu rằng vẫn luôn có lựa chọn thứ hai ngoài chuyện đâm đầu vào bể máu

Vậy ra đây là một hậu duệ của gia đình đó, một người vợ lớn tuổi đã mất chồng cùng hai đứa con thơ, một trai một gái đã biến mất ngay khi ánh nắng chiếu rọi đôi đồng tử họ thêm một lần nữa. Người phụ nữ đó ôm lấy hai đứa trẻ trong tay mình và biến mất trong những đợt sóng xa xôi

Chuyện bi hài ở chỗ, làm sao mà hắn ta lại sở hữu hình dáng của một Điểu yêu, Sesshomaru thật sự không cần suy nghĩ quá sâu để biết đáp án. Là kết quả của một mối tình trên trời dưới biển và sau đó nữa, hang loạt biến cố, hắn ta ở đây để khiêu chiến với hậu duệ của người đã cho hắn toàn bộ cái mạng của mình

Khá là đau khi nghĩ về sự thật đó, nhưng có lẽ, Shintaro sống vậy là đủ rồi

Ánh mắt của Sesshomaru đôi phần hiếu kì, Shintaro cũng đã nhanh chóng đoán ra được, trời phú cho hắn một bộ óc lanh lẹ, đó không phải là lỗi của hắn ở bất cứ trường hợp nào, bắt đầu thôi

- Phải có người nào đó, Sesshomaru là người mở lời trước, chứng kiến toàn bộ sức mạnh của ngươi, trước khi ngươi chết, ngươi cũng muốn như vậy mà, phải không, đến giờ là lúc Sesshomaru giễu cợt

- Ngươi nên giữ câu đó lại cho mình thì hơn, Shintaro nghiến răng, nhưng nếu như ngươi đã nói vậy, thì ta cũng không khách sáo đâu, hắn siết chặt cán kiếm trong tay mình

Thanh kiếm ánh lên sắc xanh lục nhạt màu, những đường vân dọc nổi dần dần biến mất. Ánh sáng như vỡ ra ở tâm thanh kiếm. Shintaro thật sự muốn một lần thử toàn bộ sức mạnh của gia tộc mình

Sesshomaru khẽ nhếch mép khi dần dần ánh sáng xanh phớt đó bị nuốt chửng, xoáy những đường dọc theo lưỡi kiếm sáng choang, thanh kiếm đang biến đổi, kể cả chủ nhân của nó cũng vậy

Khi nhận thấy yêu khí khác thường bắt đầu dâng lên ngùn ngụt bên trong Shintaro, Sesshomaru băn khoăn không biết liệu mình có nên diễn chung với hắn ta bằng cách chính bản thân Sesshomaru cũng sẽ biến hình để xem thế nào, nhưng đến khi cuộc đại tu nhan sắc của Shintaro kết thúc thì Sesshomaru lại lẩm nhẩm rằng tốt nhất hắn vẫn không nên phí sức mình để làm gì

Toàn thân Shintaro chuyển về sắc xanh lam nhạt, toàn thân là vảy cứng, phần giáp thân trên vỡ ra hoàn toàn dưới tác dụng của đôi cánh chim dãn ra rồi biến mất, lớp giáp ở đùi được thay thế bằng những chông gai sắc bén, thật sự một phiến đá có thể được tạc hình bông hoa nếu sử dụng lớp giáp ở chân Shintaro

Tiếng gầm gừ khe khẽ thoát ra khỏi cổ họng Shintaro, hắn có vẻ như muôn phần thỏa mãn khi sức mạnh thật sự bắt đầu lan tỏa khắp cơ thể. Hắn hài lòng với nó, khối cơ trên khắp thân người hắn được gia cỡ về cỡ lớn nhất chưa kể đến hắn có thể cảm giác được mắt hắn cũng có thể bắn ra được yêu khí nếu hắn muốn

- Thật sự, Sesshomaru mỉa mai, ta hiểu vì sao ngươi không muốn để mình trong tình trạng này và lang thang khắp nơi rồi

Nếu xét về sức mạnh, mọi yêu quái đều sẽ ưu tiên lấy hiện dạng lúc này của Shintaro, nhưng với tư cách của một kẻ có xem trọng sự xuất hiện của mình thì vẻ ngoài lúc này là không thể sánh bằng với dạng Điểu yêu của Shintaro rồi

Hàm răng nguyên thủy của loài Thủy yêu lởm chởm mọc, những sợi râu mọc dài ngoằng khiến Sesshomaru liên tưởng đến những con cá mà ngày bé Rin hay bắt, nhưng có vẻ còn đẹp hơn là người đang đối diện hắn lúc này. Mái tóc thì không hẳn là mái tóc, chúng mọc bừa bãi và sắc màu hệt như những sợi rêu mà chẳng có con cá nào đoái hoài đến ăn. Cổ chân và cổ tay là những phiến vây cứng cáp nhưng ngoài cảm giác là chúng giống hết những chiếc cựa gà ra thì Sesshomaru không biết mục đích của chúng ở đó để thật sự làm những gì

- Nhưng chính hình dạng này sẽ là mồ chôn của ngươi đấy Sesshomaru, Shintaro khinh khỉnh đáp trả, hắn biết mình không nên quá nhỏ nhen bởi yêu quái là loài không quá quan trọng độ xấu đẹp của đối thủ nhưng Sesshomaru đã khiêu khích trước, thì hắn cũng không ngại ngần đáp trả

- Vậy sao ngươi lại không dám hiện thử nguyên hình của mình, với cái mã hiện giờ của mình, chắc hình dạng thật của ngươi sẽ chẳng thể bì kịp theo đúng không, hắn mỉa mai lại người đang bắn cho hắn hàng ngàn tia thương cảm lạnh hơn băng

Sesshomaru thật sự không quá quan trọng chuyện ngươi nhìn như thế nào, dù ngươi đẹp đẽ một chút thì ta cũng không chém ngươi đẹp hơn kẻ không có quá nhiều lợi thế ngoại hình tí nào đâu. Và với tâm thế đẹp xấu chỉ là do suy nghĩ nên Sesshomaru không hề thay đổi nhân dạng của mình kể từ khi mẹ hắn sinh hắn ra. Và thật trùng hợp là nhân dạng của hắn lại nằm vào dạng xuất sắc của xuất sắc, đó không hề là lỗi của hắn khi hắn được sinh ra và trở nên quá ưu tú như vậy

Còn về yêu dạng của hắn, lần đầu tiên hắn nhìn thấy yêu dạng của mình, hắn chỉ tự trách vì sao nhìn hắn không to lớn như cha mình mà thôi, còn đẹp hay xấu, nhìn ánh mắt tự hào như thể hét lên với cả nhân cõi rằng cái khổi thù lù trắng tinh kia là thằng con mà tôi đứt ruột nặn ra của mẹ hắn thì rõ. Nên, ở mặt bằng này, hắn không muốn để bất cứ một tiêu chuẩn chủ quan nào lu mờ cả. Và trên phương diện tự tôn của một kẻ mạnh thì không nên chứng tỏ quá nhiều với những kẻ không xứng đáng để chiêm ngưỡng sức mạnh của mình

Nụ cười mỉa mai của Sesshomaru thật sự là thứ khơi mào tất cả

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net