Oneshort

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã là nửa đêm, laptop vẫn mở, mắt vẫn đang dán vào màn hình và tai vẫn đang nghe những giai điệu và lyrics từ MV của Raper Smoggy.

Nghe làm gì á?

Nghe xem người ta có nhắn gì vào trong lyrics gửi cho mình không chứ gì.

Sự khác biệt rõ ràng nhất khi là người yêu, à, giờ là người yêu cũ của raper đó chính là không soi hint ở story mà là soi hint qua MV. Nghe nó đẳng cấp thôi nhé mà cực với suy thì thôi rồi khỏi bàn.

Cứ nghe rồi nhìn cũng chẳng biết cái thằng người yêu cũ raper Smoggy tên thật là Trương Chiêu kia có đang cố tình nhắn gửi cái gì không. Lòng lợn khó nhai mà lòng trai khó đoán.

"Đứng giữa thành phố, anh vẫn mong mình lại gặp được em.

Dặn lòng là đừng cố, vậy mà cảm xúc lại bó buộc thêm

Anh vẫn còn nhớ, nhớ ta của lúc trước.

Có lẽ là anh đã quá ích kỉ để mong điều đó ở bây giờ.

Cảm ơn vì đã gặp được nhau, dù chẳng thể nào gắng kết, à ta từng gắn kết"

Nhạc vẫn cứ bên tai, sẽ là nói dối nếu bạn kêu rằng bạn không cảm nhận được gì trong từng câu lyrics. Ngược lại, nó lại như thể bốc lộ hết nỗi niềm trong suy nghĩ.

"Nhớ ta của lúc trước."

Vào ngày mưa hay ngày nắng ấm, vẫn luôn có một người kề cạnh. Sẽ có một người nói thật nhiều, và một người nghe thật kĩ, sẽ có một người nghiện thuốc lá, nhưng vì một người không thích thuốc lá mà chỉ đành ngậm kẹo.

Chiêu Chiêu, nói xem em đúng hay em sai?

Dù là được chỉ đích danh nhưng có vẻ sắc mặt của Trương Chiêu chả thay đổi nhiều. Gương mặt vẫn tỏ ra là rất chú ý đến câu chuyện của bạn giờ vẫn như thế. Nhìn qua lại cứ như đang suy nghĩ chuyện hệ trọng nào đó. Trương Chiêu nhấc nhẹ kính rồi cắn rụp xuống kẹo mút, xong mới cười rồi trả lời.

Chiêu thấy em luôn đúng.

Nghe xong bạn liền vui vẻ cười, đúng thế nãy giờ bạn chỉ đang kể câu chuyện của bạn và đứa em trai cãi nhau ai rửa chén. Thế mà vẫn có một người lắng nghe rất kĩ dù nó rất trẻ con.

"Anh vẫn còn nhớ"

Em cũng còn nhớ.

Vào hôm đó, có một cậu con trai đứng dưới nhà bạn, tuy mặt vẫn chả lộ biểu cảm gì nhưng tay lại sắp vò vạt áo đến nhăn cả lên. Nhìn là biết đang rất lo lắng.

Bạn đi xuống nhà vẫn còn đang giận dỗi sau khi bị anh raper nào đó chọc cho tức điên.

Raper Smoggy đến đây làm gì vậy?

Em đừng gọi anh xa cách thế

Trương Chiêu sờ sau gáy để giảm cảm giác áp lực, anh mơ hồ nhìn thấy được vẻ bực tức của người anh thương lại khiến anh bối rối hơn cả. Đợi mãi chẳng thấy người thương trả lời, Trương Chiêu đành nói tiếp.

Gọi là Trương Chiêu, em không phải người lạ mà lại gọi nghệ danh.

Thế là người quen à?

Bạn nhận được một cái lắc đầu, rồi cả một vòng tay ôm quanh cổ. Bất ngờ trước hành động của Trương Chiêu, định đẩy ra thì lại bị anh làm cho đơ cả người.

Em là người thương.

"Cảm ơn vì đã gặp được nhau dù chẳng thể gắn kết"

Đây là câu nói sau cuối cùng mà bạn dành cho Trương Chiêu. Cái tôi của người trẻ quá cao, nó khiến mọi thứ luôn đi vào ngõ cụt. Không ai níu ai vì bản thân Trương Chiêu nghĩ điều đó cũng là điều sớm muộn gì cũng sảy ra.

Tình cảm mà, cũng chỉ là cảm xúc của bản thân thôi, nếu nó khiến mình hạnh phúc thì giữ, còn nếu không thì từ bỏ. Trương Chiêu không để tâm quá nhiều vào khoảng thời gian đó.

Nhưng khi đặt bút vào viết lyrics câu nói này cứ vang vọng mãi trong đầu anh. Giọng nói ấy kéo theo cả ngàn câu hỏi làm cảm xúc Trương Chiêu cũng rối bời theo.

Liệu có thực sự là lời cảm ơn?

Nhưng bản thân bọn mình cũng hợp nhau mà em .",à, ta từng gắn kết"

"Chẳng thể ai chối bỏ được sự thật của sự thật

Làm ta chẳng thể nói được câu ước gì.

Anh chắc bản thân sau mối tình này vẫn OK

Nhìn vào mặt em xem, that's right M still Ok."

Viết lyrics lần này như thể một lời thoại tâm sự, Trương Chiêu bị cuốn theo cảm xúc mà ghi thật những gì trong lòng. Và liệu có thật sự từ bỏ được đoạn tình cảm này không?

"Oh wait em à.

Có níu cảm xúc vào một xó không? , và rồi lại ôm niềm đau vào trong lòng.

Để anh lang thang một mình mình giữa phố đông

Để rồi nhận ra đó chỉ là số không."

Nhạc vang bên tai, Trương Chiêu hài lòng với đoạn lyrics anh mới viết, thật may nó khớp với con beat này. Anh vươn người ra sau, để giảm mỏi cổ, trong sự mệt mỏi, anh lại tìm được một loại cảm xúc mới. Điều này là may mắn hay xui xẻo nhỉ ? May mắn vì lại có cảm hứng viết tiếp lyrics, thất xui xẻo nó khiến anh dằn vặt đau khổ.

" Còn em có bật khóc với nói cười với ai?

Trong màn đêm này it's a good vibe

Tay cầm tay, em cùng với ai?

Anh nhận ra và như chết lặng giữa thành phố đông người"

Anh nhíu mày, nghĩ đến tất thảy thời gian bên nhau, anh có cảm giác ghen tị nếu điều đó sẽ sảy ra với ai khác. Tay cầm bút thả ra mà thay vào đó là điếu thuốc đang cháy. Làn khói mờ che đi tầm nhìn, Trương Chiếu mím môi, như thể kiềm lại thứ gì đó tận sâu bên trong.

Đúng là đâu phải khi không mà người buồn luôn hút thuốc, vì thuốc đắng, đắng đến mức như cho người hút nếm được vị đau. Loại đau mà trái tim đang gánh chịu. Để rồi mọi giác quan đều tràn ngập trong điều ấy, khốn khổ.

"Anh từng mong em ở lại và nói ra tất cả những thứ trong lòng

Anh cũng mong em cười để xoá bỏ đi khoảng trống trong lòng.

Và giờ sao? Em lại cất bước quay đi, để lại trong anh vài vết xước và cả trên khoé mi."

Bạn thở dài khi nghe được đoạn lyrics này, chẳng biết nó có gửi đến cho bản thân không, nhưng nó tàn nhẫn thật đấy.

Trương Chiêu có từng nghĩ những mong ước này cũng là điều bạn mong muốn? Có lẽ là không.

Nếu thế thì chắc anh cũng chẳng biết được vết xước mà anh cảm nhận là từ con dao hai lưỡi, đến cả bạn cũng bị thương, cũng đang rĩ máu.

Những đoạn nhạc một người viết, hai người cảm nhận. Một bài hát, nhưng là trải nghiệm của cả hai người. Một nỗi đau nhưng lại cả hai người thống khổ

" Khói thuốc mờ làm anh ngơ, anh đau trong chính vị đắng.

Ấy thế mà, anh lại nhớ, nhớ lời chửi mắng từ ngày cuối em ra đi.

Tự ôm niềm đau vẫn còn ở đó, những chấp niệm vẫn chưa thể bỏ.

Em à

Về lại như trước ngay đi"

Trương Chiêu ngừng bút, anh thở một hơi dài, đang viết cái gì đây?

Có nên giữ nguyên lyrics thế này hay không?

Thôi kệ đi chắc gì người thương đã còn quan tâm mình mà nghe MV mới.

"Em à

Về lại như trước ngay đi"

Bạn bật cười với câu rap trong bài hát, cười vì gì không rõ nhưng nó cứ như một trò đùa ấy. Bạn che mặt ngăn bản thân lại nghĩ lung tung.

Em về anh còn ở đó không?

Tiếng chuông điện thoại reo lên làm cắt đứt đoạn suy nghĩ của bạn. Vươn tay với lại điện thoại ở đầu giường, số điện thoại quen thuộc, biệt danh cũ chưa gỡ "my lover"

Trương Chiêu nhìn MV mình đã được đăng tải lên, giữa cả chục ngàn người xem, cả chục ngàn người like, Trương Chiêu tự hỏi liệu người thương còn xem chưa? Điều anh muốn nói đều ở đấy mà.

Nếu liệu không nghe thì sao? Trương Chiêu gỡ kính, tay định với điếu thuốc lại rút lại, lấy kẹo mút bên cạnh. Anh chọn rồi.

2 giờ sáng Chiêu còn gọi em làm gì?

À chỉ là muốn hỏi em nghe nhạc mới anh chưa?

Bạn nhíu mày khi nghe Trương Chiêu nói. Chia tay sợ mất fan cứng nên gọi thông báo hả? Tên điên. Bạn dừng một chút rồi nói.

Em nghe rồi.

Thế em có nghe được tiếng lòng của anh chưa?

"Anh cũng biết là anh sai, nhưng vẫn mong em ở lại

Anh biết đây là chuyện tương lai, và anh biết chúng ta được số phận an bài."

________

Đỡ đi đỡ đi cũng không biết đang viết cái gì. Nháy mắt phát yêu mấy bạn moaz moaz


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC