D3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" chú là ai mà ôm Baba con " Bé con trầm trồ lên tiếng

" Là Cậu con đó " Doyoung lên tiếng( gọi tên tiếng Hàn nhé) xoa đầu con trai mình

" con là Trịnh Nhân Tuấn " Cậu trai đó lên tiếng rồi ngồi xuống nhéo má bé con
" hông phải con không mang họ đó vì mang họ đó không có nghĩa khi Appa ly hôn với Baba nên con không có Appa chỉ có Baba thôi " Bé con nói mắt thì thoáng buồn nắm tay Doyoung rất chặt Doyoung chỉ buồn không nói gì cả vì không có lời giải thích chuyện đã vậy ai đoán trước chỉ mong con trai Cậu đừng vì vậy cảm thấy tuổi thân

" Vậy Bé con muốn có appa mới không " Bé bị câu nói đó mà phấn khích còn Doyoung sốc toàn tập

" Jungwoo em nói gì thế " Doyoung lên tiếng mà cằn nhằn em trai mình nói gì bậy bạ không à

" Ủa chứ sao ? Anh ta ly hôn với anh rồi anh còn nói gì đợi sao còn Injunie thì sao không có Appa nói bị nói cho coi " Jungwoo tức giận nói Bé thì thấy chú nổi giận với Baba mà baba chỉ im lặng nghe bé lại thoáng buồn

" Baba..hic...baba..hic " một nhóc con vừa đi vừa khóc kêu gọi ai đó

" ôi chết cha !! Nói chuyện với anh mà em quên thằng con nhà em " nói rồi chạy đến bên nhóc đó

" Baba sao chú ấy lại mắng baba " khi Jungwoo đi khỏi Bé mới hỏi baba

" vì baba sai nên phải bị mắng giống nhưng Ca ca Tại Dân mỗi lần đánh nhau đều bị chú Du Thái phạt quỳ đó con nhớ không  " Doyoung giải thích cho bé bé gật đầu và cùng baba đi vô căn biệt thự vừa vô có vài người cúi chào baba nhóc nhóc thấy baba gật đầu nên cũng cuối chào vì baba bảo phải lễ phép với người lớn dù họ là ai trừ mấy tên trộm giặc đi tới phòng khác có 3 người ngồi Ghế sofa nhìn baba và bé bé thấy sợ nên núp phía sau baba

" cuối cùng cũng chịu về ta tưởng con quên ông bà này rồi " phu nhân kim gia lên tiếng bà chỉ chìu mến nhìn đứa con trai đi bụi 5 năm lúc đó thì bà tức lắm vì dám bỏ đi theo Trai bỏ ông bà nhưng giờ ông bà cũng không giận chỉ mong con trai trở về ai ngờ lại xảy ra chuyện không ngờ

" con xin lỗi " Doyoung cúi đầu lên tiếng xin lỗi bé nhìn baba rồi nhìn người baba đang cúi đầu nhìn mà sợ muốn khóc nhưng bé hứa bảo vệ baba nên không khóc Jungwoo thấy bé vậy mà phì cười

" mẹ à cháu ngoại của mẹ sắp khóc kìa tha đi " Jungwoo nhịn không được lên tiếng ngăn lại gì chứ để Bé khóc là con cậu khóc theo sao

" cháu là Injunie " Bé nghe sao đó gật đầu nhìn đây là bà ngoại bé trong rất trẻ bé nhìn không rời mắt bà nhìn bé mà cười " lại đây với ta " Bé nghe vậy thì lại gần ngồi kế bên bà bà xoa đầu bé rồi nói chuyện với bé Doyoung chỉ âm thầm nhìn mà mừng vì bé không bị nói gì
" Đây là Chenle em trai họ của con nè " Jungwoo lên tiếng bé nhìn Nhóc tì đang nằm bú bình sữa trên sofa ngồi quay sang nhìn baba baba bé gật đầu bé mới rời khỏi chỗ ngồi mà qua với bé bé bên kia
" chào em anh là Huang Renjun bé tên gì " Bé lên tiếng nhìn Nhóc tì Chenle nhóc con chenle nhìn nhìn rồi buông bình sữa nói
" Bé tên lele " nhóc nhanh nhẹ nói rồi quay lại uống sữa Bé chỉ cười rồi chạy vào lòng baba bảo đói cả nhà cười tươi với nhóc sau đó cả nhà vô bếp ngồi ăn tới chiều tối bé chơi với nhóc Chenle từ hồi chiều đến tối bé vui lắm có em trai nhưng bé nhớ Tại Dân ca ca và Đông Hách bé nhớ lắm nhưng vì baba nên bé cứ im lặng chờ khoảng 22h cả nhà đều đi ngủ chỉ có  một người luôn suy nghĩ và cảm thấy tuổi thân nhìn lại bản thân cảm thấy vô dụng nhưng vì con trai nên cậu ráng kiên cường mà vì con

Bé Injunie oppa lớn rồi nè nhaaa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#jaedo #najun