Gió mùa về ..

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe đài báo gió mùa về, cái sự yên bình trong lòng lại bị thổi tung, xáo trộn. Có những thứ được xếp vào một góc riêng của kí ức bỗng bay vèo qua trước mắt, lầm lũi nhặt từng nụ cười, từng câu chuyện…lau lớp bụi mờ đã bị thời gian che phủ, để biết rằng đến một ngày nào đó mọi thứ rồi sẽ trỗi dậy như vậy thôi ..

Có một chiều hối hả chạy trên con đường hun hút gió lạnh. Những vạt nắng còn rơi rớt lại và ánh sáng của buổi hoàng hôn rực lửa một góc trời. Đâu đây mùi hương quen thuộc loang trong không khí của buổi chiều tà. Không hiểu sao lại thấy nhói lòng đến thế.

 

Có người tiếc nuối một mùa Đông tàn, cố ngắm lại những con đường xao xác lá. Gió mùa về, lạnh buốt, chỉ mong sao về nhà sớm để tránh rét. Bỏ lại tiếng cười, bỏ lại cánh hoa sưa rơi lả tả, trắng cả một góc phố. Mọi thứ đều nhạt nhòa, hư ảo và trôi dần đi mất, như những điều gì đó đã ra đi, mãi mãi không thể trở về một cách trọn vẹn.

Da diết nhớ đôi khi lại là tuyệt vọng, cái ngày rét lạnh buốt tay ai có thể quên đây? Nhưng tất cả đã quá xa rồi, chỉ còn lại chút hoài niệm bị đứt quãng. Đủ để biết rằng quá khứ của một thời vẫn sống mà thôi.

 

 Ngân nga một bài hát. lạc lõng như ngọn lửa hồng nhảy múa trong ngày lạnh, vậy mà sao vẫn có cảm giác se sắt cả thịt da. Bỗng thấy mình như trở về cái rét của một mùa xa xưa nào đó, chỉ có sương trắng và những ngọn đèn đường mờ ảo, không đủ sáng để soi tỏ bước chân người lang thang quay về lối cũ.

Lối đi giờ cũng mịt mù sương, chỉ còn lại những hàng cây bên đường gối đầu lên nhau say ngủ. Phố vẫn đây, nhưng những câu chuyện lại trở nên buồn bã. Có người con gái đã in vết thời gian qua một mùa lá đổ, trong cái lạnh và cái lặng lẽ, nhẫn nhịn đã chạm đến đáy tâm hồn mình.

 

 “Anh khác biệt. Cô đơn nhưng kiêu hãnh ..”.

 

 Lầm lũi để lại nỗi nhớ một cái nhìn, anh bước qua thấy lạnh buốt. Gió mùa về rồi ..

X to the C

Bài viết từ:
http://nhatkila.com/n270_gio-mua-ve

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net