ngày đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày đầu tiên tôi sinh ra là một ngày cũng bình thường thôi nhưng xén nữa tôi đã chết trong phòng sinh vì mẹ tôi kể ,lúc đẻ thì nước ói vỡ ra nhưng may mắn tôi vẫn còn.
Từ nhỏ ,tôi đã rất sợ đến một ngày ba mẹ mình ra đi ,một đứa bé chạc 5 tuổi suy nghĩ của ba me ra đi mình sẽ ở với ai.Nhưng bây giờ tôi đã được 16 tuổi.
Ba tôi từ một người bóc xếp lương tháng 8 triệu, đến bảo vệ ngân hàng 10 triệu. Nhưng do tuổi tác ba tôi đã về hưu ,ba lúc nào cũng muốn tôi học hành đến nơi đến chốn.
Ông từ bỏ cả sỹ diện để làm người giữ xe với lượng tháng 4 triệu, mẹ tôi 1 tháng lương cũng chỉ có 4 triệu. Nhưng ngạc nổi học càng lớn thì tốn tiền, chỉ 8 triệu mà 3 người sống trên mảnh đất Sài Thành,chưa tính tiền thuê nhà,tiền sinh hoạt, tiền học ...quá nhiều thứ để lo

Tôi cũng hay đến phụ ba giữ xe nếu khách thấy thương, vui thì họ sẽ bo,còn không thì...
Tôi biết trách nhiệm của ba giữ xe là phải dắt xe ra cho khách nhưng tôi thật câm ghét mấy người trai trẻ ,có sức khỏe như vậy sao lại không tự mình dắt,đợi ba tôi dắt người thì đứng trơ trơ ra bấm điện thoại 
Thật nực cười, ba tôi năm ngay đã ngoài 60 mươi đấy rồi mọi người ạ,ông lúc nào cũng nhanh nhẹn giúp khách lấy xe,còn lúc chậm là lúc khách mới vô phải đi ghi thẻ,rồi khách ra phải phụ lấy xe.
Lấy xe hên thì người ta cho,không thì không có nhưng lúc nào người  đàn ông ấy vẫn luôn lạc quan,yêu thương, chăm sóc tôi từng tí .
Có những ngày mưa lớn ,bóng dáng ba tôi mặc áo mưa trông thật vĩ đại đứng giữa mơ để giữ xe cho khách .tôi thừa nhận tôi đã rất xấu hổ khi ba mình kà người dùng giữ xe,mẹ lại là người rửa chén nhưng chính những đồng tiền họ làm ra nuôi nấng tôi lớn khôn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC