Nhật ký 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ừm, mình vừa hoàn thành KPI là sinh bé thứ 2!
Trộm vía bé khá ngoan, ko khóc dạo! Nhưng sự mệt mỏi của lần này phải gấp 3 lần lúc sinh bạn đầu. Vì chỉ có mình mình cố gắng từng ngày, tự tắm cho con vào ngày thứ 3 khi vết khâu tsm chưa lành, tự dỗ con loay hoay pha sữa cả ngày lẫn đêm!
Rồi đợt này sữa về ít, ko đủ cho con ti no, rồi con trớ nhiều nên phải dặm thêm sct, con có hiện tượng bị táo bón khi chưa đủ 1 tháng và ti tỉ thứ việc khác làm mình stress kinh khủng!
Mình là đứa ko thích làm phiền người khác, nên thường cố gắng làm hết những việc có thể làm. Chỉ cần một chút động viên thôi và sự giúp đỡ từ bên ngoài vs những việc mình ko làm được. Ấy nhưng mình vẫn thấy tủi thân khi mẹ đẻ chỉ sang chơi được 1 lúc vào mỗi buổi chiều! Bà ngồi còn chưa được 1h đã về mất rồi! Nhiều lúc mình lại nghĩ vẩn vơ rằng việc sang vs mình chỉ là 1 nghĩa vụ, nghĩ thế thì buồn lắm! Nhưng rồi lại tự động viên bản thân rằng do bà cũng ko khỏe và phải lo cơm nước cho nhà anh trai!
Còn chồng mình thì mình cũng thông cảm do tính chất công việc nên cũng rất vất vả, nhưng nhìn vào những tiểu tiết hàng ngày vẫn khiến mình buồn và thất vọng vô cùng. Chỉ khi nào mình nhờ thì ổng mới làm, ko có sự chủ động giúp đỡ việc chăm con! Tối rảnh là lại đi trà đá - cafe, đến muộn mới về! Thỉnh thoảng mới trông bé lớn! Dù mình biết do ổng vô tâm, nhưng vẫn buồn và cáu đến phát điên vs những suy nghĩ tiêu cực bủa vây lúc này!
Hôm nay chính thức mình gục ngã khi con còn 2 ngày nữa là đầy tháng. Cơn sốt khiến mình lạnh run, các khớp đau nhức biểu tình!

Và...mình vẫn 1 mình vật lộn vs con!
Chiều nay ổng về mình cũng đã bảo mình bị ốm rồi, nhưng ổng chỉ hỏi 2-3 câu rồi vẫn đi sinh nhật 1 người bạn nào đó và uống rượu vs họ! Phải đến 22h hơn mới về và hỏi mình sao rồi?
Mình thấy quá mệt và quá thất vọng nên mình lựa chọn im lặng và hạn chế nói chuyện! Vì mình biết bản thân khi đang tức giận thì thường ko kiểm soát được ngôn từ! Và mùi rượu khiến mình buồn nôn kinh khủng, nên mình đã bảo ổng lên tầng 3 ngủ! Bất ngờ thay ổng đồng ý!
Chắc ngày mai sẽ có một cuộc nói chuyện với chồng mình! Nhưng giờ vẫn chỉ có mình đang quay cuồng trong cơn giận và cơn sốt bất chợt này! Chỉ có mình mình và đứa con nhỏ xíu chưa đầy tháng và phải ăn theo cữ! Vẫn trớ liên tục cần phải để ý 24/24 tránh bé bị trớ sộc lên mũi, bé đói cần ti!
Chỉ có mình vs thân xác vô lực này!
Trước khi oán chồng thì mình tự trách bản thân vì quá yếu đuối, vì để bị ốm nên phải phụ thuộc và tủi thân vì những chuyện không đâu!
Nước mắt cứ trào ra thật nhiều! Thật vô nghĩa!
Hôm nay là ngày tồi tệ!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net