chap 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 15

Nhiệm vụ hộ tống lần này hơi mệt vì vị con giai cưng nhà giàu này hơn mệt. Vì một lý do nào đó mà hắn mà hắn bị người Tomoe, một người tâm tình tốt + nhẫn nhịn giỏi tấu cho một đấm. Nghe nói tên kia còn cảm động sau đó có ý cầu hôn nhưng Tomoe dùng thử phi lôi thần thuật trốn mất. Thành ra Yuu phải ở lại đối mặt với tên già à nhầm tên trẻ dâm này.

" Tomoe này đằng kia có suối nước nóng, chúng ta có thể vào..." Yuu luống cuống hướng Tomoe nêu ra ý định của mình nhưng lại bị Tomoe từ chối " Hôm nay liên minh rồi giờ tăm suối nước nóng sẽ không về kịp mất ".

Yuu"..." im lặng " sao không ai nói với ta?". Tomoe nhìn sang cô với vẻ mặt ngán ngẩm, tự nhiên Tomoe nói
- Cẩn thận cành...chậc quá muộn! Sau đó Yuu va đầu vào một cành cây, cú va đó thành công dọa cho lũ chim trú trên cây bay toán loạn.

Vác cái trán sưng vù về, quả nhiên như lời Tomoe nói. Vừa về tới nhà, mọi thứ đã được chuẩn bị thấu đáo. Đứng giữa đường, Yuu đần cả ra. Thật không thể tin nổi. Có thật là cô mới dời đi một ngày không thế. Tomoe rất nhanh đã rẽ vào một quán nhỏ ven đường mua đồ ăn. Trong lúc Yuu còn đang mải ngẩn người liền đưa đến bên miệng Yuu hỏi
- Ăn không?
Yuu ngơ ngác nhìn cây kẹo trước mặt liền gật gật rồi đưa tay đón lấy cho vào mồm.

Trên đường đến Senju, cả hai đều rơi vào im lặng. Khi cả hai vừa bước chân vào Senju. Một đám tộc nhân nữ đã chạy túa ra túm lấy Tomoe mà vác đi khai đao bỏ lại Yuu ngơ ngác giữa dòng đời. Yuu "..." cái gì vừa sảy ra vậy?

Trong lúc cô còn khó hiểu nhìn ra xa, Touka lễ phép đứng ở bên cạnh nói với cô " Uchiha tiểu thư buổi lễ sắp diễn ra, mong cô về sớm chuẩn bị". Xong cô bị tiễn ra cửa luôn.

Yuu " đây là đuổi khách sao?". Nhìn xuống bản thân, cả người toàn bụi đất, cô híp híp mắt nghĩ thầm " Quả nhiên là quá bẩn rồi".

Đi vào nhà, Yuu nhìn từ tộc nhân này đến tộc nhân khác không khỏi cảm thán, trong khi nhìn mấy bộ đồ của Senju.... bỏ qua đi. Yuu không muốn nhìn thấy Tomoe phải mặc bộ đó. Dù hợp đấy nhưng đó chỉ thuộc trường hợp Tomoe trông tinh nghịch một chút chứ không phải là nghiêm túc.

Tắm xong, mặc đồ tốt cuối cùng Yuu cùng Izuna đến hội trường. Madara cùng Hashirama đến trước để cô với Izuna đến sau. Kết quả là đến nơi, cả hai tộc đều đến đầy đủ rồi mà vẫn chưa thấy mặt mũi hai tộc trưởng đâu.

Tomoe chọc chọc vị nhị ca bên cạnh ý chỉ cần bảo người đi tìm không. Thấy Tobirama không động đậy hay lên tiếng, cô quay sang nhìn. Kết quả thấy được nhị ca mơ hồ nổi lên mấy cái ngã tư đường
- Ách! Tobirama ca ca giận rồi. 

Cái lúc Tomoe nghĩ rằng Hashirama sẽ lĩnh đủ thì hai người lại cùng xuất hiện đi vào hội trường cùng nhau. Hai người họ đối với nhau là tin tưởng, là cùng kề vai sát cánh. Nhìn hai người này thật khó có thể tin được trước đây hai tộc từng thù ghét nhau đến thế nào. Thật không thể ngờ.

Buổi lễ kết thúc bằng cái bắt tay giảng hòa. Hashirama nhìn Madara liền cười một cái, người lạnh lùng như Madara cũng không nhịn được liền mỉm cười.

Yuu đứng đằng sau nhìn hai người trước mặt liền cảm thấy bản thân cũng vui theo. Cô thực sự không nghĩ mình có thể được nhìn thấy cảnh tưởng này. Có chết cũng không ngờ đến. Một cơn gió thổi qua, cuốn tung mấy cái lá khô lên không trung. Một chiếc lá nhẹ rơi qua, chắn đi tầm mắt của Yuu. Khi chiếc lá bay qua, Yuu liền thấy Tomoe nhìn về phía mình cười một nụ cười rất đẹp. Yuu ngẩn ra, sau đó cô nhắm mắt cười nhẹ " Dù sao thời gian còn dài, ai biết còn thứ gì đang đợi mình phía trước chứ ".

------- ngăn cách tuyến ( Yuu còn mải ngẩn ngơ trước nụ cười của Tomoe)-------

Hai tộc đang ồn ào ầm ĩ mở tiệc chúc mừng lễ liên minh. Mới hôm qua hai tộc vẫn còn ghét nhau như chó với mèo mà hôm nay cũng đã ngồi cùng một bàn ăn uống, nói truyện với nhau rồi.

Đến vị trí của F6 của chúng ta. Hashirama đang không ngừng đổ rượu cho Madara. " Madara... Madara... ngươi xem ước mơ của hai chúng ta thành hiện thực rồi ".
Madara tiếp nhận mấy chén rượu của Hashirama gật gù " Mới chỉ một nửa, ngươi còn chưa kiến thôn đâu, chiến tranh cũng chưa kết thúc, đừng mừng sớm".

" Tomoe ta làm được rồi, từ giờ ta có thể gặp muội thường xuyên không?" Yuu gắp đồ ăn cho vào mồm, hướng Tomoe lúng búng nói. Hashirama đang rót rượu cũng gật đầu phụ họa " Phải đó Madara, chúng ta từ giờ cũng có thể gặp nhau thường xuyên không?". Chưa để Madara nói Izuna ngồi bên cạnh gào lên " Không được Madara ca ca cũng có việc bận của mình, tỷ tỷ không thể đến chỗ của Senju được, ngộ nhỡ ai đó cướp mất tỷ ra khỏi bọn ta thì sao? Chết bạch mao ngươi không nói gì sao?"

Không nói cũng không ai để ý, từ nãy đến giờ Tobirama tự nhiên không nói gì. Tomoe khó hiểu nhìn nhị ca đang gục trên bàn, tay vẫn còn cầm chén rượu. " Ngươi cố làm gì... hức..... đại ca ta muốn làm.... không ai cản... hức.... được đâu...".

" !!!!?" " Tobirama ngươi say " Hashirama tự nhiên đề phòng đệ đệ ruột thịt của mình. Tomoe lo lắng lấy đi chén rượu của Tobirama, quay qua nhìn mấy người " Ai đem rượu đưa hắn vậy?" Cô quay qua đỡ Tobirama lên bảo " Ca, ngươi say rồi".

Tobirama cả người như nhũn ra, dựa vào người Tomoe. Hashirama thấy vậy liền đứng lên thay muội muội đỡ Tobirama về phòng. Tobirama sượt sượt người Hashirama thì thào " Ta không sao, vẫn uống được". Hashirama cười khổ " Đệ đệ thật cứng đầu a ".
- Đại ca... ta buồn nôn...

Hashirama đứng hình năm giây. " Không không không Tobirama đệ nhịn một lúc .... đừng đừng tobirama ". Hashirama bế lên Tobirama chạy mất. Tomoe vội vàng theo sau, cô vẫn không quên quay lại xin lỗi ba người kia một tiếng, sau lại chạy theo Hashirama.

- Đây là lần đầu tiên ta thấy Tobirama tên kia như thế - Madara tỏ vẻ hắn vừa khai phá một cái đại môn.
- Ân! Thật không nghĩ bạch mao tựu lượng lại kém vậy! - Izuna vẫn chưa ý thức được mình rót rượu chàn hết ra ngoài.
- Ây! thật có lỗi - ngươi đưa rượu cho Tobirama - Yuu- Thành thật xin lỗi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net