Bị fan nam kì thị !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi là Trần Bạch Linh , tôi năm nay 17 tuổi và cũng là cô gái duy nhất trong giới esport này ! Đừng nghĩ thế là ngầu ,các bạn chưa biết được tôi đã trải qua những điều gì đâu !
///

Tôi biết đến trò chơi Liên Minh Huyền Thoại từ năm tôi mới 12 tuổi , cái thời mà vào tiệm net được bố mẹ xem là hành vi xấu. Tuy nhiên tôi là ai chứ ! Cứ có thời gian rãnh tôi lại tìm đến quán net để chơi game, cũng từ Liên Minh mà tôi bén duyên với đội tuyển T1 .Tôi từng nhớ , vì mãi mê lo xem T1 đấu mà quên về nhà suýt nữa thì cả nhà lên đồn báo công an và tôi lại càng nhớ hôm đó tôi ăn bao nhiêu roi và đau đến mức nào. Nhưng kì lạ tôi không hề buồn bởi vì hôm đó đội tuyển tôi yêu vô địch chung kết mùa hè.
Đến năm 2022 khi tôi đã trở thành học sinh cấp 3, tôi mới đủ điều kiện để tiếp xúc với những TCon khác trên đất nước Việt Nam. Tôi nhớ rõ , tôi cùng vài bạn nữ khác tuy không sống cùng nơi nhưng vì T1 mà đến cùng một chổ, chúng tôi vì biết TCon sẽ tổ chức xem giải đấu chung kết Thế Giới ở thành phố HCM mà đến đây. Nhưng tôi đã vỡ mộng , thật sự tôi đã nghe qua rất nhiều lần về vấn đề fan girl bị kì thị trong giới này như thế nào , tuy nhiên tôi thật sự không biết nó lại kinh khủng đến thế. Tôi như bao người khác ngước mặt tự tin đi bào cánh cửa , nơi chỉ vài bước nữa là được tiếp xúc với hành trăm người cùng một sở thích. Tôi bị cản lại bởi một thành niên , có vẻ rất thái độ với tôi , "Con gái cũng bày đặt đi xem giải Liên Minh , có biết Liên Minh là gì không ?" tôi ngỡ ngàng trước lời của tên trước mặt không biết lên tiếng như nào. Tôi cứ đứng đờ ra đó , đến khi vài bạn nữ ở phía sau lên tiếng quát mắng tên này, khuôn mặt hắn không còn tự tin như lúc trước mà trở nên rụt rè đến lạ. Tôi cũng không hiểu tại sao lúc đó lòng tự tôn của tôi lại dâng lên một cách kì lạ , tôi lôi những người đi cũng tôi ra khỏi nơi đó . "Cậu sao vậy ? Mình phải nói cho mình chứ ! Con gái thì làm sao chứ !" tôi thở dài , rồi quyết định đến một tiệm net gần đó để xem.
Ngày hôm đó thật sự quá nhiều nỗi buồn , từ bị kì thị đến việc T1 trượt mất chức vô địch Thế Giới , lúc đó tôi thật sự điên rồ khi đã hỏi những cô gái xung quanh ."Nếu tớ nộp đơn ứng tuyển làm thực tập sinh cho SKT thì có cơ hội được gặp họ không ?" Mấy người xung quanh đều ngơ ngác rồi vỗ vào vai tôi "Đừng buồn quá hóa rồ chứ , thôi năm sau làm lại !" Thật sự lúc đó tôi không hề nghĩ về việc mình muốn làm thực tập sinh để được trở thành tuyển thủ mà là vì muốn được gặp họ được nói một câu cố lên với họ mà thôi ! Đúng thật là lớp 10 non nớt !


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#esport