nhan giang bang khi q2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quyển 2: Song trọng nhiệm vụ

Chương 53: Băng sát thủ

Dịch: tanvinh18

Biên dịch: winternight (Sư đệ vo vong)

Biên tập: vo vong

Nguồn: www.tangthuvien.com

Giới sát thủ một lần nữa phải sắp xếp lại.

Một năm trước, giới sát thủ có một sát thủ danh hiệu là "Băng" quật khởi. Băng sát thủ sau khi xuất hiện, các nhiệm vụ có xác xuất thành công 100%, chưa bao giờ thất thủ. Cũng không ai biết Băng sát thủ hình dạng ra sao, bởi vì phàm là những người gặp qua hắn đều đã chết sạch. Bất quá tất cả mọi người biết, Băng sát thủ là người của tổ chức "Ma Quỷ".

Rất nhiều đại lão bản, đại phú hào thậm chí một số yếu nhân của các quốc gia cũng đều chủ động liên lạc với "Ma Quỷ", yêu cầu Băng sát thủ đến ám sát đối thủ của mình. Bất quá tất cả đều do "Ma Quỷ" an bài, thân chủ từ đầu tới cuối cũng không được thấy bộ dạng Băng sát thủ.

Băng sát thủ xuất đạo mới gần một năm đã liền trở thành vương bài sát thủ của "Ma Quỷ", càng mơ hồ hơn là được xếp là số một của giới sát thủ phương tây.

Michael rất buồn bực, bởi vì trước hai ngày hắn nhận được biểu tượng của Băng sát thủ.

Thông báo thân phận là một quy tắc ẩn trong giới lính đánh thuê và sát thủ, sớm nhất là lính đánh thuê. Lúc ấy danh khí không lớn, không thể nhận được đại sinh ý trưởng đoàn tự do dong binh nghĩ ra một loại biện pháp, chính là làm một biểu tượng cho mình. Tỷ như, Nanh Độc dong binh đoàn, biểu tượng bọn họ chính là mỗi lần sau khi xong nhiệm vụ đều gắn lên một chiếc nanh độc xà, làm người khác biết nhiệm vụ này chính là Nanh Độc dong binh đoàn làm. Theo thời gian trôi qua, cơ hồ mỗi nhóm dong binh đều có biểu tượng riêng của mình. Về sau, lại lưu truyền trong giới sát thủ. Nếu không có danh khí, rất khó nhận được sinh ý lớn, sát thủ tự do cũng như trong dong binh giới, đều làm ra biểu tượng riêng cho mình. Biểu tượng của một người xuất hiện càng nhiều, cũng tỏ ra năng lực của hắn càng lớn, sinh ý cũng càng lớn hơn. Một sát thủ mới xuất đạo sẽ làm sinh ý nhỏ, người khác không biết bọn họ là ai, nhưng có thể từ biểu tượng biết danh hiệu bọn họ. Biểu tượng mặc dù có thể giả tạo, bất quá giới sát thủ sẽ không đi giả tạo biểu tượng thân phận người khác, sát thủ rất tự phụ, chẳng có thời gian đi giúp người khác tạo danh khí, như vậy chẳng bằng tự tạo danh khí cho chính mình.

Hơn nữa một số sát thủ nổi danh có biểu tượng rất khó giả tạo, người khác cho dù muốn phá hoại danh tiếng bọn họ cũng không được. Tỷ như, biểu tượng của Băng sát thủ là một viên đạn băng. Viên đạn rất đặc biệt, người bình thường khó có thể giả tạo. Bình thường băng ở bên ngoài sau mấy giờ sẽ tan chảy, nhưng viên đạn băng của Băng sát thủ đều có thể trong một tuần mới tan chảy.

Đạn băng hay chính là biểu tượng Băng sát thủ, mà Michael nhận được một viên đạn băng như vậy. Băng sát thủ nhiệm vụ đều có hiệu suất 100%, cho nên mấy ngày nay Michael cơ hồ ăn không ngon ngủ không yên, mỗi ngày đều hoảng loạn đề phòng. Hăn không nghĩ ra, chính mình tới cùng đắc tội chuyện gì, mà đối phương hao phí một số tiền lớn như vậy mời Băng sát thủ tới giết hắn. Phải biết rằng, bây giờ Băng sát thủ thanh danh rất lớn, sát thủ No.1 phương tây không có thể dễ dàng gọi như vậy, không có 100 vạn bảng Anh (1bảng Anh = 15 nhân dân tệ) căn bản là đừng nghĩ đến chuyện mời đến hắn.

Michael từ lúc nhận được viên đạn băng lập tức kêu tới một nhóm vệ sỹ cả ngay vây quanh mình, mà hắn chính mình dứt khoát cũng không đi tới công ty, hàngngày đều ở trong nhà.

"Lão đại." Bên ngoài biệt thự Michael, một người vệ sỹ hỏi: "Cũng đã vài ngày rồi, anh đoán xem Băng sát thủ có tới không?"

Vệ sỹ được gọi là lão đại lắc đầu nói: "Đến thì khẳng định sẽ đến, có thể hắn thấy chúng ta nhiều người, muốn cố ý làm tiêu hao sĩ khí chúng ta. Các ngươi nhớ kỹ, nhất định phải nâng cao cảnh giác cho ta, nếu lão bản xảy ra chuyện, sau này công ty vệ sỹ 'Tường Đồng' cũng đừng nghĩ ngóc đầu dậy."

"Dạ hiểu."vệ sỹ kia gật đầu, lập tức lại hỏi: "Lão đại, nghe nói Băng sát thủ nhiệm vụ hoàn thành tỷ lệ là 100%, rốt cục có phải thật hay không?"

Lão đại lộ ra một tia thần sắc lo lắng nói: "Ít nhắt ta chưa từng nghe nói hắn thất bại. Hắn xuất đạo mới một năm ngắn ngủi, nhiệm vụ ám sát tiếp nhận không dưới trăm lần, nghe nói tất cả đều hoàn thành tuyệt đối."

Vệ sỹ hít một hơi khí lạnh nói: "Nếu hắn lợi hại như vậy, tại sao chúng ta còn tiếp nhận sinh ý này?"

Lão đại cười khổ nói: "Ngươi cho rằng ta biết là như vậy sao? 'Tường Đồng' chúng ta đã lâu không tiếp nhận sinh ý, còn như vậy nữa nhất định phải giải tán. Lần này là đại sinh ý, ta định liều mạng một chút."

"Nhưng 'Tường Đồng' chúng ta là nhóm cũng không có nhiều danh khí lắm, lão bản tại sao lại mời chúng ta chứ?"

"Cũng tại Băng sát thủ. Vừa nghe nói lão bản nhận được đạn băng của Băng sát thủ, cũng không có công ty vệ sỹ nào dám tiếp sinh ý này."

Vệ sỹ gãi gãi đầu nói: "Băng sát thủ cũng thật sự là kiêu ngạo, chưa từng nghe qua người sát thủ nào giết người trước đó lại gửi tiêu kí trước nhắc nhở đối phương, bình thường đều là giết mục tiêu sau mới lưu lại tiêu kí của mình."

Lão đại lắc đầu nói: "Băng sát thủ có cái bản lãnh kiêu ngạo này, hắn từ lúc tiếp nhận nhiệm vụ đầu tiên đều là đưa trước một viên đạn băng, đây luôn luôn là phong cách làm việc của Băng sát thủ, hơn nữa hắn tới bây giờ cũng chưa từng thất thủ."

Vệ sỹ vỗ vỗ khẩu AK trong tay nói: "Lão đại người yên tâm, Băng sát thủ kia không đến thì thôi, nếu tới ta khẳng định đem hắn bắn thành cái tổ ong."

"Bụp!"ngay khi hắn vừa nói xong, đột nhiên vang lên một tiếng súng, mà trên trán vệ sỹ có cái lỗ máu, trừng mắt chậm rãi ngã xuống.

Lão đại lúc này mới phản ứng lại lập tức cả kinh kêu lên: "Bảo vệ lão bản......"

"Bụp!" Một tiếng súng nữa lại vang lên, lão đại cũng ngã vào trong vũng máu.

Lúc này, một thanh niên gầy ốm giơ một khẩu AK vừa rống to vừa lao đến bắn tới tấp.

Hơn ba mươi vệ sỹ lập tức lao ra, dùng hoả lực áp chế lại, thanh niên kia hình như không địch lại, xoay người bỏ chạy. Một vệ sỹ kêu lên: "Mau đuổi theo! Giết Băng sát thủ chúng ta sẽ nổi danh."

Một đám người lập tức hướng thanh niên kia đuổi theo.

Mà khi bọn họ đi xa khỏi chiến trường, một người diện mạo thanh tú, mang nét đặc trưng phương đông tóc đen mắt đen da vàng bình thản chậm rãi đi tới. Người trẻ tuổi này đúng là Mười Một.

Mười Một đi tới bên ngoài biệt thự, áp tai vào cửa lớn nghe ngóng một lát, sau đó giơ lên khẩu súng hạng nặng bắn t** trong tay nhằm ngay một vị trí trên cửa "bùm" một phát, sau đó lại rất nhanh chuyển qua vị trí khác bắn phát thứ hai.

Trong đại sảnh lầu một, một người vệ sỹ nhìn bên người liên tục ngã xuống mấy đồng bạn, cả kinh kêu lên: "Hắn biết vị trí chúng ta!"

"Bụp!"vệ sỹ này trúng đạn rồi ngã xuống.

Còn lại ba vệ sỹ lúc này mới phản ứng lại, lập tức phân tán ra. Nhưng là mặc kệ bọn họ bất kể như thế nào, ngoài cửa đạn lại có thể bắn chính xác cơ thể bọn họ, người bên ngoài căn bản là giống như có thể nhìn xuyên tường.

Cho đến lúc cửa lớn bị bắn lủng hơn mười lỗ thủng, Mười Một mới một cước đá văng cửa lớn biệt thự, bên trong thi thể đã nằm đầy đất.

Mười Một vẫn đi lên lầu hai, tại góc ngoặt cũng không nhìn, lấy ra một trái lựu đạn ném tới.

Ben kia truyền đến vài tiếng kêu lớn, tiếp theo "oành", một tiếng nổ vang lên, trên hành lang lầu hai lại có thêm bốn cỗ thi thể.

Lầu hai có rất nhiều gian phòng, Mười Một đá văng cửa một gian phòng trong đó, bên trong không có ai, hắn lại nhanh chóng đi đến gian phòng khác.

"Bụp!" Mười Một mở cửa gian phòng thứ ba, bên trong như trước trống rỗng. Nhưng là lần này Mười một không có rời đi, mà là lấy ra một trái lựu đạn giựt khoá bảo hiểm, đưa tay ném xuống gầm giường.

"Oanh!" Lựu đạn nổ mạnh, chỗ cái giường xuất hiện một cái lỗ to, nhìn xuống một chút, dưới giường có hai cổ thi thể, là một phụ nữ và một cô gái chừng mười tuổi, bất quá hai người này đều bị phá tan diện mạo.

Mười Một chỉ lạnh lùng nhìn thoáng qua, sau đó xoay người rời đi, tìm kiếm trong một gian phòng khác.

Mấy phòng sau đó cũng đều không có ai, bất qua đến gian phòng thứ sáu, Mười Một không có di động, giơ lên khẩu bắn t** hướng tủ áo bóp cò.

"Bụp!" Sau tiếng súng, tủ áo bị đẩy ra, bên trong đổ xuống một thi thể cao lớn. Mười Một tiến lên nhìn thoáng qua, xác nhận hắn chính là mục tiêu của mình, Michael.

Nhìn một chút bốn phía, xác nhận không có ai, Mười Một nắm chặt bàn tay phải thành quyền. từ khe hở các đầu ngón tay lập tức toát ra từng làn khói trắng, khi Mười Một mở tay ra lần nữa, trên tay phải hắn xuất hiện một viên đạn băng.

Một một viên đạn băng chế tạo từ không khí! Đây thật sự là tin tức làm cho người ta sợ hãi.

Mười Một đem viên đạn băng nhét vào người Michael, xoay người đi ra ngoài. Khi hắn trở lại đại sảnh lầu một, thanh niên gầy yếu lúc trước đã ngồi ở đằng kia, nhìn thấy hắn lập tức đứng lên nói: "Lão đại." Thanh niên gầy gò này chính là 1006.

Mười Một nhìn hắn một cái, nhàn nhạt nói: "Hầu Tử, giải quyết xong chưa?"

Danh hiệu của 1006 bầy giờ là Hầu Tử, hắn nghe vậy liền gật đầu nói: "Yên tâm đi, tất cả đều đã giải quyết xong." Tiếp đó lập tức cười nói: "Đám ăn hại kia, tưởng rằng Băng sát thủ chỉ là một người, mới tất cả đều kéo theo. Toàn thế giới đều chẳng biết Băng sát thủ còn có trợ thủ, ha ha ......"

Mười một lạnh nhạt liếc mắt nhìn hắn một cái rồi nói: "Đi thôi."

"Ừm."Hầu Tử thu thập một chút, đi theo Mười Một rời khỏi biệt thự.

Vài ngày sau, giới sát thủ truyền ra một tin tức mới, Băng sát thủ hoàn thành nhiệm vụ thứ một trăm sáu mươi chín, hiệu suất vẫn được bảo trì như trước, 100%.

Chương 54: Tân nhiệm vụ

Dịch: tanvinh18

Biên dịch: vo vong

Biên tập: vo vong

Nguồn: www.tangthuvien.com

"Tiến sĩ, ngài tìm tôi?" Sở Hải Lan đẩy cửa phòng đi vào.

Tiến sĩ Tần trong tay cầm một viên đạn băng mà vân vê nói: "Tình trạng Mười Một gần đây như thế nào?"

"Rất tốt. Năng lượng của hắn đã đạt tới 138, năng lực khống chế băng ngày càng thuần thục."

Tiến sĩ Tần cười nói: "Thật không ngờ, vốn cải tạo chiến sĩ chỉ có thể tăng cường công năng nhục thể và năng lực toàn diện, không ngờ có thể tạo ra một dị năng chiến sĩ."

Sở Hải Lan gật đầu nói: "Sự biến hóa của Mười Một quả thực vượt ngoài phán đoán của chúng ta, nhưng cho đến giờ chúng ta cũng vô pháp tìm ra tại sao Mười Một lại xuất hiện dị năng khống chế băng."

Tiến sĩ Tần đặt viên đạn băng xuống bàn rồi nói: "Phải nhanh chóng tìm ra nguyên nhân, dự án cải tạo chiến sĩ mới đã bắt đầu nghiên cứu, lần này không thể có chuyện ngoài dự liệu phát sinh nữa."

"Đã rõ. Nhưng còn phía Mười Một......"

"Không thể để hắn phát hiện, tiếp tục âm thầm quan sát."

"Vâng."

Sau khi Sở Hải Lan rời khỏi, Tiến sĩ Tần một mình ngồi trong phòng, chăm chú nhìn viên đạn băng trên bàn, lầm bầm nói: "Xem ra, cần gia tăng áp lực cho Mười Một."

"Mười Một." Một nam tử trung niên vạm vỡ đi vào, trung niên nam tử này đúng là thuộc bộ sát thủ của "Ma Quỷ, đội trưởng Ám Dạ Ngũ Tổ.

Mười Một vẫn nằm nhắm mắt dưỡng thần trên ghế, thản nhiên nói: "Chuyện gì?"

Đội trưởng đưa tư liệu tới nói: "Nhiệm vụ mới của ngươi."

Mười Một tiếp nhận tư liệu và mở ra, nhìn thoáng qua rồi hỏi: "Chỉ có danh hiệu, không có tên và hình ảnh?"

Đội trưởng gật đầu nói: "Thân phận của hắn rất thần bí, bộ phận tình báo vẫn không truy ra thân phận thật hắn. Chỉ biết danh hiệu hắn là Vong Linh, trước khi ngươi xuất hiện hắn xếp thứ tư trong giới sát thủ phương tây, bây giờ thì xếp thứ năm."

"Không có thân phận, không có ảnh, sao ta có thể tìm ra hắn?"

"Hắn vừa mới nhận một nhiệm vụ, ám sát siêu sao ca nhạc Âu Dương Nguyệt Nhi."

Mười Một liếc mắt nhìn hắn, không nói gì thêm.

Đội trưởng tiếp tục nói: "Âu Dương Nguyệt Nhi là người Trung Quốc, ba năm trước đã xuất hiện trên thị trường âm nhạc, trong vỏn vẹn gần hai năm đã nổi tiếng khắp cả phương đông. Thời gian tới cô ta sẽ đi Las Vegas mở buổi trình diễn, nếu Vong Linh muốn ám sát cô ta cũng nhất định sẽ phải đi Las Vegas."

Mười Một nói: "Ý của ngươi là cho ta theo âm thầm bảo vệ cái cô...Nguyệt gì gì đó?"

Đội trưởng sửa lại: "Âu Dương Nguyệt Nhi."

"Ừm, cái tên quái dị."

Đội trưởng cười nhạt nói: "Tên của người phương đông không giống phương tây chúng ta."

"Ngươi muốn ta bảo vệ cô ta?"

Đội trưởng lắc đầu nói: "Không phải bảo vệ, là tiếp cận. Chỉ cần Vong Linh ra tay, nguơi có thể biết ai là Vong Linh rồi."

"Vậy cô ta thì sao?"

"Cô ta không liên quan tới nhiệm vụ của chúng ta, sống hay chết cũng chẳng liên quan gì."

"Rõ rồi, là ai thuê Vong Linh thế?"

Đội trưởng nói: "Người thuê tên là Mary, là vợ của tỉ phú Jesse. Bởi vì chồng bà ta hết sứ mê Âu Dương Nguyệt Nhi, nên bà ta thuê Vong Linh ám sát siêu sao ca nhạc này."

"Người thuê chúng ta là ai?"

"Người thuê chúng ta là một tỉ phú nước Pháp, thân phận không thể nói cho ngươi. Vong Linh từng ám sát huynh đệ hắn, cho nên hắn muốn thuê người giết Vong Linh, nhưng Vong Linh thân phận thần bí, hắn căn bản không tìm được. Lần nay Vong Linh muốn ám sát Âu Dương Nguyệt Nhi, tin tức truyền ra ngoài, hắn bỏ ra một số tiền lớn mời ngươi đi giết Vong Linh."

Mười Một gật đầu nói: "Đã rõ, lúc nào xuất phát?"

Đúng lúc này, cửa phòng bị mở ra, một thành viên của Ám Dạ Ngũ Tổ đi vào, nói thầm vào tai đội trưởng vài câu. Đội trưởng nghe xong liền phất tay kêu hắn rời đi, sau đó lập tức nói: "Mười Một, nhiệm vụ của ngươi thay đổi. Người quản lý của Âu Dương Nguyệt Nhi đã liên lạc với tổ chức, chỉ đích danh yêu cầu ngươi đi bảo vệ Âu Dương Nguyệt Nhi."

"Tin tức của họ cũng nhanh thật đó."

"Là chúng ta cố ý tiết lộ, đem tin tức tình báo bán cho bọn họ."

Mười Một lạnh nhạt nói: "Nhưng ta là một sát thủ, phải đi mời vệ sĩ bảo vệ chứ."

Đội trưởng bình thản nói: "Băng sát thủ là sát thủ số một phương tây, ngay cả vệ sĩ số một phương tây cũng đã chết trong tay ngươi. Người quản lý của Âu Dương Nguyệt Nhi yêu cầu người tốt nhất phương tây, cho nên ngưoi phải đi."

"Ta là sát thủ, chỉ phụ trách giết người."

"Không có mau thuẫn gì hết, ngươi chỉ cần giết Vong Linh là có thể bảo vệ Âu Dương Nguyệt Nhi rồi."

Mười Một nhìn đội trưởng nói: "Ngươi không cản thấy nhiệm vụ này quá khó khăn sao?"

Đội trưởng thản nhiên cười nói: "Ngươi từng làm bảo tiêu một năm, hơn nữa còn làm rất xuất sắc, tổ chức tin tưởng ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ này." Dứt lời liền xoay người rời đi, mới vừa đi đến cánh cửa thì lại suy nghĩ cái gì đó mà quay đầu lại nói: "Đúng rồi, đã quên nói cho ngươi. Hoàng Phong Cửu Tổ gần đây có một nhiệm vụ, phụ tá của ngươi cũng là người của Hoàng Phong Cửu Tổ, hắn lần này không thể giúp ngươi, ngươi phải hoàn thành nhiệm vụ này một mình rồi."

Cho đến lúc đội trưởng đi hẳn, Mười Một mới tiếp tục tựa vào ghế mà lạnh nhạt nói: "Nhiệm vụ nhàm chán."

Mấy ngày sau, một phi cơ tư nhân bay tới Las Vegas. Las Vegas nằm trong một dãy sa mạc, đồng thời cũng là thành phố cờ bạc nổi tiếng nhất trên thế giới. Mỗi ngày đều có vô số người đi tới thành phố này, đồng thời cũng có vô số người rời đi. Bởi vì ở nơi đây, ngươi có thể một đêm trở thành đại gia, cũng có thể chỉ trong một đêm táng gia bại sản.

Trên phi cơ, Mười Một đang sắp xếp lại trang bị của mình. Trên người hắn là một thanh chủy thủ quân dụng do Mardy đặt làm ở Thụy Sĩ, bên cạnh còn có năm thanh phi đao, thứ mà Mười Một thích nhất, ngoài ra còn có một sản phẩm mới của "Ma Quỷ", khẩu KP59. KP59 không giống với khẩu KP56 mà Mười Một sử dụng lúc làm bảo tiêu cho Mardy, tầm bắn của nó xa hơn, có thể đạt tới khoảng gần 100m, lực bắn lớn hơn, nhưng lực phản hồi đồng thời cũng lớn hơn. Bất quá, đối với chuyên gia cận chiến như hắn mà nói, KP59 không nghi ngờ gì chính là lựa chọn tốt nhất. Phải biết rằng, bình thường súng ngắn đều chỉ có tầm bắn là 50m, tầm bắn của KP59 lên tới gần 100m, như vậy sẽ an toàn hơn một chút.

Ngoài những thứ này ra, còn có năm băng đạn đầy, một chùm chìa khóa vạn năng và một kính hồng ngoại nhìn ban đêm. Trang bị của Mười Một trước nay đều đơn giản như vậy, không có một vũ khí hạng nặng nào, những vũ khí hạng nặng đối với hắn mà nói chỉ càng làm cản trở động tác mà thôi.

Lúc này, một thành viên của Ám Dạ Ngũ Tổ đi tới nói: "Mười Một, đã đến Las Vegas. Ngươi phải bảo vệ đối tượng, tổ sẽ phái người đến tiếp ứng ngươi. Đội trưởng còn kêu ta nhắc nhở ngươi một chút, ngươi lần này có hai nhiệm vụ, giết chết mục tiêu đồng thời cũng phải bảo vệ thân chủ cho tốt, nếu một trong hai nhiệm vụ thất bại, tổ chức sẽ không phá lệ khai ân đối với ngươi đâu."

"Biết rồi." Mười Một lạnh nhạt nói một tiếng, sau đó lại dựa vào ghế mà lim dim nhắm mắt lại.

Rất nhanh, phi cơ hơi giật nhẹ, sau đó hạ cánh xuống đường băng.

Mười Một từ từ mở mắt ra, nhìn bầu trời xanh thẳm xa xăm bên ngoài cửa sổ.

Chương 55: Sơ kiến Nguyệt Nhi

Dịch: tanvinh18

Biên dịch: vo vong

Biên tập: vo vong

Nguồn: www.tangthuvien.com

Chiếc phi cơ tư nhân sau khi hạ cánh tại phi trường Las Vegas, Mười Một một mình bước xuống, những người còn lại thì vẫn đứng trên phi cơ, chờ nó khởi hành bay trở về.

Mười Một hai tay trống trơn không cầm theo một vật gì, thậm chí cả quần áo để thay đổi cũng không có. Trên người hắn chỉ có một cái thẻ ngân hàng mà "Ma Quỷ" đưa cho hắn, cần quần áo có thể tự đi mua.

Mười Một trực tiếp bước ra khỏi cổng, theo ước hẹn trước với thân chủ, hắn đi tới cây cột đá thứ ba bên trong đại sảnh. Tại đó có một phụ nữ chừng ba mươi tuổi đang đứng đợi, Mười Một xem qua tư liệu, nhận ra người phụ nữ này chính là quản lí của Âu Dương Nguyệt Nhi, Diệp Tử Mai.

Diệp Tử Mai nhìn chăm chăm vào cổng phi trường, vẻ mặt có chút lo lắng. Nàng nhìn thấy Mười Một đi tới, thần sắc không khỏi lộ ra vẻ chú ý.

Mười Một đi thẳng tới trước mặt nàng, hỏi: "Diệp tiểu thư?"

Diệp Tử Mai gật đầu, có chút nghi hoặc hỏi: "Mười Một?"

"Đúng, ta là Mười Một."

Diệp Tử Mai đánh giá Mười Một từ trên xuống dưới, có chút khó tin nói: "Trời ạ, thì ra đệ nhất sát thủ nổi tiếng thế..."

Mười Một lập tức ngắt lời: "Diệp tiểu thư, coi chừng họa từ miệng mà ra."

Diệp Tử Mai lè lưỡi nói: "Xin lỗi, nhất thời quá hứng phấn. Ta chỉ là không nghĩ tới ngươi còn trẻ như vậy, cũng đẹp trai như vậy, nhất thời đã quên lời nhắc nhở của tổ chức các ngươi"

"Được rồi." Mười Một lạnh nhạt nói: "Chúng ta đi đâu?"

"Trước hết hãy gặp tiểu thư Nguyệt Nhi đi, để hai người làm quen một chút."

Mười Một gật đầu nói: "Được."

"Ma Quỷ" luôn nhắc nhở Diệp Tử Mai, Mười Một tên là Mười Một, trừ cô ta ra, kể cả Âu Dương Nguyệt Nhi trong đó, bất luận kẻ nào cũng không thể biết Mười Một chính là Băng sát thủ danh chấn phương Tây. Một khi có người thứ ba biết, "Ma Quỷ" sẽ không do dự mà lập tức dốc toàn lực truy sát Diệp Tử Mai.

Diệp Tử Mai đương nhiên biết "Ma Quỷ", tại cả phương Tây, còn có Nam Phi, "Ma Quỷ" có thể nói là tổ chức ngầm lớn nhất. Một khi đắc tội với "Ma Quỷ" thì chẳng khác nào tự sát. Diệp Tử Mai còn chưa muốn chết, cho nên nàng biết, chuyện Mười Một là Băng sát thủ là một bí mật, cả đời nàng chỉ có thể giữ nó trong bụng mà thôi.

Chính vì Diệp Tử Mai không dám để người khác biết thân phận Mười Một nên mới một mình đơn độc tới đón hắn. Bên ngoài phi trường, Diệp Tử Mai đem tới một chiếc Lincoln, bởi vì không để lộ bí mật, cho nên hai người trong xe rất ít nói chuyện. Chỉ là Diệp Tử Mai tựa hồ rất tò mò về Mười Một, thỉnh thoảng lại liếc nhìn sang hắn. Mà Mười Một thì từ đầu đến cuối đều nhắm mắt lại, không nói câu nào.

Chiếc xe dừng ở trước cửa khách sạn Las Vegas, Diệp Tử Mai dẫn Mười Một lên gian phòng ở tầng trên cùng. Cửa phòng có hai hàng vệ sĩ đứng gác, nghe thấy tiếng bước chân, bọn họ đều lộ ra thần sắc chú ý, nhìn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngbk
Ẩn QC