Chương 4: Mẹ kế phản diện trong Nàng Bạch Tuyết (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh trăng mờ ảo tỏa xuống.

Vân Vi bị hơi lạnh ập đến làm co rúm lại dựa sát vào lòng Shervi.

Nhưng cô nhanh chóng nhận ra được một chuyện, chẳng lẽ người đàn ông này muốn làm bên cửa sổ lớn ư?

Tuy bây giờ là nửa đêm, nhưng nếu có người...

"Đừng mà bệ hạ, buông em ra đi, em muốn ngủ!" Cô như một đứa trẻ cáu kỉnh, la hét trước mặt người lớn.

Nhưng cánh tay của người đàn ông quá khỏe, cô hoàn toàn không thể đẩy ra được. Đến khi hai bầu vú bị ép dẹp lép vào cửa sổ thủy tinh, người đàn ông phía sau lập tức không màng tất cả bắt đầu mạnh mẽ cắm vào trong thân thể cô.

"Khốn kiếp! Shervi là đồ ác độc... hu hu hu... a a a... tê quá... đừng đâm vào nữa... a... a... em sai rồi... đừng mà... ưm ~ đừng đâm vào chỗ đó..."

Cô bé con cố ý làm trời làm đất cuối cùng cũng chịu thua dưới sự đàn áp bằng "vũ lực" của người lớn. Sau đó cô mềm như vũng nước để mặc sức Shervi vò nắn xoa tròn.

Vân Vi lại bắt đầu khóc. Bên trong đồng tử màu đen của đôi mắt sưng đỏ phản chiếu khu vườn sau tòa nhà được ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu sáng.

Đây là khu vườn mà Bệ hạ đặc biệt mở ra cho cô.

Những đóa hoa trắng hồng kiều diễm được ánh trăng chiếu rọi nở rộ ra đóa hoa tuyệt đẹp, tựa như lỗ hoa của cô lúc này.

Non nớt và hấp dẫn.

Người đàn ông lật cô lại, gậy thịt hơi rời khỏi cái ổ ấm áp trong chốc lát. Nước từ trong lỗ nhỏ của Vân Vi tí tách nhỏ xuống đất.

Ngay sau đó, đôi chân thon thả được hai tay hắn nâng lên, lưng bị áp trên cửa kính. Âm hộ của cô gái quá trơn mịn, Shervi nhìn chằm chằm nơi đó. Hai mảnh môi nhỏ bị thao mở ra, bị tách lung tung ra hai bên, hé ra miệng lỗ đỏ tươi được bảo vệ. Chất lỏng màu trắng đục đặc sệt từ bên trong không ngừng chảy ra, không biết là của ai.

Hơi thở của hắn trở nên nặng nề hơn. Hắn bấu chặt đùi cô làm ngón tay hãm sâu vào phần thịt đùi mềm mại, rồi không chút do dự nhét quái vật khổng lồ cứng như cột sắt vào. Những sợi tóc vàng cọ qua núm vú làm Vân Vi hơi ngứa.

"Lại chảy rất nhiều nước." Shervi trần thuật xong sự thật, sau đó ngẩng đầu nhìn con thỏ nhỏ bị đụ ánh mắt đê mê. Vẻ mặt cô rất quyến rũ và dâm đãng, làn da trắng ngần đã trở nên hồng hào.

Đôi mắt màu vàng tối sầm, Shervi vùi vào trong bộ ngực đang xóc nảy, ngậm lấy một đầu vú. Hắn dùng hàm răng khẽ cắn. Đầu lưỡi liếm mút đầu vú trong miệng.

Vân Vi ôm lấy đầu tóc vàng, không thỏa mãn khi bị gãi không đúng chỗ ngứa như thế này. Xung quanh quầng vú hồng hào cũng ngứa ngáy không chịu nổi, thèm được cái miệng nóng ẩm ăn vào.

"Ăn xung quanh nữa... hừ... ưm... quầng vú cũng muốn được ăn... hức... Bệ hạ ~" Giọng nói cô nũng nịu như chảy nước, vừa dính người vừa quyến rũ. Shervi được gọi thoải mái nên thỏa mãn yêu cầu của cô. Ngay sau đó hắn ngoạm hơn nửa bầu vú vào mà bú mút.

Sau không biết bao nhiêu cú nắc, người đàn ông cuối cùng cũng vùi khuôn mặt ưu tú của mình vào trong ngực con thỏ nhỏ và xuất tinh.

Vân Vi thở phào nhẹ nhõm, nghĩ rằng Bệ hạ chắc là đã thỏa mãn rồi. Cô siết chặt âm đạo lại, cố gắng đẩy hết chất lỏng dư thừa ra khỏi cơ thể.

"Đừng kẹp!" Trước ngực vang lên giọng nói kìm nén của Shervi.

Thứ đó thế mà lại đứng lên trong cơ thể cô?

Hắn có phải gấu không vậy?

Con thỏ cái Vân Vi không khỏi kinh ngạc mở to mắt.

Con thỏ nhỏ cả người không có một miếng thịt ngon bị ăn rồi lại ăn. Kết quả tên chó chết Shervi vẫn không chịu tha.

Hắn coi lỗ nhỏ của Vân Vi là lãnh thổ thường đợi hắn khai khẩn trên chiến trường. Hắn tiến công vào trong đó hết lần này đến lần khác làm cho cô gái không chịu nổi phóng túng kêu to.

Vân Vi dang rộng hai chân, lộ ra lỗ hoa sưng đỏ bị cắm một cây dương vật đáng sợ. Bên trong nó đã tê liệt từ lâu, chỉ còn lại nước dâm không cách nào khống chế nhỏ giọt chảy xuôi.

Tấm gương đối diện phản chiếu toàn bộ hình ảnh của hai người bây giờ, càng tăng thêm khoái cảm hưng phấn cho lần làm tình kéo dài này.

Về phần tấm gương này, Vân Vi đang chìm trong mê đắm chợt nghĩ đến nguồn gốc của nó.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net