Story 15:là thế nào?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Choi beomgyu mới 20 tuổi đầu đã hùng hục đi kiếm ăn,trong khi lứa bạn cùng lứa vẫn còn đang sống trong ký túc xá qua ngày nhờ tiền trợ cấp của bố và mẹ.cậu may mắn được nhận làm ở một quán trà sữa nhỏ không tên,chỉ để bán cho mấy tên sinh viên không đủ kinh phí nhưng hay thích ra vẻ với người yêu.

Cuộc sống của cậu rất đỗi bình thường,diễn ra đều đặn như đã được chạy sẵn lịch trình,sáng đi học,tối đi làm.nhàm chán tới mức huening kai có tha thiết rủ cậu nghỉ một hôm đi chơi,nhưng mà beomgyu không chịu.chỉ tới một ngày,cậu đang làm việc,bỗng có tên cao kều đẹp trai hét ầm ở cửa như muốn tố cáo quán này làm ăn tắc trách vậy.nhưng hắn ta chỉ giận dữ gọi tên mình cậu

"CHOI BEOMGYU!"

Cậu ngớ người,đời này đã tạo nghiệp với ai đâu,bận ăn bận làm còn chưa xong,rảnh đâu mà đi gây thù oán người khác???

Hắn ta nhìn thấy cậu liền xông vào kéo tay cậu ra ngoài,giương ra khuôn mặt đẹp trai được ẩn giấu bấy lâu nay,hắn thét lớn

"Mọi người nhớ kĩ,đừng nhìn tên này trông mặt mà bắt hình dong,hắn thực chất là đi cướp người yêu của tôi đấy!!!"

Hắn là soobin.thật ra cậu cũng biết câu truyện này.đơn giản là yeonjun thích cậu,soobin crush yeonjun,ra mới gây nên sự tình này.không hiểu sao mà hắn luôn tở ra căm hận cậu,chắc tại vì yeonjun?cậu vốn chẳng để ý mấy nhưng bây giờ beomgyu muốn đấm tên soobin này quá.

"Cái tên soobin điên này,tin tôi xẻ đầu ông ra không??!yêu với chả đương gì ở đây?Ăn hột vịt nên giở trứng  à???"

Cậu đã rất muốn chửi thề,chửi thẳng vào mặt soobin,bị làm sao mà một người như beomgyu mà có người yêu thì huening kai đã nhảy cầu sông hàn tự tử rồi.cậu giằng tay lại hất văng soobin ra,tay chỉ thẳng vào mặt,cậu điên lắm rồi,chửi cho soobin một trận

"Ông bị dở hơi à!"

"Lại chả không đúng đi??"

Họ cãi nhau,đánh nhau đấm nhau như chó với mèo,chẳng ai chịu ai.beomgyu chẳng làm gì nên tội,mà phải đi gỡ rối cái đống hỗn độn này.mặt khác,soobin đang cảm thấy rất cay cú,khi cái tên kia rõ ràng là cướp người yêu mình nhưng lại không chịu thừa nhận.vậy rốt cuộc,câu chuyện là thế nào?

...

Ngày hôm trước,khi beomgyu đang đi về kí túc xá,tự dưng yeonjun đứng chắn trước mặt cậu,vui vẻ cười tươi.beomgyu vừa bị tông trúng suýt ngã,bụng định ngước lên chửi người ta nhưng lại thôi.Yeonjun vui vẻ mở lời trước

"Xin chào"

"Chào"

Beomgyu nở nụ cười thương mại nhất có thể.yeonjun tuy là có quen biết,nhưng cậu chẳng muốn bắt chuyện lắm,chào hỏi qua loa là được rồi.anh chợt để ý chiếc bánh mì trên tay cậu,xin một miếng.

Yeonjun biết mình dị ứng bơ đậu phộng,vậy mà không biết trong bánh có bơ đậu phộng,hoặc cố tình.

Mặt yeonjun bỗng đỏ lên,sưng phồng và ngã ra.trên khuôn mặt tỏ vẻ khó chịu.beomgyu chưa bao giờ đối diện với hoàn cảnh này,nên rất bối rối,cũng lo lắng cho yeonjun.soobin từ đâu tới mà xông ra,hất hàm nói

"Tên beomgyu kia mày làm gì yeonjun của tao?!"

"Bị điên à,yeonjun chóng mặt bị ngất,tôi định đưa đi bệnh viện anh có biết không??"

Yeonjun lúc đó mặt sưng vù như ong đốt,vẫn nói cố để biện hộ cho beomgyu được

"Anh dị ứng bơ đậu phộng bị ngất,sao em hồ đồ vậy bin?"

"Ôi thật hả anh,em...em xin lỗi,em khốn nạn quá.tôi thật sự xin lỗi.

'Bép'tiếng cái tát xin lỗi của soobin kêu lên.

"Wow,thực sự không có miếng nét giả trân nào đâu mọi người"

Taehyun vỗ tay cảm thán,nãy giờ xem drama được 5 phút rồi đó.mấy con người này ứng tuyển trường nghệ thuật khoa diễn xuất chắc đạt cả hội mất.

Thôi bớt đùa,hôm đó yeonjun vào viện thật:)

...

Là vậy đó.nên beomgyu với soobin mới đánh nhau sứt đầu mẻ trán.beomgyu phải có một cục u trên đầu mới chịu cơ,soobin phải có trên người vết sẹo mới gọi mình là đàn ông.

Họ đã bắt đầu câu chuyện yêu đương như vậy đấy.

Hoá ra tất cả chỉ là cái cớ.beomgyu bị soobin cho một cú lừa cực mạnh đã được anh sắp đặt trước.từ ghét thành yêu,beomgyu đã ngây thơ như vậy đấy.Thực chất là soobin với yeonjun cũng chỉ trong mối quan hệ làm ăn,chá có anh em bạn bè thân thiết gì đâu:)nhờ tiền nên yeonjun mới ngậm ngùi giúp đỡ thôi.tới lúc mà soobin nói cho cậu sự thật,beomgyu mới bàng hoàng

"Gì?!Chìn chá?!"

"Yah soobin!mì chọt số!chực kừ lế!!"

Đánh thì đánh nhưng yêu thì vẫn yêu nha,họ dở hơi như vậy đó.

Đm mình bị điên rồi:)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net