Ngày thứ 29 (ngày cuối cùng)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

GỬI BỐ HẢI



Bập bùng ngọn nến đêm mịt mù

Rọi đôi mắt trong làn sương tối,

Dẫn lối kẻ tha hương đui mù,

Dù bão dù táp vẫn vững vàng.


Định mệnh được định đoạt từ trước,

Bởi con người, không phải chúa trời.

Ta luôn biết người sẽ chung bước,

Nhưng lạ lẫm thay, ngày chúng ta gặp nhau.


Bình minh hé mắt lộ ý cười,

Gương mặt hiền hậu dịu sóng dữ,

Gửi gắm màu nắng hồng muôn nơi,

Mạ cả nền xanh bầu hy vọng.


Hành động dễ khiến lòng hiểu lầm,

Còn lời ấm cho tâm hiểu thấu.

Người căn dặn những điều phải làm,

Chúng ta lầm lỗi, nhưng luôn được nhân từ.


Gió sẽ giữ ồn ã ở lại,

Để mọi sự mãi trong lòng biển.

Sóng dữ nuốt chửng kẻ ngơ dại,

Để nước giữ thân không tan biến.


Rùm beng, người sẽ làm gì đây?

Người phải phạt, vì thương chúng ta,

Quyết không để thiên hạ răn thay,

Khó nói làm sao, mối quan tâm đong đầy.


Biển gửi sóng bạc đầy lắng lo,

Dặn sóng đưa đại thuyền ra khơi,

Dặn gió làm hoa tiêu dẫn lối

Dẫn đại thuyền đến nơi cuối trời.


Sáng nối sớm, trưa sóng đôi chiều

Thời gian biểu cứ thêm chẳng bớt 

Người, phụ huynh, bận tâm phần nhiều

Chỉ đợi đến giờ, đưa đi và đón về.


Hoàng hôn giục bình minh đổi ca,

Đại thuyền hướng về chân trời mới,

Lửa nhiệt còn cháy trong tim ta,

Cánh chim tự do không ở lại.


Một khắc dài hơn khoảng mãi mãi,

Ta mỉm cười vì đã gặp nhau,

Ta thương nhớ vì sẽ chia xa,

Giây phút dài mãi, bởi nó thật ngắn ngủi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net