Bất ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảm nhận được ghế bên cạnh luốn xuống, Hani quay ra nhìn nào ngờ bắt gặp Junghwa đang lấy cái khăn cô đã dùng sau khi tắm xong để lau mồ hôi. Tuy chỉ là một hành động bình thường mà không hiểu sai Hani suy nghĩ ra lung tung thứ. Hết đỏ mặt, Hani lấy hai tay ôm đầu lắc nó như điên, chân tay thì đạp loạn xạ cả lên.

_ Hani, chị làm sao thế / Junghwa lo lắng khi cô hỏi mà chị không chả lời/

Junghwa đến gần lay mạnh chị, nào ngờ ăn nguyên một đạp của Hani bay từ trên ghế xuống sàn, may là có thảm không là tiêu rồi.

Nhận ra hình như mình vừa mới đá chũng cái gì Hani bừng tỉnh, nhưng lúc đầu cô chả thấy gì, sau khi cúi xuống thì mới hốt hoảng chạy đến ôm Junghwa vào lòng, kiểm tra từ trên xuống dưới, mà không để ý mặt hai người lúc này rất là sát nhau, cái cảm giác giống như lúc ở trong bếp ập đến.

Ngại ngùng Hani buông Junghwa ra làm cô đang được Hani đỡ đứng dậy thì được đáp đất bằng mông một lần nữa. Không kịp để Hani đỡ mình, Junghwa đứng dậy lấy hai tay phủi đồ, cô không quên đưa ánh mắt như muốn giết người của mình chiếu thẳng lên Hani.

_ Chị xin lỗi / Hani thấy mình làm sai liền xin lỗi/

_ Thôi chị đi về đây, ở đây à ờ......... cảm ơn em cho chị ăn cơm ké, ....... à ở ké nữa/ ấp a ấp úng Hani cũng không thể nói hết câu, các câu thì lộn xộn chủ đề tùm lum/

_Đứng yên/ Junghwa ra lệnh cha Hani/

Junghwa bước gần đến Hani, cô lấy hai tay áp lên má chị rồi nhẹ nhàng đặt lên môi chị một nụ hôn.

2 3 giây trôi qua, biết mình hơi lố, Junghwa buông tay rồi chạy thẳng vô phòng đóng cửa. Để lại bên ngoài một con người đơ toàn tập. Lấy tay rờ lên chỗ mới được hôn, Hani cảm giác như có ngàn con bươm bướm bay xung quanh mình. Ngoài đơ với lâng lâng ra Hani chả cảm giác được gì.

Ngây ngơ Hani đặt lưng xuống ghế, cô chả nghĩ thêm được gì, chỉ biết là em vừa mới hôn mình, còn không ngoài ra là não cô lúc này trắng bóc.

Vào đến trong phòng, lấy chăn trùn hết người Junghwa tự cười, cô cố gắng kiềm chế cảm xúc lúc này của mình. Thế là cô đã bước được một bước tiến lên trông kế hoạch cưa đổ cái con người ngoài kia rồi.

- Có thể chị vô cảm xúc với cái thế giới ngoài kia, nhưng em sẽ chắc chắn sẽ cho chị cảm nhận được say trong cơn mê là như thế nào/ chắc như đinh đóng cột Junghwa tuyên bố kèm theo một ánh mắt tà ác ẩn ý cười/

Với tay Junghwa lấy cuốn sổ trong ngăn bàn, cầm bút cô gạch một hàng trong cuốn note của mình.

[ 1. Tấn công bất ngờ| xong |
2. Từ từ lấn tới.....]

- Hahahahaha chị sẽ không thoát khỏi em đâu

Bỏ cuốn sổ xuống, Junghwa lấy máy bấm số gọi cho Hyelin.

~ Alo, em đã xong một bước rồi, em nghĩ rằng  chi nên chuẩn bị chịu phạt đi, em nghĩ là chị ấy dính là cái chắc / vừa nói Junghwa vừa nhìn ra ngoài cửa, mục tiêu của cô đang chờ cô đấy/

~ xí, chị không nghĩ là nó dính đâu, bao nhiêu năm nay chơi chung với nó có bao giờ chị thấy nó động lòng với ai/ Hyelin nằm trên giườn, cô mở từng trang của quốn Album, trong này tràn ngập hình của cô với Hani, cả hai đã chơi với nhau từ nhỏ, nên lúc nào cũng đi chơi chung rồi chụp hình/

Những tấm hình đều đc Hyelin rửa ra và bỏ vào album, cô ko hề cho Hani biết, vì cô sợ Hani sẽ ghét bỏ cô. Hyelin đã thích Hani từ lâu nhưng không nói cô biết Hani chỉ trân trọng mình như một người bạn thân, như một thành viên trong gia đình mới đúng.

~ Không cần biết là chị ấy trước giờ như thế nào, còn bây giờ em sẽ làm cho chị ấy say đổ em

Junghwa với Hyelin đã bày ra trò chơi này, nếu như Junghwa làm cho Hani tỏ tình trước thì Hyelin sẽ phải giới thiệu người bạn bảnh tra kia cho cô, còn không thì Junghwa phải bao ăn Hyelin một tuần. Trò chơi có giới hạn trong vòng một tháng. Sau một tháng vẫn không có biến chuyển gì coi như Junghwa thua.( Tất nhiên trong chuyện này Junghwa không được phép yêu Hani để cho công bằng với hình phạt) và cô cũng đồng ý.

Tất cả những cuộc gặp được Hani cho là tình cờ, đều là một tay Junghwa sắp đặt, ngay cả đến việc ngồi trước Hani trong tiết cuối cũng là do cô bày ra.

Nằm tám được thêm 15 phút Junghwa đi vào nhà vệ sinh. Ngắm bản thân trong gương cô vô tình nhớ lại nụ hôn ban nãy, tay chạm nhẹ lên môi, thì cái suy nghĩ muốn được thêm lần nữa không biết từ đâu ập đến làm cho Junghwa hoá đỏ cả mặt. Làm VSCN thật lẹ, cô bay lên giường kéo chăn kín mít, lim dim chìm vào giấc ngủ.

Không hiểu sao hôm nay cô lại ngủ dễ đến vậy, thường thì phải trằn trọc đến 30 phút thì cô mới ngủ được. Cô có chứng khó ngủ từ nhỏ nên ba mẹ cô cũng rất mệt trong việc dục cho cô ngủ.

Người trong phòng cũng như ngoài phòng đều đã ngủ say. Tưởng chừng cuộc tình đẹp ai ngờ lại là một trò chơi, mà ai lại nghĩ được người chịu thiệt là ai,Junghwa cứ chỉ nghĩ đây chỉ là một trò chơi, nên cô cũng ko quan tâm lắm, có phải là do Junghwa vẫn còn quá nhỏ trong suy nghĩ, còn non nớt trong chuyện đời. Thấy vui, thắng thì được phần thưởng thì tất nhiên ai chả thích cơ chứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC