Ngư lên làm nữ quyền

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ehhhhhhhhh..........well.........có lẽ không hẳn là vậy :v  ahihi

Hôm qua (ngày 23/1/2019)  là cái ngày mà anh họ của Ngư lại tiếp tục so sánh Ngư với 1 người khác , người đó là...nói chung là bạn cũ đi (là nữ) ok -_- . Và đó là người nước ngoài . Anh Ngư so sánh Ngư vì lý do rất là đơn giản , đơn giản ơi là đơn giản , CỰC KÌ ĐƠN GIẢN LUÔN , ĐÓ CHÍNH LÀ...hai anh em chán nhau vì hết việc nói rồi nên chán nhau cũng đúng , nhưng khi nói đến thế tưởng đâu hết rồi ai ngờ đem Ngư so sánh -_- , ảnh nói gì nhỉ ? À ĐÚNG RỒI ẢNH SO SÁNH NGƯ VỚI CHỊ KIA LUÔN Á !

 Ảnh nói Ngư là một người nhàm chán , theo cách ảnh thấy chị kia khi ảnh tiếp xúc : đẹp gái , thông minh , hiền/tốt bụng, vui tính 

Còn tôi chỉ là một người nhàm chán, lười biếng ,dễ thương và không giúp ảnh KHI MÀ ẢNH BUỒN !

Ngư rất ức chế luôn, đặc biệt là câu  "không giúp anh khi anh buồn " nhá ! NGƯ-CÓ-GIÚP ok ? Ngư cố gắng giúp làm cho ảnh thấy vui hơn nhưng chỉ là Ngư chưa đủ khả năng để thành công. 

Ngư tiếp xúc với ảnh hết khoảng 1 năm hay gì đó , Ngư lúc nào cũng thương ảnh hết , Ngư quan tâm , cố gắng giúp đỡ này nọ và Ngư còn cố gắng giảm công việc lại để có thể chat với ảnh, Ngư không biết tại sao... Mẹ Ngư và bạn Ngư nói rằng ảnh không tốt chút nào...Nhưng Ngư vẫn cố gắng quên đi và cố gắng giúp ảnh này nọ , cố gắng bình tĩnh với những câu nói đùa quá đáng của ảnh , chịu đựng , nhưng Ngư không ngờ...Những gì Ngư nhận được những câu xúc phạm , câu đùa , sự so sánh,... Ngư cảm thấy mình đúng là một đứa ngốc và cũng nhờ Ngư ngốc đến vậy nên giờ đau lòng , chẳng được xem mình là cái thái gì :) Anh tha lỗi cho Ngư... Nhưng Ngư đã làm gì sai , hả ? Anh nói rằng ảnh xin lỗi cô ấy là cô ấy , tôi là tôi , THIỆT KHÔNG ? EM SẼ THA LỖI CHO ANH, THƯƠNG ANH LẮM ! Oh hell nah ! Nếu như so sánh thì nói thẳng tôi kém hơn chị ấy luôn đi chứ đừng có mà xin lỗi rồi nói chị ấy là chị ấy , tôi là tôi , anh không thương tôi như tôi cố gắng làm mọi thứ cho anh thì tôi cũng không có lý do nào để nói chuyện với anh , tôi đau lòng lắm, tôi rất thất vọng.  Nhưng vì một số lý do nên tôi vẫn thương anh và vẫn sẽ chờ đợi cuốn truyện mà anh sẽ làm , nhưng thay vào đó tôi cũng bớt nhắn tin với anh lại, vì tôi mệt lắm rồi nếu như vậy sẽ tốt hơn nếu anh ghét tôi đến thế ! Làm tôi chẳng cảm thấy cái gì ngoài vô dụng , nếu như tôi đem anh so sánh với nhân vật ảo tưởng thì anh còn chưa bằng 1% nhân vật đó nữa mà đi so sánh, nhưng cũng nhờ điều đó mà bây giờ tôi từ bình thường mà trở thành một người trong đầu chỉ biết suy nghĩ đến đánh lộn, trả thù, bạo lực , giết người,...Anh hạnh phúc chứ ? 

Nếu như không quan tâm đến em thì em cũng không cần , đây không phải nói đùa mà là sự thật  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net