Ngày sửa thang đo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 31/03/2023
Ngày thứ 6, lỉnh kỉnh dậy sớm ăn mì để lên trường gặp thầy sửa thang đo.

Như mọi lần thui, tui lên trường và hồi hộp ngồi bên ngoài chờ đến sát giờ mới nhắn cho thầy rằng: em đã đến trường. Sau đó, tui sẽ nhẹ nhàng bước vào phòng của giáo viên, chào thầy và cô, lấy ghế ngồi xuống và chờ đợi thầy hỏi. 

Mà ngày hôm đó cũng là hôm các bạn đi nộp báo cáo nghiên cứu khoa học. Tui nhìn báo cáo của các bạn mà tự ti cho chiếc khóa luận còn đang dang dở của mình. Thiệt sự. Không biết các bạn có giống tui không nhỉ? Kiểu như, tui là một người khá dễ bị áp lực rồi tự so sánh mình với những người giỏi hơn mình ý. Nhưng mà nghĩ qua thì cũng phải nghĩ lại chứ: có 1 người giỏi hơn mình thì cũng có 1 người giỏi bằng mình và 1 người không giỏi bằng mình. Rồi nữa là thấy người ta giỏi thì mình cũng biết thế thôi, để mình tự cố gắng để bản thân mình tiến bộ, tốt hơn từng ngày. Vậy đó, trong vài giây ngắn đầu tiên thì tui đã có đủ những cái suy nghĩ như vậy.

Thầy bảo tui đưa thầy xem bài đã sửa đến đâu và thang đo xem đã dịch như nào rồi. Tôi đưa thầy xem tập tài liệu mà mình vừa đi in xong, vẫn còn hơi ấm của máy in. Thầy bắt đầu lật giở xem tiến độ công việc. 

Mới là phần báo cáo thui, thầy có khen đôi chỗ làm tui cảm thấy mình đã ổn hơn đôi chút. Cảm thấy thật tự hào vì bản thân mình đã cố gắng đến tận lúc đấy, sửa theo nhiều kiểu cũng đã ra được kiểu chuyên nghiệp một chút mà thầy nói. Vừa vui vẻ được một chút thì thầy đã gạch vào một đoạn bảo rằng: đoạn này không cần thiết em à, nó đang bị thừa. Thêm một chút nữa, thầy lại bảo: đoạn này về xem xét lại nhé, sửa cả những chỗ viết tắt này nữa. Thêm một chút nữa, thầy lại có lời khen: ừ, làm như này cũng tạm ổn rồi đấy, giờ về thì mình chỉnh sửa thang đo rồi mang đi khảo sát thử. Tôi từ đầu tới cuối, ngồi nhìn tay thầy sửa trên tờ tài liệu của mình và gật đầu nói "vâng ạ" liên tục.

Tiếp theo là phần thang đo.  Thầy đọc một lượt. "Không được em ạ, mình phải sửa từng mệnh đề cho nó Việt hơn, thế thì khách thể của mình đọc mới hiểu được!" Thầy sửa mẫu cho tui vài câu trong thang đo. Tui ngồi bên cạnh cũng chỉ biết gật đầu rồi vâng dạ. Ui chao ui, tui thật sự rất rất hoang mang, vì sửa rất nhiều luôn á. Câu nào cũng sẽ phải sửa, câu nào cũng là dịch thô chưa phù hợp với người Việt và gây khó hiểu cho các bạn nhỏ. Sau khi sửa mẫu cho tui thì thầy nhắc về dịch lại và cho khảo sát thử trước khi đi phát phiếu. Thầy còn chu đáo cổ vũ: Thôi cố gắng nhé, bài tập cuối cùng rồi.

Hôm đó, tui không về nhà mà qua Vũ cafe ở Đại An. Tui đợi người bạn đặc biệt của tui qua phụ tui dịch lại thang đo. Cả buổi chiều, chúng tui ngồi thưởng thức trà sữa, nhạc nhẹ và dịch lại thang đo của tui. Cảm ơn người bạn của tui rất nhiều nha! Cảm ơn Vũ cafe đã đồng hành qua một số chặng đường khóa luận của tui nữa!

Và trong ngày hôm đó, tôi đã sửa xong thang đo và gửi cho 1 bạn nhỏ test thử. Thật may mắn là nó đã ổn hơn so với trước rồi!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#daily #fact