Chương 85: Lộ ra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nam Vinh Kỳ nói, mặc dù không cam tâm tình nguyện cho lắm, Cố Nại vẫn sẽ nghe theo.

Cậu kéo vali rời đi một cách miễn cưỡng.

Khoảnh khắc Cố Nại đóng cửa, căn phòng đột nhiên im lặng, trái tim Nam Vinh Kỳ bỗng trở nên trống rỗng.

Sao anh lại không muốn ở cùng với Cố Nại.

Buổi sáng, đoàn phim không có cảnh của Nam Vinh Kỳ, anh cảm thấy cô đơn. Trong lúc rảnh rỗi Nam Vinh Kỳ đã xem tập 3 của Sinh tồn trên đảo hoang không người được cập nhật cách đây 2 ngày.

Vào khoảng thời gian đó họ đã sinh sống trên đảo hoang được sáu ngày, nhà được xây, có giường, có bàn ghế. Những ngày khó khăn đã qua đi, thời gian còn lại là để tận hưởng cuộc sống trên đảo không người.

Đảo hoang có nguyên liệu thực phẩm rất phong phú, cũng kèm theo rất nhiều động thực vật kỳ lạ. Muỗi được coi là cấp thấp nhất, trọng điểm là có rắn và các loài bò sát khác nhau.

Không chỉ đám người đàn ông sống trên đảo hoang sợ sệt, ngay cả cư dân mạng khi xem chương trình cũng sợ hãi theo.

Có đoạn Tào Cảnh Long cùng Giản Đơn lên núi tìm khoai mì, vì khoai mì được đào ở gần trại căn cứ đã hết hơn nên hai người chỉ có thể đi đến một nơi xa hơn để tìm. Khi đi qua rừng cây, từ trên cây rớt xuống một con rắn lục to bằng cổ tay khiến Tào Cảnh Long và Giản Đơn hoảng loạn bỏ chạy.

Lúc này, mọi người đều chung một lời.

A a a a a! Thật đáng sợ! Vinh Kỳ ba ba cứu mạng a!

Hoàn toàn rất thú vị.

Trước đây trên Weibo luôn có những vấn đề như vậy.

Ví dụ luôn có một người nào đó, chỉ cần người đó xuất hiện bạn sẽ cảm thấy an tâm.

Câu trả lời cho loại câu hỏi này thường là một nhân vật chính mạnh mẽ trong phim truyền hình hoặc tiểu thuyết, hoặc một người bạn của ba mẹ.

Nhưng gần đây bỗng trở thành Vinh Kỳ.

Trong Sinh tồn trên đảo không người, Nam Vinh Kỳ là một người như vậy. Anh có thể giải quyết bất cứ vấn đề gì nhưng nếu có chuyện gì kinh khủng anh cũng sẽ không sợ hãi, là một người rất đáng để dựa vào.

Một vài người cho rằng Nam Vinh Kỳ đã tự mình tạo ra năm cặp CP, rất linh hoạt.

Một số người thậm chí còn phân loại ra các thuộc tính. Khi với Giản Đơn là đại ca công x mơ hồ thụ, khi với Tào Cảnh Long là mỹ cường công x bề ngoài cứng cỏi nội tâm yếu đuối thụ, khi với Giang Mãn Mãn thì lại là cao lãnh công x miệng tiện thụ, còn với Tôn Mạo là ngạo kiều công x trì độn thụ, còn về phần Cố Nại thì khỏi cần tóm gọn.

Nói tóm lại, Nam Vinh Kỳ được trao danh hiệu 'tổng công của đảo không người'.

Trên hòn đảo hoang này chỉ còn lại hai con chó đực, nếu làm thêm hiệu ứng bong bóng màu hồng giữa chúng nó nữa thì hòn đảo hoang này đã bị cư dân mạng biến thành một hòn đảo hủ.

Nam Vinh Kỳ cảm thấy con người ngày nay thật tuyệt vời, một chương trình thực tế đơn giản về kỹ năng sinh tồn mà khi quay phim là một cảm giác, xem trên TV là một cảm giác khác, xem trên Weibo lại là một cảm giác khác nữa. Đó là vòng tròn xem chương trình của anh, như là đang coi ba chương trình khác nhau.

Trong khi Nam Vinh Kỳ đang tìm kiếm những bình luận thú vị trên Weibo, anh bất ngờ tìm thấy ảnh và video của Cố Nại, người bay đến thủ đô vào hai giờ trước.

Đó là video quay lúc ở sân bay Hà Thành, Cố Nại và Hồng Ảnh đứng chung một chỗ, nhìn qua cũng không có gì để nói. Điều quan trọng nhất là hình nền điện thoại của Cố Nại được ghi lại rất rõ ràng.

Rõ ràng đến nỗi chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể nhận ra đó là Nam Vinh Kỳ.

...

Đã có 5.000 bình luận trên Weibo, và bình luận phổ biến nhất. Đọc nó khiến Nam Vinh Kỳ muốn cười.

〖 Mẹ của tôi là Vinh Kỳ! 〗

Nam Vinh Kỳ một thời tiện tay, đã trả lời bình luận này.

Nam Vinh Kỳ: Tôi không dám.

Bình luận nhận về rất nhiều hahaha.

Lướt xuống bên dưới đều đang hỏi liệu đây là tiết tấu sắp phơi bày mối quan hệ của Vinh Kỳ và Cố Nại hoặc là hỏi những người bạn tốt sẽ sử dụng ảnh của nhau làm hình nền hay sao.

Sau đó khi Nam Vinh Kỳ trả lời, hướng của bình luận lại thay đổi.

Tập thể đang hỏi, đây có phải là một vụ công khai?

Ngón tay Nam Vinh Kỳ cứng đờ, muốn xóa bình luận của mình, nhưng nếu xóa đi chẳng phải chỉ là giấu đầu lòi đuôi hay sao.

Ôi không.

Hồng Ảnh và Cố Nại vẫn đang ở trên máy bay, đợi bọn họ xuống máy bay, sẽ trực tiếp đứng đầu hot search, lúc ấy muốn đảo ngược thời gian cũng khó.

Không thể nào, chẳng lẽ ông trời đã định rằng hôm nay là ngày mà mối quan hệ của anh và Cố Nại sẽ bị phanh phui.

Nam Vinh Kỳ cầm điện thoại suy nghĩ mãi, cuối cùng cũng nghĩ ra một giải pháp hoàn hảo cho chuyện này. Anh thở phào nhẹ nhõm xem phản ứng của mọi người trước sự "come out" của hai người họ.

Cũng có thể xem là nhầm lẫn may mắn.

Lúc này, Liên minh chớp nhoáng chiến lược dù có kinh nghiệm miệng lưỡi từ ba tuổi cũng không thể làm nên đường máu trong bao nhiêu búa rìu dư luận, họ chỉ có thể dùng sự hào phóng của mình để gây ảnh hưởng đến bản thân và cảm hóa những người khác.

Nói một cách dễ hiểu, nó có nghĩa là cung cấp cho mọi người những gói tẩy não.

〖Ngay cả khi Vinh Kỳ và Cố Nại thực sự ở bên nhau, tôi cũng sẽ chúc phúc cho họ. Đây là chuyện riêng của người khác. Chúng tôi chỉ là khán giả và không có quyền can thiệp. Chúng tôi không hiểu lòng đầy phẫn nộ của mấy người là gì.〗

〖Trời ơi, tôi sẽ khóc nếu họ thực sự ở bên nhau đó. Nói thật, từ thân thế gia cảnh mà nhìn thì hai người họ hoàn toàn là hình mẫu phù hợp. Hãy nói với Vinh Kỳ ba ba, tôi không nghĩ trên đời này còn có ai có thể xứng với anh ấy hơn Cố Nại. Rất xứng đáng.〗

Tất nhiên, một vài người sử dụng phương pháp cao tay hơn.

〖Tôi nghĩ rằng hai người họ quen nhau là chuyện tốt vô cùng. Quốc nội đang thiếu những nhân vật của công chúng có đủ can đảm xuất hiện để họ có thể quảng bá tốt hơn và nâng cao nhận thức của công chúng về đồng tính luyến ái, để mọi người đều biết về đồng tính luyến ái. Người đồng tính không phải là "quái vật", người đồng tính hay dị tính đều là người bình thường.〗

Loại tuyên bố này trực tiếp gắn kết mối quan hệ giữa Nam Vinh Kỳ và Cố Nại với những người đồng tính bị diss bị khinh bỉ trên toàn thế giới.

Lúc này đây, Nam Vinh Kỳ có cái nhìn sâu sắc về sức mạnh và sự khôn ngoan của người hâm mộ. Chỉ ba phút sau khi anh trả lời bình luận đó, bình luận trên Weibo đã tăng lên 10.000 và những bình luận xấu đã bị dập tắt. Các bình luận phổ biến và mới nhất đã trở thành đồng minh của Liên minh chớp nhoáng chiến lược.

Với sự tò mò, Nam Vinh Kỳ bước vào diễn đàn của Liên minh chớp nhoáng chiến lược.

Ở đây cũng có một sự nhầm lẫn may mắn.

Vui nhất chính là fan CP.

Chủ topic: Hahahahaha, viên kẹo ngọt ngào nhất trong năm gõ cửa! Chỉ hỏi các người dập đầu hay không dập dầy, đừng ngoan cố!

1L: Sau khi kẹo phát ra, xin mọi người đều lên tinh thần, sắp tới sẽ có một trận chiến cam go đây.

2L: Dập đầu! Đội quân Vinh dự đang đến!

3L: Dập đầu! Thực ra, tôi rất muốn nhìn rõ hình nền của tiểu Cố~

Trong khi đó fan only từ hai nhà, lại là một loại bức tranh khác.

Chủ topic: Mụ nội nó! Cảm thấy như ăn shit! Bây giờ làm thế nào đây? Fan CP vào thì chết cả nhà!

1L: Còn có thể làm gì khác? Tổ tiên nhỏ của tôi sắp chịu tai bay vạ gió rồi, trước hết chúng ta cứ đè chuyện này xuống!

2L: Lầu trên, tôi cực kỳ áy náy, ba ba nhà tôi ngay từ mười giây trước cũng ôm rắc rối rồi.

3L: Đã đến lúc đoàn kết với nhau! Tiến lên!

4L: Nhớ kỹ phải hô hào to vào, đừng để người ta nhìn ra mình khống bình*!

* Khống bình – 评 /kong ping/: Khống chế bình luận, ví dụ khi nghệ sĩ bị dính tin đồn thì trạm phản hắc/fans sẽ lên cmt đúng và đầy đủ nhất ở dưới bài đăng bôi nhọ đấy sau đó fandom sẽ vào đẩy cmt đó lên top và ẩn những cmt tiêu cực xuống, không cho anti có cơ hội lên top. (theo cailoteam99)

...

122L: Thực ra, tôi, tôi muốn tham gia diễn đàn của fan CP, tôi cảm thấy mình sắp không thể tự lừa mình ...

123L: Lầu trên cút đi, có thể đừng nói ra không?

Nam Vinh Kỳ nhìn những dòng chữ đầy cảm xúc này và cảm thấy sự quan tâm dành cho bản thân và Cố Nại bởi những người chưa từng gặp trước đây, cuối cùng anh cũng hiểu tại sao Hồng Ảnh lại nói rằng sớm muộn gì anh cũng phải lòng những người hâm mộ này.

Khoảng một tiếng rưỡi sau, Nam Vinh Kỳ nhận được cuộc gọi từ Cố Nại.

Cậu dường như không biết chuyện gì đang xảy ra trên mạng, giọng nói rất sôi nổi, "Em đến rồi! Vé đi về cũng đã mua, chín giờ tối!"

"Ừm... Cẩn thận..."

Cố Nại nghe giọng điệu anh có chút kỳ quái, còn muốn nói gì đó, "Có phải anh đang hối hận vì không trở về cùng em không?"

"Cũng không phải... thôi, trên đường về em có thể nhìn điện thoại của mình."

Cố Nại hiểu ra khi anh nói, "Chờ đã, anh chờ em một chút."

Cố Nại đưa tay lấy điện thoại di động trên tay Mao Mao, mở Weibo và video phổ biến đầu tiên là mình, vào bình luận phổ biến ngay lập tức nhìn thấy bình luận đứng đầu của Nam Vinh Kỳ.

"Hahaha, anh gặp rắc rối rồi." Cố Nại mỉm cười đưa điện thoại cho Hồng Ảnh, "Trúng mục tiêu. Hôm nay được định trước là một ngày come-out tuyệt vời".

Nam Vinh Kỳ cũng cười.

Anh muốn đi cùng cậu.

"Trên thực tế, hình nền có thể được giải thích là do nhu cầu làm phim." Chỉ như vậy mới hợp lý.

"Em vừa thảo luận với chị Ảnh hiền hòa, thật sự không ổn, cứ như thế này là tốt rồi ~"

Nam Vinh Kỳ biết rằng ngay cả khi cậu có tâm tư này, Hồng Ảnh che chở quan tâm cậu như vậy cũng không có khả năng công khai ngay, vì vậy anh đã không nói quá nhiều lời vô ích với Cố Nại.

Buổi trưa, Vương Mẫn – người ở lại Hải Thành gõ cửa.

Nam Vinh Kỳ mở cửa, cô dùng xe đẩy vào bữa trưa, "Anh Kỳ, hôm nay chỉ có một mình anh ăn, em không lấy nhiều món lắm."

Nam Vinh Kỳ sửng sốt một chút, nhìn chằm chằm xe đẩy tràn đồ ăn, "Rất, rất phong phú."

Vương Mẫn hai mắt híp lại thành một khe, "Anh Cố gọi điện thoại nói hôm nay muốn cho anh ăn thật ngon."

"Cùng ăn chút đi."

"Em ăn rồi. Đúng rồi, anh có quần áo bẩn không? Em giúp anh đi giặt."

Nam Vinh Kỳ cong môi, trở lại phòng ngủ lấy quần áo, "Tháng này tôi sẽ trả thêm một phần lương cho cô."

"Cám ơn anh Kỳ ~" Vương Mẫn nói, cầm lấy túi đựng quần áo bẩn trong tay, xoay người rời đi.

Sau buổi ăn trưa, Nam Vinh Kỳ nhận được tin nhắn WeChat của Cố Nại. Nói một cách chính xác, đó là một biểu tượng cảm xúc. Là ảnh chụp của anh khi quay Trì mộ. Đó là nụ cười rạng rỡ duy nhất của anh trong cả bộ phim, bằng lời nói.

Một nụ cười ngượng nghịu và lịch sự.

Nam Vinh Kỳ: ?

Bảo bối: Cố Triết lại nữa rồi, anh ta đã đăng một đoạn video về thời thơ ấu của em ...

Nam Vinh Kỳ: Thật là xấu hổ...

Ngay sau đó, một đoạn video nhỏ do Cố Nại gửi đến đã được ghi lại trên TV. Trong video, Cố Nại khoảng bảy, tám tuổi, đang ngồi trên ghế với một cái nón quả dưa trên đầu. Trên bánh kem viết Chúc mừng sinh nhật, còn Cố Nại bé bỏng, với khuôn mặt bầu bĩnh được viết bốn chữ không thể không yêu. Những người bên cạnh đang la ó, "Ước đi." "Thổi nến đi ~"

Hình ảnh minh họa

Khi máy quay quay lại, chính là Cố Triết đang ăn trộm bánh, người lớn bên cạnh bật cười. Cậu bé mười hai, mười ba tuổi Cố Triết đặt nĩa xuống và cười xấu hổ, "Con nếm thử ..."

Nam Vinh Kỳ nhanh chóng trả lời Cố Nại sau khi xem xong.

Nam Vinh Kỳ: Hồi nhỏ em béo quá haha

Bảo bối: Béo lên là chuyện bình thường của con nít!

Bảo bối: [ ta thấy ngươi đang làm khó hổ béo ta.jpg ]

Nam Vinh Kỳ mỉm cười, không nhịn được vuốt màn hình, sau đó bấm vào đoạn video và xem lại.

Lần này, anh cuối cùng nhận ra rằng giọng nói của Cố Triết thực sự rất quen thuộc với anh.

Là Tôn Diệu Kình...

Hồi đó hắn theo Diêu Thuấn đến gặp Tôn Diệu Kình, khi đó Tôn Diệu Kình tuổi còn nhỏ đã vô cùng kiêu ngạo, tâm tư hung ác. Khi đó bên cạnh Tôn Diệu Kình có một tiểu tư hầu cận, trong lúc đang rót nước, tiểu tư vô tình làm đổ nước vào người y. Nếu không phải Diêu Thuấn cố hết sức khuyên can, Tôn Diệu Kình chắc chắn sẽ chặt đứt bàn tay của tiểu tư đó.

Cũng chính lần gặp mặt đó, Tôn Diệu Kình để lại cho Nam Vinh Kỳ ấn tượng thật sâu. Không lâu sau, hắn từ trong miệng Diêu Thuấn biết được Tôn Diệu Kình đã chết ở trong cung, bị người chặt đứt thành hai khúc, lúc nô bộc phát hiện thì thân thể đã tản mát ra mùi hôi thối.

Lại qua mấy năm, Nam Vinh Kỳ mới biết được, giết Tôn Diệu Kình không ai khác, chính là Tôn Diệu Quang lúc đó vừa tròn mười tuổi.

Tiếng điện thoại vang lên kéo Nam Vinh Kỳ ra khỏi ký ức.

Bảo bối: Nghĩ kĩ rồi, em quyết định không thèm chấp nhặt người không có kiến ​​thức như Cố Triết [Trên thế giới làm gì có một người rộng lượng như ta.jpg]

Nam Vinh Kỳ đang vật lộn với vấn đề vừa rồi như được thả lỏng.

Có một số việc, trái tim của Cố Nại vẫn như gương sáng, cho dù là anh chưa từng nhắc tới.

——–

Tác giả có chuyện muốn nói: đăng nữa hả?

Không được.

3500/10000, chương sau có thể tới nửa đêm, tui mỗi ngày nhất định sẽ viết được mấy chục ngàn chữ!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net