CHAP 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Buổi sáng, món trứng rán dường như hơi khét. Bánh Bao biết điều đó, cậu không giỏi nấu ăn cho lắm! Thường thì đồ ăn cậu nấu có vị kinh lắm. Túi lại thường rỗng, kể cả con ruồi cũng không có để mà bay lên nên đâu thể ăn ngoài. Vậy Bánh Bao phải tự nấu ăn thôi! Nhưng chính cậu cũng không hiểu tại sao người mình vãn béo tròn thế này.

   Bánh Bao không buồn ăn tiếp món trứng sau khi nếm thử vị của nó. Cậu ngáp ngắn ngáp dài kiểm tra kĩ điện thoại xem có tin nhắn của Viên Tinh chưa nhưng hộp thư rõ ràng là rỗng. Bỗng được một lúc sau, bài hát quảng cáo mới của tiệm mì quảng nổi tiếng, tiệm Vương Cung, bắt đầu nổi lên.
  
   Là Viên Tinh! Bánh Bao nhảy dựng lên, đáp cái rầm xuống sàn khiến sàn nhà nghe như sắp nứt ra.
  
   - Tới rồi! Tới rồi! Cuối cùng cũng tới rồi!

   Bánh Bao hôn tới tấp cái điện thoại rồi mới nghe. Giọng nói bên trong hớt hãi dữ lắm:

   - Bánh Bao tỷ tỷ... Ấy... Ớ lộn ... Bánh Bao đại ca. Có cái này vui lắm. Là án mạng, là án mạng ... công ... ở trên ...

   Số nhọ ghê! Bánh Bao còn chưa kịp nói gì thì sóng yếu. Giọng Viên Tinh dần khàn, ngắt quãng liên tục rồi tắt cái cụp luôn. Đường dây điện thoại gì mà cùi bắp! Cậu không biết vụ đó ở đâu?

   Chỉ biết nó là án mạng.
 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net