chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dưới lầu khu dân cư cũ nát, một hàng siêu xe dừng lại đám người mặc hắc tây trang đối Kim Lộ hành lễ, có phải hay không rất quen thuộc.

Không sai.

Kim Lộ xuyên vào một quyển Mary Sue văn tên là 《 ta và các nam thần》nữ chủ cũng không phải là Kim Lộ, nàng là nữ phụ. Không biết đã giãy giụa bao nhiêu lần đều không thoát khỏi nữ chủ và đám nam chủ não tàn của cô ta.

Ngoài hiên hai ba mươi người mặc hắc tây trang, trong phòng một người đang ông đeo kính tơ vàng, nghiêm cẩn, ưu nhã, ôm văn kiện chờ ở một bên.

Những người này thời điểm nhìn thấy thiếu nữ tự động xếp thành hai hàng. Kim Lộ đi vào phòng thấy được hai người đang giằng co trên ghế sô pha.

Nơi này là một khu dân cư cũ, là khu sinh sống của người nghèo tại X thị.
Phòng nhỏ lại âm u, ẩm mốc.

Nam nhân ngồi trên ghế sô pha, lưng thẳng đĩnh đạc, không giận tự uy, hơi hơi nhấp môi, khí chất cùng địa phương cũ nát này hoàn toàn bất đồng.
Hắn nhìn nữ nhân trước mặt bằng ánh mắt phức tạp: " Kim Lộ là con gái của ta ?".

Thiếu nữ đẩy cửa tay hơi run, đôi mắt đen nháy dừng ở hai người.
Nguyên lai là một màn này a, khóe miệng nàng khẽ cong lên.

Nữ nhân ngồi đối diện Kim Lộ cười lên tiếng, móng tay đỏ như máu có chút tục tằng, nhưng ở trên người nữ nhân này lại có vẻ yêu mị. " Ninh tổng, ngài cũng thật biết nói giỡn, Kim Lộ sao có thể là con gái của nhân vật cao cao tại thượng như ngài a "

Nàng khóe miệng mỉm cười, trần trụi phong lưu.

Kim Lộ vừa mới về nhà đứng ngoan ngoãn cách đó không xa, từ nhỏ liền phấn điêu mày ngọc, lớn lên càng có vẻ diễm lệ, có lẽ đi theo Kim San từ nhỏ nên trân người cũng có ít nhiều phong lưu ý vị, nhưng nàng ngụy tang rất tốt. Mặt mày chỉ cần hơi thu liễm, mặc vào đồng phục lại tỏ ra ngoan ngoãn một chút liền giống một hảo hài tử ngoan ngoãn.

Nam nhân ngồi trên ghế sô pha từ lần đầu tiên thấy ánh mắt thiếu nữ, thân thể liền cứng lại, đáy mắt ẩn ẩn kích động, nhưng dù gì trên thương trường cũng là lão cáo già, chỉ thấy khớp tây hắn trở nên trắng bệch, nhìn nàng trần đầy vui sướng.

Thật là một hài tử tốt, sống ở hoàn cảnh như vậy trưởng thành cũng thật ưu tú.

Ninh Duy nhớ lúc trước nhìn thấy phiếu điểm của nàng đều rất xuất sắc, hiệu trưởng đều khen ngợi, bất luận là ngoại khóa thi đua, đều đoạt được giải thưởng nhiều không kể siết, so với nhi tử tự mình dạy dỗ còn muốn xuất xắc hơn.Nàng không nên ở hoàn cảnh như vậy, huống chi nàng là con gái của hắn...

Nam nhân đeo mắt kính tiếp thu chỉ thị của Ninh Duy tiến lên một bước, đem văn kiện đặt trên bàn liền đối Kim San nói:" chúng tôi đã kiểm tra ADN, xác nhận tiểu thư Kim Lộ là con gái của Ninh tiên sinh. Kim phu nhân, hỷ vọng ngài có thể vì Kim Lộ tiểu thư suy xét, nàng hoàn toàn có thể học trường hàng đầu C quốc, thậm chí du học nước ngoài. Nhưng kinh tế của ngài tựa hồ có một ít vấn đề, liền cao trung( cấp 3) cũng không đủ sức, việc này đối với Kim Lộ tiểu thư là việc rất đáng tiếc".
Nam nhân ngữ khí bình tĩnh rất có tật tự.

Kim San động tác hút thuốc khẽ dừng, tàn thuốc rơi trên mặt bàn thiêu ra điểm đen nhìn có chút ghê tởm.

"Vậy thì sao? Là ta nuôi dưỡng nàng mười mấy năm. Mạng của nàng chính là của ta". Kim San cười lạnh một tiếng, tay hút thuốc lại đang run rẩy" Nàng cùng Ninh Gia các ngươi không có quan hệ!".

"Nàng là bị ngươi trộm đi" nam nhân biểu tình tức giận rống lên một câu.

"Là ta trộm thì thế nào? Ninh Duy, ta sinh nhi tử cho ngươi, ngươi cho ta được cái gì? Ngươi đem con trai ta ôm đi. Dù sao người thừa kế ngươi cũng đã có, con gái đối với ngươi cũng vô dụng, ta ôm đi không phải là càng tốt sao, một đổi một, rất công bằng". Mỹ nhân chính là mỹ nhân, dù đã trung tuổi, dù cuồng loạn, nhất cử nhất động cũng thực đẹp, khuôn mặt diễm lệ giờ phút này âm ngoan cực kỳ " Có bản lĩnh thì đem nhi tử trả lại cho ta, nói trắng ra ngươi cái gì cũng muốn, không chỉ muốn có con trai mà còn muốn Kim Lộ về trấn an cái người bệnh tật kia..."

Năm đó hắn sai thật rồi, hắn hủy hoại nguyên bản xinh đẹp Kim San. Khi đó Kim San là thư ký của hắn, bọn họ thậm chí còn có nhi tử, nhưng lại bị thê tử đang mang thai mấy tháng biết được. Sau hắn lại dựa vào quyền lực ôm nhi tử đi, Kim San từ đây mất tung tích. Chỉ là sau khi thê tử hắn sinh một bé gái liền bị người ta trộm mất.

Lúc trước hai người còn tính là yêu nhau giờ gặp lại trong hoàn cảnh như thế.

Ninh Duy thở dài một hơi, sắc mặt bình tĩnh, khẩu khí lãnh đạm, hắn tựa hồ rất mệt mỏi, lưng tựa trên ghế sô pha, ngữ khí mềm xuống nói: " Kim San đừng náo loạn được không? Ta có thể cho ngươi tiền cũng không truy cứu trách nhiệm của ngươi, nhưng ta muốn đem Kim Lộ đi, nàng một đứa trẻ tốt như vậy không nên sống trong hoàn cảnh này "

Kim San biểu tình dữ tợn, hoàn toàn bị những lời này chọc giận, nàng đứng lên, ngón tay chỉ vào nam nhân, giận dữ nói: " hoàn cảnh như thế nào? Ngươi nói xem, hoàn cảnh như thế nào?"
"Ngươi đúng là không có lương tâm
Con gái của ngươi cũng do
ta nuôi lớn, ta rất hối hận lúc trước không mang tiểu tiện nhân này bán đi, nàng lớn lên không tồi nhất định sẽ bán được giá cao"

Kim Lộ nghe thấy cũng chỉ an an tĩnh tĩnh mà nhìn, phảng phất  như người ngoài cuộc chỉ là khóe mắt hơi câu lên.
Năm nhân đeo kính nhìn nàng một cái không nói lời nào.

" Kim San!"

Hai người trước kia từng yêu nhau giờ đây trên mặt chỉ còn lại căm ghét cùng mệt mỏi, giọng hắn lại mềm xuống:" ta thật sự cần đứa nhỏ này, Khải Tuyết nàng cũng muốn, bất kể điều kiện là gì chỉ cần không quá phận ta đều đáp ứng ngươi"

Hắn đừng lại một chút:" ta đảm bảo không truy cứu bất kỳ trách nhiệm nào của ngươi"

Năm đó hài tử bị người trộm đi, thê tử hắn cả ngày lấy nước mắt rửa mặt, về sau  hắn thu nhận một bé gái mới đỡ một chút, nhưng là hiện tại vừa nghe có tin tức của con gái thê tử lền phấn khởi lên, trong miệng luôn lẩm bẩm muốn đem đứa nhỏ về.

Mà con bọn họ...Duy Ninh đem tầm mắt đừng trên người Kim Lộ. Thiếu nữ mặt mày tinh xảo, sở hữu ưu điểm của hắn cùng thê tử. Chăm chỉ, nỗ lực trong trường học rất được hoan nghênh.

"Điều kiện gì đều đáp ứng?" Nữ nhân si ngốc mà cười hai tiếng, lại hút điếu thuốc, lại không phải thuốc tốt, khói rất nhiều khiến nhiều người phải nhăn mi lại. Nữ nhân thuần thục phun ra mấy vòng khói, tầm mắt đừng trên người thiếu nữ đang đứng một bên, trong mắt hiện lên tia phức tạp, nàng trầm ngâm một lát."  Ta muốn 3000 vạn cùng biệt thự còn có một chiếc xe"

"Có thể" Nam nhân tựa hồ gấp gáp không chờ nổi, vừa đáp ứng đã muốn rời đi. Hắn một giây cũng không muốn  ở loại địa phương này. Hắn muốn trực tiếp đưa đứa nhỏ rời đi, lại nhìn đến thiếu nữ an an tĩnh tĩnh đi vào phòng bếp đem đi trà đến trước mặt Kim San" hút thuốc nhiều đối thân thể ngươi không tốt"

Lá trà trong ly pha lê giãn nở ra xinh đẹp như tuyết đầu mùa.

Nữ nhân mắng một câu" không cần ngươi quan tâm".

Thời điểm Kim Lộ dời đi mơ hồ thấy được đôi mắt nữ nhân đỏ hoe.

Nàng chỉ ngoan ngoãn mà đi theo Ninh Duy. Hắn tựa hồ có chút buồn rầu, hoảng hốt, lại nhiều kích động không biết như thế nào cùng nàng ở chung chỉ đến khi nghe được hai người lao công nói chuyện phiếm nhắc đến Kim Lộ, hắn theo bản năng mà dừng bước.

" Vợ ngươi chết đã nhiều năm, ngươi không nghĩ đến chuyện đó sao? Kim Lộ kia tiền không nhiều, dung mạo... Thân mình cùng rắn giống nhau."

" không được nói nhảm a, nha đầu Kim Lộ rất ngoan..."

Một nam nhân ngôn ngữ tựa hồ cũng có chút dơ bẩn cũng đi theo thở dài một hơi " Địa phương như vậy, hỷ vọng nha đầu Kim Lộ có thể thoát ra".

Ninh Duy nghe thấy lời này quay đầu nhìn lại thiếu nữ mà nữ hài tựa hồ không nghe lấy một chữ, liễm mắt đi theo hắn. Ninh Duy trong lòng tê tầm, giơ tay sờ đầu thiếu nữ mà nàng theo bản năng tránh đi.

" Thực xin lỗi..." âm thanh thiếu nữ mềm mại lại sợ hãi.

Ninh Duy sao có thể tức giận, lập tức vẫy tay trong lòng lại thêm đau lòng nữ nhi, hắn thấp giọng nói " không có việc gì, con theo ta về nhà, ta đảm bảo sẽ đối sử tốt với con"

Nhưng nội tâm hắn ẩn ẩn chút quái dị, cảm thấy nữ hài tựa hồ thực bình tĩnh tiếp nhận hết thảy sự tình. Hắn nhìn hài tử xuất xắc, tia quái dị cũng nhanh chóng tiêu tan.

Nam nhân lấy ra một bức ảnh nói" đây là mẹ con, anh trai , chị gái con,..."

"Con vì sao lại còn có chị ?"

Đây là vấn đề đầu tiên nàng hỏi hắn. Nam nhân nhìn nàng có chút hoảng hốt, cho dù đã xét nghiệm ADN,nhưng đứa nhỏ này lớn nên cũng quá xinh đẹp, ngón tay trắng ngọc dừng trên ảnh người nào đó, đôi mắt thâm thúy lại thực bình tĩnh.

"Bởi vì năm đó con mất tích, tinh thần Khải Tuyết không được bình thường cho nên ta bên ngoài thu dưỡng một nữ hài".

Tỷ tỷ của nàng a. Cũng chính là nữ chủ của quyển sách này. Đời trước hại chết nàng, đời trước nữa hại chết nàng, đêm tử vong đến trên người nàng, giam Kim Lộ đến vô hạn tuần hoàn. Dù sao kết cục cũng là chết, lão tử nhịn xuống nữa thì chính con rùa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net