Cuộc tấn công của Giám ngục và Hội phượng hoàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Ngày x tháng 7 năm 1995

Ta cảm thấy dường như thật lâu rồi chưa viết nhật ký vậy.

Cả kỳ nghỉ hè thật là một mớ hỗn độn.


Đầu tiên, Chakra của ta đang được đồng hóa với lõi ma thuật trong người, điều này đồng nghĩa với việc ta không thể sử dụng chakra trong hè này, sự khác biệt giữa hai nguồn năng lượng thậm chí khiến ta phải nhập viện. May mắn sự đồng hóa đã chậm lại, và ta phải nằm viện ba ngày với lý do bị sốt.


Ta hoài nghi người tạo ra Dược hạ sốt,

Không phải.

Tất cả những người sáng tạo ra các loại độc dược đều có vấn đề về khứu giác và vị giác.

Cả hè này ta không hề cảm nhận được sự an ủi của đồ ăn 😥




Kế đó là Percy, anh ấy dường như cãi nhau với ba mẹ, gần như cả kỳ nghỉ hè đều ít khi về nhà. Ta đoán là do áp lực công việc, anh ấy hiện đang làm ở Bộ pháp thuật. Ta không thể hỏi được gì mỗi khi anh ấy về nhà, ta cũng không có thời gian hỏi.


Sau cùng là tin về một cuộc tấn công Muggle của Giám ngục, gần Little Whinging. Ba đã phải chạy đôn chạy đáo tăng ca vì sự kiện này, mặc dù nó không thuộc bộ phận mà ông ấy làm. Bởi vì có nhiều Muggle đã nhìn thấy Giám ngục, cũng như đã có một đám thanh niên trẻ bị bọn ghê tởm này hút đi linh hồn.

Bộ pháp thuật hiện đang bị chỉ trích nặng nè, ta thấy chuyện này có rất nhiều công lao của Quý bà Bọ xít kia. Có vẻ như Bộ trưởng Bộ pháp thuật sắp rời ghế rồi; hầu như trang báo nào cũng đăng tin này.

Kakashi-sensei nói với ta Bộ pháp thuật hiện tại đang chia làm ba phe: Những người chống lại Voldermort, những quý tộc ủng hộ lão ta và những kẻ bàng quan. Rõ ràng sự việc Giám ngục kia tuyệt đối là nhằm vào Harry, Little Whinging là nơi ở đã đăng ký trong hồ sơ. Đáng tiếc, hiện tại thằng bé đang ở Đức cùng Sasuke-kun, cũng coi như tránh được một cơn sóng dữ.

"Vào trong năm học thì lại khác."

Kakashi-sensei đã khiến ta phải chải lại đầu sau khi nói câu này (*  ̄︿ ̄)

Và thầy ấy cũng sẽ không dạy môn DADA nữa. Điều này khiến ta hơi buồn một chút.




====================

Ngày xx tháng 7 năm 1995

Lần thứ hai ta nghe nói tới Hội phượng hoàng là trên bàn ăn. Mặc dù Kakashi-sensei đã giới thiệu trước đó nhưng nghe ba nói thì cũng có chút giật mình.

Ta dám khẳng định mẹ sẽ không đồng ý để chúng ta biết chuyện này. Nhưng bằng một cách thần kỳ nào đó, bà ấy đã đồng ý.

Một hội do Hiệu trưởng Dumbledore dựng nên để chống đối lại đám Tử thần thực tử của Voldemort. Nghe cũng khá cool ngầu đó chứ.

Sau đó ta cùng mọi người gần như dành cả ngày ở trong Quảng trường Grimmault, chú Sirius đã quyên góp ngôi nhà của mình để làm hội sở của nhóm.

Nghe có vẻ Hội Phượng hoàng khá nghèo nhỉ?



Ta đoán chắc chú ấy không cần đến ngôi nhà này nữa (chú ấy đã mua ngay một ngôi nhà ở Little Whinging chỉ vì muốn ở gần con đỡ đầu của mình trong hai tuần họ phải ở lại nhà dì) , lại không có cách nào từ bỏ ngôi nhà chính của dòng họ nên mới thoải mái "bán" đi như vậy; đây không phải là một nơi an toàn với những người mới "chập chững" học tập như ta với tụi Ron.




==================

Ngày x tháng 8 năm 1995

Hermione và Sai đều ở lại Grimmault trong suốt mùa hè còn lại. Ta có thể hiểu được: hai người họ không giống như những bạn học khác, đều có quan hệ thân thiết với Harry, đặc biệt là Hermione- quân sư quan trọng nhất của Tam giác Gryffindor. Tình hình giới phù thủy nhìn qua có vẻ hòa bình nhưng đằng sau hiện đang vô cùng bất ổn; không ai dám khẳng định điều gì trước cả, anh em hai người tới đây cũng coi như là một phương thức bảo vệ cho cha mẹ họ.


Harry, Sasuke-kun và Naruto cũng đã trở lại sau chuyến du lịch tại Đức.

Hai người kia thì không rõ nhưng biểu cảm của Harry giống như được đặc xá vậy.

Nếu không phải thằng bé có tiến bộ, ít nhất là trong khoản chạy trốn mấy trò đùa dai của Fred và George thì ta đã nghi ngờ rằng hơn một tháng qua cậu ấy đã bị một đám buôn bất hợp pháp bắt ép trẻ chưa đến vị thành niên lao động quá sức.


---------

Điều tuyệt nhất khi ba người họ trở về đại khái là không còn được nghe cuộc trò chuyện đầy "thân thiện và nghệ thuật" giữa Sai và Phu nhân Black – mẹ chú Sirius. Chú Sirius đã than thở sau khi mất đi một biện pháp thư giãn đầu óc tốt như vậy.

Ta không cảm thấy ngồi nghe Sai đọc Các mối nguy hại và hậu quả lâu dài của các cuộc kết hôn cận huyết cùng Sự Hưng thịnh và Suy tàn của các quý tộc qua các thời đại dưới tiếng hét của Phu nhân Black là một phương pháp thư giãn đầu óc hiệu quả. Ít nhất thì Hermione đã phải lôi Sai đi mỗi khi chúng ta đi ngang qua tấm rèm chưa bức chân dung của bà ấy, cũng như ngăn cậu ta và chú Sirius rủ rê nhau mở một bữa tiệc trà chiều với bức tranh của bà ta.

"Đó là cháu chưa thấy biểu cảm của bà ấy khi nghe Louis nói chuyện. Nó khiến chú thấy hả hê."

"Bọn tôi đều dùng Bùa bịt tai, cậu muốn tham gia không, Xấu xí ?"

Có tuyệt không thì ta không biết. Nhưng lúc đó nếu không phải ta mắt tinh thấy chú Sirius run lên khi ta giơ nắm đấm thì cậu ta tuyệt đối sẽ ăn một quyền của ta.

Quả nhiên là một tên độc miệng. Sai chết tiệt (╬▔皿▔)╯ (╬▔皿▔)╯ (╬▔皿▔)╯


Và nó đã kết thúc ngay khi nhóm Harry trở lại, chính xác hơn là ngay khi Sasuke-kun bước chân vào Số 12 Quảng trường Grimmault.

Cảm tạ Merlin  !!! 


" Có lẽ bọn họ mặc dù là tranh thì cũng sợ chết – ttebaiyo! Kreacher cũng vậy! "

Sasuke-kun đã làm gì với họ thế ??? Chắc không phải dùng Amaterasu với mấy bức tranh đâu ha? Mà tên ngốc Naruto đó nói thật lớn tiếng, Hermione đã nhìn chằm chằm vào Sasuke-kun suốt thời gian nghỉ hè còn lại vì nghi ngờ cậu ấy có khuynh hướng bạo hành Kreacher.


----------

Điều cuối cùng trước khi lên đường tới Hogwarts chắc là: Hi vọng nhóm SPEW của Hermione có thể tồn tại cho đến khi cô nhóc này có năng lực thay đổi nó. Ta thấy cô bé đã dành rất nhiều tâm huyết đối với vấn đề bình đẳng gia tinh này, đáng tiếc ta không thể gật bừa một chuyện như vậy được. Nô lệ gia tinh đã trở thành thói quen, điều bình thường của phù thủy; địa vị của gia tinh vô cùng thấp hèn- đây là nhận thức chung hàng trăm năm của giới phù thủy, nó đã trở thành một định kiến chung của mọi phù thuỷ.

Định kiến không phải thứ một cô bé 15 tuổi không hề có bất kỳ danh tiếng nào có thể thay đổi được; tương lai có lẽ sẽ thành công nhưng tuyệt đối không phải bây giờ. Với ta mà nói, danh vọng và gan dạ là hai điều kiện cần thiết nhất đối với người dám đứng ra đấu tranh về một định kiến nào đó, tựa như Naruto vậy. Hermione rất gan dạ nhưng không có danh vọng, thời gian sẽ thay đổi chuyện này. Mong rằng tới lúc đó Hermione còn nhớ tới mong muốn này của mình.



Ta phải đi ngủ thôi, không thì trễ mất.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net