Bất lực

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã bao giờ bạn tự hỏi rằng tại sao cuộc sống lúc nào cũng lặp đi lặp lại một cách nhàm chán hay không. Khởi đầu và kết thúc một ngày đều bằng việc học. Tôi đã từng thắc mắc rằng "Nếu chúng ta cứ học thật nhiều rồi sẽ thành công đúng không ?. Hay cũng như bao người chọn cho mình một công việc ổn định rồi dựng vợ gả chồng. Cuộc sống như thế liệu có gì để luyến tiếc". Một cuộc sống nhàm chán, không thể tự do làm những điều mình thích. Hằng ngày dành hằng giờ để làm việc kiếm tiền nuôi gia đình rồi khi tan làm lại phải đi chợ, nấu cơm cho gia đình. Vậy tự hỏi thời gian đâu ra để có thể chăm lo cho chính bản thân mình. Bạn có từng nghĩ suy nghĩ nếu bạn học tập chăm chỉ thì cuộc sống sau này sẽ thành công . Riêng tôi thì không. Tôi thấy điều đó thật vô thường. Không phải cứ ai học tập chăm chỉ rồi cũng sẽ thành công nhưng đó lại là con đường ngắn nhất dẫn tới thành công. Hằng ngày có rất nhiều thạc sĩ, tiến sĩ ra trường nhưng đâu phải tất cả họ đều thành công. Hầu hết chúng ta đều cho rằng số giờ bạn học sẽ tỉ lệ thuận với tiền lương của bạn sau này. Điều này không đúng hoàn toàn . Không phải bất cứ ai học tập thật giỏi, dành nhiều thời gian cho việc học thì sau này cũng sẽ trở thành những ông to, bà lớn cả .

Tuy không thích việc đó nhưng vẫn phải đâm đầu vào vòng luẩn quẩn đó như con thiêu thân. Nếu tôi không làm thế thì những người đi trước tôi sẽ càm ràm tôi về điều đó. Tôi biết rằng họ là những người đi trước, đã có kinh nghiệm và họ sẽ hướng tôi đi tới con đường tốt nhất. Đôi lúc tôi cũng muốn làm một đứa trẻ phản nghịch, nổi dậy để đấu tranh . Nhưng khi ý nghĩ đó vừa le lói lên thì tôi lại dập tắt ý nghĩ đó một cách phũ phàng. Phải chăng tôi sợ phiền phức, sợ người thân của mình bị hàng xóm khinh chê không biết dạy con.

Áp lực chồng chất lên áp lực khi tôi có một người chị học rất giỏi. Đôi khi tôi hay bị so sánh với chị thậm chí là con của mấy dì tôi- những người rất thành công trong cuộc sống. Có một khoảng thời gian tôi cảm thấy áp lực, tôi đã từng muốn tự tử. Đúng rồi, bạn không nghe sai đâu. Nhiều người khi nghe thế sẽ bảo rằng tuổi tôi đang còn trẻ tại sao lại nghĩ tới tự tử chứ. Người lớn luôn cho rằng những người trẻ như chúng tôi có một cuộc sống rất nhẹ nhàng không cần phải lo công việc cũng chưa cần phải lo tới chuyện thành gia lập thất. Nếu bọn tôi nói là do áp lực học tập thì họ sẽ cười phá lên và nói "Học nhàn chết đi được có gì mà áp lực" . Nhưng họ không biết rằng chúng tôi học tập suốt 12 năm cực khổ và chỉ một kì thi sẽ quyết định số phận của chúng tôi. Những con điểm số dù rất nhỏ nhưng cũng đủ khiến người ở đỉnh vinh quang, kẻ phải ngậm ngùi đứng ở vực thẳm. Cố gắng ròng rã 12 năm trời và chỉ một khoảnh khắc phải nhìn ước mơ mình vụt qua . Nhiều người nghĩ nếu chỉ như thế liệu tự tử có đáng không. Mạng sống là thứ quý giá nhất mà. Miệng lưỡi thế gian là thứ đáng sợ nhất và chính nó đã từng bước từng bước đẩy chúng tôi đến con đường cùng. Và quyết định chọn cái chết để giải thoát cho bản thân, tránh xa khỏi thế giới xấu xa này. Tôi biết rằng họ rất ích kỷ khi không nghĩ cho gia đình họ. Nhưng tôi thấy đó là cách duy nhất khiến họ cảm thấy bình yên giữa cuộc sống tràn ngập cạm bẫy này. Có lẽ điều họ cần chỉ là một giấc ngủ ngàn thu để không phải bận tâm về những điều họ đã trải qua.Cuộc sống vẫn cứ tất bật trôi qua ,những sự việc đó chỉ được coi là một nốt nhạc trầm trong một bản nhạc. Ngoài tiếc thương và thông cảm thì tôi cũng không biết làm gì. Vì dù làm gì đi nữa thì người chết cũng thể sống lại được . 

Thời gian thì vẫn cứ trôi qua một cách vô tình không hề dừng lại vì ai. Mọi người lại tiếp tục với cuộc sống bộn bề. Tôi cũng phải quay lại với nhịp sống thường ngày. Lại là những chuỗi ngày vùi đầu vô sách vở, bài tập để chuẩn bị cho kì thi quyết định. Đôi khi nhìn vào những chồng bài tập cao ngất ngưỡng tôi lại muốn buông bỏ. Nhưng khi nhìn lại thời gian tôi nhận thấy rằng chặng đường mình đi được đã dài như thế rồi sao. Mình chỉ cách một tí nữa là tới đích nhưng liệu mình có thể hay không . Tôi luôn có một nỗi sợ rằng "Nếu mình rớt đại học thì liệu cuộc đời mình sẽ đi về đâu". Và tôi nghĩ rằng nếu như thế không biết rằng tôi sẽ dũng cảm chấp nhận sự thật hay kết thúc cuộc đời mình tại đây. Liệu chết có phải là hết hay không. 

P/s:Câu trả lời tùy thuộc vào sự cố gắng và  một chút ít may mắn. Quyết định nằm ở trong tay của các bạn không phải một ai khác. Vậy nên đừng bao giờ ngừng cố gắng để hoàn thiện bản thân.

Ethereal
21/11/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net