chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"!!!"
"Cái quái j đây!?"

Hanagaki takemichi 26 tuổi, 1 chàng trai cảnh sát cấp trên đằng sau là 1 nhà trừ tà bí ẩn bỗng dưng... Cậu đang ngủ thì chợt tỉnh dậy thấy mik đang ở trong phòng

Take : L-là mik sao!? *loay hoay*
Cậu lấy cúôn lịch và nhìn rõ...
Take : Đừng nói... Mik... 17 năm trước!!!?
Cậu đang ở trong 1 cơ thể 1 cậu nhóc 10 tuổi!?

"Takemichi!!!!"
Ai đó mở cửa khiến cậu giật nảy lên cậu trố mắt nhìn

Take : ch-chị!!! Anh Sato!!! Anh Kaito!!!! *bất ngờ* s-sao mọi người!!! *bối rối*

Yuri : Hộc hộc... Chúng ta đã quay về 17 năm trước!!! *hoang mang*

Sato : Em cũng quay về sao!!! *nói take*

Take : À ừ đúng rồi!!! Em cứ tưởng mỗi em quay về hóa ra mọi người cũng vậy huhuhu!!! *rơi nước mắt*

Sato : ... Mày khóc hay là mày đang nhéo tay tao thế? *tức giận*
Take : A! Xin lỗi anh nhé! *buông*
Sato : Clm... *xoa xoa*

Chụyn là ở tương lai , Sato ăn mất khoai tây vị mới của cậu cậu còn chưa đc thưởng thức nên bt thủ phạm là Sato:)))

Kaito : Haizz... Bố mẹ chúng ta cũng quay về đó!

Take : H-hả! *bất ngờ*
Yuri : Ây yô... *thở dài*
Take :...

Bố mẹ cậu lên phòng thấy 4 anh chị em tập hợp, họ rất mừng

Mẹ : Takemich- khoan! *khựng*

Mẹ cậu tính lao vào ôm nhưng tự dưng khựng cái khiến cậu khó hiểu bà nhìn lên đồng hồ và rất hốt hỏang

Mẹ : Thôi chết!!! MUỘN GIỜ RỒI!!!!
Yuri : H-hả? Mẹ nói j vậy?

Mẹ : Trời ơi!!!! Muộn giờ làm của mẹ!!!! Mấy đứa cũng vậy đó!!! Mau mau mà chủân bị đi!!! *vội vàng chạy*

Bố : Ôi thôi chết!!! *vội vàng*
Take + Sato + Yuri + Kaito : Cái j!!!! *bất ngờ*

Take : Mau mau đi học lẹ lẹ nay em có buổi kiểm tra tóan!!!

Mọi người đều vội vàng thay đồ rồi sọan sách vở các thứ:) cậu xuống tầng và thấy mẹ cậu đang nướng bánh và cậu lấy nó khỏi cái chảo mà bà đang tính vớt ra đĩa:)

Take : NÓNG NÓNG!!!

Xui thay cậu đành phải đưa nó vào miệng vẫy tay mọi người và cùng Sato đến trường chạy thật nhanh cậu đang chạy thấy 1 hồn ma lang thang ngòai đường cậu ko quan tâm cậu chỉ quan tâm là có tiết kiểm tra Tóan của cậu:)))

Take : Á!!!

??? : Á!!!

Xui xẻo rằng cậu bị đụng trúng ng ta:)

Take : Đau... *đứng dậy*
Sato : Nhanh lên takemichi-
??? : Này em! Có sao ko-

Take : MUỘN GIỜ RỒI HUHUHU!!!! *mặc kệ và bỏ chạy*

Ng ta chưa nói j mà đã bỏ chạy rồi:)

??? : Ể... *ngơ ngác*
??? : Oi! Shin!

Ng mà cậu đụng trúng chính là

Shinichirou Sano, thủ lĩnh của băng Hắc Long đời đầu!!! 1 chàng trai có khuôn mặt đẹp trai và bị từ chối 20 lần-lộn! Sở hữu khuôn mặt đẹp trai và mái tóc màu đen, đôi mắt màu đen huyền bí đã 22 tuổi!=))))

Shin : Chưa j mà đã chạy rồi... *đứng dậy* Takeomi! Mấy giờ rồi? *hỏi*

Takeomi Akashi, là chiến thần là no.2 của Hắc Long và cũng là bạn thuở nhỏ của shin!

Takeomi : Hm... 6h52p...!
Shin : Vậy sao-

Cậu quay lại vừa nghe rõ j đó:)

Take : 6h52p rồi hả anh? *lùi lại*

Takeomi + shin : ???
Takeomi : À ừ! *lắp bắp*
Shin : Sao vậy-

Take : Aaaa!!!! Anh Sato!!! Mau đến nhanh đi!!!! *bỏ chạy*

Sato : clm!!! *chửi thề*

2 đứa bật chạy tốc độ level 1 khiến 2 con người nào đó ngơ ngác nhìn:)))))

Shin : Ể... *ngơ ngác*

Takeomi : Tụi nó ăn phải j nhập phải?
Shin : Ờ cũng đúng! *theo ý kiến*

Ũa mấy anh???:))

Shin : Mà thôi, đến nhanh nào ko mọi người đợi mất!
Takeomi : Ờ

Sau đó 2 người đi , ờm...còn cậu và Sato đến trường rồi thì... Đó vội vàng quá mà cậu lên lớp ko thấy 1 ai , trống rỗng:))) hoang mang và xem lịch học và nhận ra hôm nay là chủ nhật:)

Ôi con sông quê~ con sông quê~~ :)))) trách j có vài giáo viên nhìn cậu:) quê 1 cục chả bt sao nữa


Sato cũng vậy:) cái lớp nó trống rỗng anh nhận ra và "à..." nay chủ nhật:) anh kiểu : Có đứa nào bán quần cho tao đội ko?:)))))))

Cậu thở dài và đi cùng Sato đi dạo lòng vòng:) cậu và Sato đến 1 công viên hai người họ tạm dừng nghỉ tại đó

Take : Aaaaa!!! *rối tung*
Take : haizz...

Sato : Haizz... Chưa j mà đã gặp anh shin đó rồi... Công nhận...

Take : trời ơi!!! Đúng là shin hàng giá hàng thật ko phải là hàng sộp pi!!! *nói to*

Đúng rồi anh:))) chả lẽ shin hàng Lazada hả:)))

Sato : Đcm!!! *bịt miệng* mày có bé bé cái mồm ko!? Ng ta nghe thấy đó!!! *mắng*

Take : ỏ ỏ a ( bỏ bỏ ra) *vùng vẫy*
Sato bỏ ra và nói

Sato : ây yô... Ko ngờ chúng ta lại tình cờ gặp shin á nha... *vò đầu*

Take : Ầy....

Sato : đi đến bờ biển đi! Ở đó yên tĩnh hơn...!

Take : Vâng... *đứng dậy*

Cậu và Sato đến biển và hít thở trong lành

Take : ... Mát ghê... *tận hưởng*
Sato : Ừm... *gật đầu* ăn j ko?
Take : Có!

Sato : Ở chỗ đó có đồ ăn nhanh chúng ta vô đó ăn đi!

Take : Ừ!

Cậu và Sato đến quán đồ ăn nhanh và cậu đặt 1 phần khoai tây chiên và hamburger, còn anh thì 1 phần hamburger gà và cốc coca hai người ngồi tại chỗ đợi món ăn và bàn bạc 1 số

Sato : Này! Em bt cái vụ cô gái bị đâm nhát dao hơn 100 nhát bởi anh trai ko!

Take : Rồi em bt! Hình như đã bị bắt!

Sato : Haizz.. Tội cho cô ấy ghê... Còn trẻ như vậy... * âu lo*

Take : yên tâm đi! Thẩm phán sẽ cho anh trai cô ta phạt với mức án mạnh mà thôi!

Nhân viên : Đồ ăn của 2 người đây ạ!

Nhân viên đưa thức ăn đến và bỏ đi, cậu và Sato lấy đồ ăn ra và ăn 1 cách ngon lành

Take : Ngon ghê *nhóp nhép*
Sato : Ừ! Ngon đó!

Take : Ực! *nuốt thức ăn* anh có bt cái bệnh viện bị ám đó ko?

Sato : À có chứ! Bệnh viện đó nghe đồn rằng có nhiều hồn ma nên dẫn ra bị ám đến vậy, em tính trừ khử sao? *cười cười*

Take : Ko! Bữa sau đi! Nay em muốn nghỉ ngơi 1 chút!

Sato : Vậy sao...

Sato : À mà bài kiểm tra của em thế nào?

Take : 85 điểm!
Sato : Cao ha!

Take : Dĩ nhiên!

Cậu vừa ăn và nói chuyện với Sato bỗng dưng...

" Cho em 1 suất cơm trẻ em và cơm cà ri ạ!"
" ken-chin nhanh lên nào!"

"Rồi rồi!"

Cậu nghe đc giọng nói này quen thuộc và quay ra nhìn người có giọng nói quen thuộc kia Sato thấy em mik nhìn j đó liền nhìn theo

Take :... Draken? Mikey?

Hết!
_________________________________________
Ờm... Tôi vừa mới viết 1 bộ mới nên mọi người ủng hộ bộ thứ 2 của tôi nhé ❤


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net