chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu về nhà thở dài nhìn ngoài trời trong khi đang ở phòng cậu

Take : Làm sao đây... Wakasa sẽ đấu với Benkei còn 3 tuần nữa aa.... *vò đầu*

Gục xuống than thở

Take : Hic~~ ước j mình muốn có 1 ngày nghỉ bình yên quá~~~ gặp angry rồi smiley haizz...!

Yuri : Takemichi~~

Chị cậu gõ cửa

Take : sao vậy chị?

Yuri : Ko chị mày thấy tâm trạng mày ko ổn nên mới vào đây thôi!

Take :...

Yuri : Sao? Có tâm tư j à?

Take : ...

Cậu kể hết chuyện cho chị cậu nghe =)))) Yuri shock vì em mik đã gặp hàng thật=)))))

Thở dài nói về vụ Wakasa và Benkei sẽ đánh nhau, Yuri cũng e rằng nếu ngăn 2 người họ chỉ có thể....

Yuri : Mày đi theo đi=)

Take :... *khó ở* khác mẹ j ngta lại nghĩ em theo dõi vl

Yuri : Haizz...! Công việc của em và chị chỉ vì cái băng tử ngục đó mà cũng đủ 2 ta nhức đầu rồi đó em!

Take : 2 ta chỉ có thể vặn óc nghĩ kế hoạch mà thôi! .... Jin...

Nhớ tới cái tên đó thôi mà cũng nhức đầu rồi... Cậu thở dài và đi đánh răng rửa mặt đi ngủ:)))

...

Sáng sớm, cậu phải lếch xác đi học rồi:))) lên lớp than thở lại còn nghe thằng bạn takuya kể về cuốn sách và nó đọc:))) kakuchou đã đỡ vết thương hơn và ra bắt chuyện với cậu

*reng reng* tiếng chuông réo báo hiệu vào học, ai nấy cũng lộn xộn, náo nhiệt như thế! Thầy giáo vào phòng lớp giảng dạy các hs

Cậu cảm thấy giống như mik vừa đc giao nhiệm vụ nặng kí hơn:)))) mệt mỏi nhờ kakuchou "Ê khi nào thầy kêu tao thì nói nha...tao buồn ngủ..."

Kaku chưa nói j mà cậu lăn ra ngủ rồi=) anh bất lực phải canh gác cho cậu anh nhìn cậu ngủ như chết:))) Anh vén tóc cậu vì nó vướng nên làm vậy, anh cũng chẳng bt mik đáp trả ơn j cho cậu cả... Bố mẹ anh thì mất...!

Giờ cậu chỉ có sống trong trại trẻ mồ côi. Tự nghĩ sao bản thân lại ko bù đắp j cho cậu? Nhìn cậu khi đang ngủ ngon

Mái tóc màu vàng... Khuôn mặt phi giới tính... Khiến bao người say mê vì cậu
*Rầm!!* "Takemicchi!" 1 tiếng nói phát ra khiến cả lớp giật mik, cậu cũng thức dậy và ai đó kêu cậu hóa ra là Mikey
Kaku bất ngờ... Sao tên chibi kia quen bt cậu vậy? Khó hiểu nhìn cả 2:)

Take : Oáp~~ mikey-kun? *ngáp*

Draken : Ô! Takemichi! Đi chơi thôi nào!

Thầy giáo : Này!! Các em là ai thế!? *mắng*

2 con người kia mặc kệ thầy giáo kia nói j và kéo cậu còn chưa bt chuyện j:)))

Take : Ớ! Đ- đi chơi!? *bất ngờ* khoan đã!! Nay tao mệt!! 2 đứa tụi mày buông tha cho tao đi mà... *bất lực*

Kaku thấy vậy liền nắm tay cậu

Kaku : Các anh là ai sao dám kéo takemichi hả?

Cậu dự cảm ko lành... Mikey và draken trừng mắt nhìn kaku... Cậu đổ mồ hôi ko bt nên đi theo ai=)

Draken : Oi! Thằng oắt kia! Ai cho mày tự ý phép nói thế hả!!?

Mikey : Buông tay ra... Nếu ko... Tao sẽ cho mày nếm mùi đau đớn đó...!

Kaku bình tĩnh giải quyết

Kaku : nếu các anh ko thả tay takemichi ra tôi sẽ báo với cô hiệu trưởng!!!

Take : T-thôi nào! Kakuchou!

Mikey : Thằng nhóc này to gan ha? *bẻ khớp*

Cả lớp ngồi hóng drama be like =))))

Cậu bối rối quá ko bt làm j và chọn đi theo Mikey=))))

Mikey : Quả nhiên là bạn của tao mà~~ takemichi! *vỗ vai*

Draken : Đi thôi!

Take : Xin lỗi mày nhé! Tí nữa tao về giải thik sau!

Kaku : Hả?

Cậu đi cùng 2 con người kia, khóc ròng vì ko đc nghỉ ngơi:))) kaku ngơ ngác nhìn 3 người:)))

...

2 người đưa cậu đi quýnh lộn=)))) cậu ko hỉu seo đang trong giờ học rủ ngta đi quýnh lộn làm loz què zì hông biếc:)))
Quýnh lộn xong, Mikey cảm thấy mệt dựa vai cậu

Mikey : Aaaa~~~ takemichi~~

Take : Sao vậy ông tướng?

Mikey : Tao muốn ăn taiyaki~~

Take : Mày kêu thằng bảo mẫu mày mà mua á

Draken : Ê đm tao đéo phải bảo mẫu của nó! Còn mày nữa, chx j mà đã thèm taiyaki rồi! *mắng*

Mikey : Ai bt đâuuu ken-chin đi mua điiii

Draken : K.O B.A.O G.I.Ờ...! *gằn giọng*

Mikey phũng phịu giãy đành đạch trèo lên người Draken=)))) Draken thì cố gắng kéo Mikey khỏi người anh:)))

Cậu thở dài và nói "đc rồi taiyaki chứ j? Để tao mua haizz...!" Mikey nghe đc sáng mắt ôm chầm cậu lắc lư

Mikey : Mày thiệt là bạn tốtttt!! Takemichi quả nhiên tao nhìn trúng người rồiii! *vui vẻ*

Draken : Nào nào Mikey! Buông ngta ra đi! *kéo Mikey*

Take : Buông tao ra ko là taiyaki sẽ ko có đâu! *đe dọa*

Cậu đi ra ngoài mua bánh cá cho Mikey :)))) có 1 tiệm bánh cá gần đây cậu mua xong và về

Mikey tưng từng tưng vui vẻ ngồi đợi cậu, Draken thở dài bất lực nhìn anh . Cậu đã về và Mikey lại gần cầm gói bánh cá

Mikey : Taiyaki... Thơm quáa! Cảm ơn mày nha! Takemichi!

Take : Ahaha... Ko có j...

Draken : Chà... Phiền mày rồi đó!
Take : Ko chẳng có j đâu Draken! *lắc đầu*

Draken : Haizz..! Mày ko bt đâu, trước khi chx rủ mày đi đánh lộn á nó đòi tao mua doraiyaki mà tao lại cấm nó nhưng nó giãy đành đạch nên tao đành mua!

Take : Chà... Khổ thân mày ghê...! Tao đây làm việc ( nhiệm vụ) quần quận cả đêm cũng mệt mỏi lắm đó... *thở dài*

Draken : vậy sao?trách j mắt mày như gấu trúc vậy. Mày cũng giống tao ghê ha? Tao thì sáng dậy là đến nhà thằng kia thấy nó đang ngủ tóc rối bù tao phải chăm nó haizz...! Ngay cả nó ăn xong nằm lăn ngủ như chết tao phải cõng nó nói chung là vất vả lắm! *bất lực*

2 người kể chuyện về 1 ngày mệt mỏi của mik=))))

Draken : Haha! Tóc mày là nhuộm hay là ko nhuộm vậy?

Take : À... Cái này là tóc tao đc hưởng từ bố á nên là vậy! *gãi đầu*

Draken : Vậy sao...!

Cậu để ý thấy Mikey đã nằm lên ghế đá ngủ cmnr:)))) Draken thấy vậy liền cõng Mikey lên

Draken : Cái thằng chibi này đm...! *tức giận*

Take : Haha! Thôi ko sao đâu mày, đưa nó về nhà ngủ ik!

Draken : ừ haizz! *thở dài*

2 người vừa đi vừa kể chuyện

Draken : ... Từ nhỏ mẹ tao bỏ rơi tao... Bố tao thì tao ko bt nữa... Và đc 1 người nhận nuôi chính là bố nuôi của tao...! Tao sống ở khu phố đèn đỏ nên là từ nhỏ tới giờ cũng ganh tị với những người có cha mẹ đc quan tâm và yêu thương... Đó là cảm giác khi có cha mẹ sao takemichi?

Take :... Đúng...! *gật đầu*

Cậu luôn bt Draken là 1 người mạnh và là phó thủ lĩnh nhưng có lẽ... Từ nhỏ tới giờ anh vẫn luôn ganh tị đến vậy..

Take : ... Tao có 1 người quen... Cũng là người quan trọng của tao...! Từ khi nào anh ấy xuất hiện và khoảng khắc giữa tao và anh ấy vui vẻ lắm... Anh ấy là 1 đàn anh tốt!

Draken : Chà... Nghe có vẻ vui ha?

Take :*lắc đầu* ko... Cho đến khi 1 ngày...tao đến nhà và ko thấy anh ấy đâu... Tìm khắp cũng ko thấy anh ấy...tao tự hỏi rằng anh ấy đi đâu vậy? Cho đến khi anh ấy gửi bức thư... Anh ấy chỉ nói "... Anh xin lỗi" tao nghĩ rằng sao anh ấy bỏ rơi tao vậy? Bên cạnh nhau nhiều năm thế sao lại bỏ đi như thế? Từ đó trở đi ko có thông tin về anh ấy, ko bt anh ấy ở đâu...!

Draken :... Tao nghĩ có lẽ anh ấy bận công việc j đó thôi! Đúng ko?

Cậu chết lặng cúi đầu cố kìm nén rơi nước mắt... Tại sao vậy? Sao lại bỏ rơi? Trong đầu ngẫm nghĩ về câu nói của Draken...!

Đúng ha? Jin đã rời khỏi cục cảnh sát và trở thành 1 sát thủ khét tiếng rồi... 7 năm trôi qua ko có tin tức j về căn cứ nơi ở của băng tử ngục...

Draken thấy cậu im lặng... Có lẽ anh nghĩ mik vừa thốt câu khi nãy nên dẫn ra tâm trạng cậu ko tốt nên anh im lặng

Cậu lau nước mắt và tươi cười nhìn anh và nói "ừ...! D-đúng rồi! Anh ấy có việc bận ha!" anh thấy vẻ mặt của cậu và có 2 ý nghĩa...

Anh thấy cậu cười và với biểu hiện bất lực như thế... Chắc là có chuyện ko ổn rồi...!

Draken : À ừm...

Anh cảm thấy hối hận vì thốt lời nói đó

Draken : Sắp tới nhà rồi takemichi! *chỉ*

Take : Ừm!

Hai người vào nhà thấy ema và ông ở nhà , Draken nhờ ema dìu Mikey lên phòng ngủ

Ông nội : Cảm ơn các cháu nhé, thiệt là ko bt thằng Mikey ngủ mà phiền các cháu rồi haizz...!

Take : Ko có j đâu ông ạ haha!

Draken : Thôi bọn cháu về đây ông ạ! *cúi đầu*

Ông nội : Ừ, các cháu về nhà cẩn thận nhé!

2 người rời khỏi nhà của Mikey và đi cùng về nhà , Draken nhìn cậu nói chuyện bth khiến anh cảm thấy cậu có vẻ đang buồn. Về đến nhà hai đứa vẫy tay chào nhau và cậu vào nhà, Draken nhìn bóng dáng kia ko do dự anh cũng về nhà

...

Trong phòng_____

Anh nhìn lên trần nhà, nghĩ tới lúc nãy anh vừa thốt lên lời nói đó có vẻ anh vừa nghe đc cậu sắp khóc và cố kìm nén...

Draken : *mày thật là ngốc nghếch Draken à!*

Anh tự trách bản thân đã làm cậu tổn thương về lời nói

Draken : *chắc là anh ấy quan trọng với takemichi lắm... Giờ làm sao đây? Giờ làm sao xin lỗi và bù đắp cho cậu ấy cái j đây... Hm...*

??? : Chà~~ lâu rồi thấy Draken nhà ta suy nghĩ ai đó ha?

Draken : Ối dồi ôi!! *giật mik* hết hồn!

??? : Sao vậy? Đang nghĩ j à? *tò mò*

Draken : k-ko có j! *xua xua tay*

??? : Hửm? Sao nhìn mặt là bt đang nghĩ j đó rồi! *cười nhẹ*

Đó là 1 người con gái, đồng thời làm việc ở khu phố đèn đỏ

Draken tránh ánh mắt thăm dò của bà chị mik :))))

??? : Nói đi chứ~~ *Cười cười*

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.
Draken : e hèm..! Thực ra em làm 1 người bị tổn thương nên... Em ko bt phải làm sao? *gãi má*

Đây là lần đầu anh băn khoăn và suy nghĩ đó...!

Hết!



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net