Dạ Trường Ca

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vốn là một Tử Thần Giấc Mơ, vậy nên Lily thường làm việc vào ban đêm và chuyên thu thập giấc mơ của những người cận kề cái chết. Lily là một Bạch Tử Thần nên cô luôn khoác lên mình một tà áo blouse trắng, chính vì thế mà vào những đêm tối, trông cô rất giống một bóng ma trơi thất lạc lảng vảng ở các khu phố nơi mà có người sắp được uống nước thánh. Tất nhiên chỉ là trong những đêm trời không sao, cũng chẳng có trăng, thì trông cô mới có một giao diện đáng sợ như vậy.

Hôm nay là một ngày 16 âm lịch, cũng là lúc trăng đạt đến độ chín nhất, Lily nhận được một công việc ở phía Bắc của Nga.
Có một cô hầu gái đang nằm thoi thóp ở trên căn gác xép nhỏ ở căn dinh thự lớn ở đó. Khi Lily đến, đập vào mắt của cô là một cơ thể yếu ớt không chút sức sống của người con gái kia. Làn da trắng bệch khiến cho Lily cảm thấy động lòng trắc ẩn. Đây là lần đầu tiên cũng có lẽ là sau lần này, sẽ còn nhiều lần khác nữa, Lily thực hiện một việc mà người đời hay gọi là ân huệ của sứ giả thế giới bên kia – Đó là chúc phúc.

Bình thường, các Tử Thần thường sẽ không chúc phúc cho bất kỳ ai nhưng có lẽ Lily sẽ là một ngoại lệ. Cô đặt tay lên trán của của cô gái đó và bắt đầu chúc phúc, và có thể đây chính là lời chúc phúc kỳ lạ nhất từ trước đến nay trong lịch sử Tử Thần:

Hỡi màn đêm thinh lặng
Có nghe tiếng tôi không?
Nằm trong căn phòng trống
Thở nhẹ nhàng, trầm âm

Tiếng đàn vang êm ả
Ngoài trời gió heo may
Căn phòng trên áp mái
Có hay chăng tiếng nhạc.

Trăng tròn trôi bóng sông
Bông hoa hồng lạnh ngắt
Chẳng có gió Đông về

Nhưng sao hồng vẫn lạnh?

Tiếng đàn vẫn văng vẳng
Trăng cũng chẳng đi đâu
Bầu trời sao vẫn sáng
Chỉ là tôi mơ màng.

...

"Mong cô ra đi thanh thản

Dứt lời chúc phúc, cô gái ấy liền ra đi, tất cả các ký ức của cô bay vào trong chiếc lọ nhỏ của Lily. Lily cất chiếc lọ thủy tinh nhỏ ấy vào trong túi sách của mình và trở về văn phòng. Đằng sau bóng lưng với vạt áo trắng của cô là cả một bầu trời sao rộng lớn, lung linh huyền ảo đến kỳ lạ. Lily không nhìn lên bầu trời nhưng cô cũng có thể cảm nhận được vẻ đẹp tuyệt diệu của nó.

- Ít nhất cô ấy cũng không phải ra đi trong không gian vắng lặng và hiu quạnh.  - Lily rảo bước trên con đường băng tuyết và trở về nơi mà cô vốn thuộc về.

Đặt chiếc mũ xuống và thưởng thức chén trà, tập thơ của Lily lại được đặt thêm những dòng thơ mới, lại là một ngày trôi đi và hôm qua chỉ còn lại là ký ức.

Linh hồn ta là cả trời và đất
Cất giữ kín trong chiếc lồng thủy tinh
Tinh hoa cuộc đời dù là đẹp hay u uất
Vẫn sẽ mãi phảng phất trong bóng hình thanh xuân.

- Lily Ankace -

Nhật ký ngày 3534137*

___________________________________________

Hết chương 2

Dạ Trường ca vốn dĩ có 3 phần Khởi - Thượng - Kết nhưng phần được trích trong nhật ký chỉ có phần Thượng là phần hay nhất của cả bài thơ này.

*3534137
Tam phúc nhất tử nhất tam thất

Ý chỉ
Ba lần phúc ( hạnh phúc, may mắn tổng ba lần)
Một lần chết ( sống khổ chết đi tổng chỉ có một
Ba lần mất ( xúi quẩy, xui xẻo, đau khổ tổng cũng ba lần )

Ý nghĩa: Đời người ngắn ngủi, xui xẻo đủ đường, hạnh phúc có, vui vẻ có, may mắn có nhưng chỉ có một lần chết đi.)

Ý hiện: Hãy trân trọng cuộc sống của mình.

Ý ẩn: Đời người sống thiếu một trong hai ( may mắn hoặc xui xẻo ) thì chưa phải là một đời, nghĩa là những đứa trẻ sinh ra đều phải được sống, nếu không thì thật đáng tiếc.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net