5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối tuần, Jang Yong Joon mua một món quà và đến thăm nhà của Kim Hyuk Kyu.

Anh ta mang theo một túi lớn thức ăn cho mèo đến, Kim Hyuk Kyu nhìn anh ta như một đứa trẻ thật thà, nên anh nở nụ cười chiêu bài của alpaca và mời anh ta vào nhà.

Nhìn thấy biệt thự xa hoa như vậy, Jang Yong Joon cảm thấy hơi bối rối, Kim Hyuk Kyu lập tức an ủi anh ta: "Ngồi đây đi, trong nhà toàn đồ giả không đáng giá đâu." Nhìn vào chiếc sofa trị giá sáu chữ số, Jang Yong Joon lại lau mồ hôi.

"Chút nữa Geon Hee đi chợ về rồi, cậu ở lại ăn cơm với chúng tôi đi." Không ngờ lời nói vừa xong Cho Geon Hee đã mang theo một túi đồ trở về.

-

Trên bàn có đều là món ăn mà Kim Hyuk Kyu thích, thấy có khách đến, Cho Geon Hee chu đáo thêm một món mà Jang Yong Joon thích vào đó. Trong lúc ăn cơm, Cho Geon Hee hỏi về tình hình kinh tế thành phố và nhận ra hiện tại đang là thời điểm khó khăn của đối phương.

Lúc rời đi, Kim Hyuk Kyu tự mình đưa Jang Yong Joon ra cửa, và nói thầm với anh ta: "Nếu được, cậu có thể giúp tôi mời Kim Geon Boo đến chơi một lần không? Tôi rất muốn gặp cậu ấy."

-

Không hiểu tại sao, ngày càng có nhiều người đến nhà Kim Hyuk Kyu ăn chực. Chủ yếu là Ryu Min Seok và Kim Kwang Hee, hai người họ hầu như tuần nào cũng đến một lần.

Tuy nhiên, Kim Hyuk Kyu cũng biết cách đuổi khéo họ đi, sẽ nói Geon Hee đang đi làm nên tự mình mời họ ra ngoài ăn, hoặc là sẽ nói: "Anh tự nấu cho hai đứa ăn, giờ đi còn kịp đấy."

Những người thân quen với Kim Hyuk Kyu hầu như đều đã đến nhà anh, chỉ duy nhất Kim Geon Boo là mãi chẳng thấy đến.

Điều này khiến Kim Hyuk Kyu rất buồn, chẳng lẽ mời người đến nhà cũng phải nhìn sắc mặt sao?

-

Chuyện mời khách tạm gác sang một bên, anh trai của Kim Hyuk Kyu tổ chức tiệc thôi nôi cho con nhỏ, Kim Hyuk Kyu và Cho Geon Hee cùng nhau tham dự.

Sức quyến rũ của Kim Hyuk Kyu không phân biệt tuổi tác, đứa bé mới biết bập bẹ nói cũng rất quấn lấy anh. Thấy chú nhỏ đến liền chỉ muốn được chú bế.

Cho Geon Hee nhìn Kim Hyuk Kyu hòa hợp với đứa bé, không khỏi nghĩ: Có phải Hyuk Kyu rất thích trẻ con không? Anh đã có rất nhiều em trai, chắc trẻ con cũng không ngoại lệ.

Còn bản thân vốn định sống cả đời với waifu 2D, không ngờ sự xuất hiện của Kim Hyuk Kyu đã khiến kế hoạch của hắn rẽ hướng.

Nếu trong nhà có một đứa trẻ, liệu có khác biệt không nhỉ?

-

Trên đường về nhà, Cho Geon Hee giả bộ lơ đãng hỏi Kim Hyuk Kyu: "Hyuk Kyu rất thích trẻ con phải không?"

Kim Hyuk Kyu tựa vào cửa sổ xe, có lẽ nghĩ đến hình ảnh cháu mình, mỉm cười nói: "Trẻ con đều rất đáng yêu, nhưng nếu nghĩ đến việc phải nuôi dưỡng chúng đến khi trưởng thành, có thể sẽ không còn thấy đáng yêu nữa."

Thế nhưng mẹ của anh dù rất vất vả nuôi anh và anh trai khôn lớn, vẫn luôn nói "Con mãi mãi là niềm tự hào của mẹ." Mỗi lần công việc không thuận lợi, anh lại trốn vào lòng mẹ khóc, cảm thấy rất hạnh phúc.

Nghĩ đến hình ảnh của mẹ, Kim Hyuk Kyu lại nói: "Con cái của mình, dù có mệt mỏi thế nào, chắc hẳn cũng sẽ hạnh phúc."

Kim Hyuk Kyu biết rằng anh và Cho Geon Hee đều là những người không muốn làm mấy chuyện phiền phúc, vả lại hai người cũng không có khả năng có con.

-

Có thể là Cho Geon Hee đã hiểu lầm ý của Kim Hyuk Kyu, hoặc cũng có thể hắn muốn nhà cửa trở nên náo nhiệt hơn. Vì vậy, hắn bắt đầu liên hệ với trại trẻ mồ côi, chuẩn bị các loại thủ tục.

Kim Hyuk Kyu không hiểu tại sao Cho Geon Hee đột nhiên bận rộn như vậy, tối nào cũng về rất muộn, thỉnh thoảng cuối tuần cũng phải làm thêm ở công ty. Ở nhà mãi cũng chán, anh định đến nhà Kim Kwang Hee ở vài ngày.

Hôm nay Cho Geon Hee đột nhiên nói muốn đón anh, lúc chuẩn bị đi, hắn nghiêm nghị nói: "Hyuk Kyu, chúng ta cùng đến một nơi." Kim Hyuk Kyu nhìn biểu cảm của hắn, tưởng rằng mắc phải bệnh nan y gì đó, nên cũng trở nên lo lắng.

Cho đến khi xe dừng trước cửa trại trẻ mồ côi, Kim Hyuk Kyu mới ngỡ ngàng nhận ra. Anh nhanh chóng chấp nhận sắp xếp của Cho Geon Hee, về vấn đề nuôi dưỡng anh cũng hoàn toàn tin tưởng vào hắn.

Thế là, Kim Hyuk Kyu và Cho Geon Hee đã nhận nuôi một bé gái rất đáng yêu.

end.


còn phần tiếp nối, một lúc nào đấy tui sẽ làm tiếp...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net