Chapter 2:Tới Thanh Hà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nhiếp.... Nhiếp...Nhiếp" Kim Lăng nói vấp bởi hiện tại cậu nên gọi Nhiếp Minh Quyết là gì đây? Nhiếp tông chủ? Nhưng hiện tại Nhiếp Hoài Tang mới là tông chủ mà. Nhiếp tông chủ tiền nhiệm ? Nhưng người đó sống lại rồi. Nên làm gì đây.

Giang Trừng bất đắc dĩ thở dài day day trán: "Tạm gọi là Nhiếp tiền bối hoặc Xích Phong Tôn đi"

Kim Lăng ngoan ngoãn nói: "Nhiếp tiền bối hiện tại đang trong thân xác tiểu thúc thúc, hiện giờ chẳng lẽ đem thân xác Nhiếp tiền bối tới Lan Lăng ?"

Trước câu hỏi khôn ngoan nhưng mất tình người đó, ờm... ( au cũng ko biết nên gọi thế nào 😭😭 ) Nhiếp Minh Quyết quyết định để Kim Quang Dao tới Thanh Hà trước sự kích động của biết bao người bao gồm cả Kim Quang Dao.

Lúc mới đầu y từ chối nhưng nhờ có sự mặt dày của Nhiếp Hoài Tang quỳ xuống đất và năn nỉ cộng thêm cái miệng Ngụy Vô Tiện, y đành đi vậy. Trên xe y thở dài một cái suy nghĩ: <Khi đó nên đem Tuệ Liên đưa hết lên người Đại.... Nhiếp Minh Quyết mới phải, giờ thì rắc rối rồi, làm sao đây, tự nhiên sống lại, lỡ như Bá Hạ tới dí mình thì sao nhỉ? Hay là lỡ như nửa tháng sau bị băm thành trăm mảnh thì sao? Thôi chết thêm lần nữa vậy>

Suy nghĩ của Kim Quang Dao đã bị đứt đoạn vì "Kim Quang Dao" ( đúng hơn là cơ thể của Kim Quang Dao ho ra máu ), y vội vàng ngồi cạnh "Kim Quang Dao" lục lọi túi lấy ra một viên thuốc đem lên miệng "Kim Quang Dao"

Lúc mới đầu Nhiếp Minh Quyết theo bản năng liền hất thuốc đi, nhờ có thân thể linh hoạt của "Nhiếp Minh Quyết", Kim Quang Dao bắt lại thuốc rồi để vào lọ đưa viên lên nói: "Nhiếp tông chủ yên tâm, đây là thân thể của ta, có thế nào ta cũng không hạ độc chính mình"

Nhiếp Minh Quyết nghe vậy mới uống thuốc. Kim Quang Dao thở dài rồi phát hiện ra mình không ngồi đúng chỗ liền ngồi trở lại đối diện, vẫn may gương mặt của Nhiếp Minh Quyết quá cau có đi, y có sửa thế nào cũng không thấy "bản thân" dãn được cơ mặt ra nên Nhiếp Minh Quyết tất nhiên là không thấy khuôn mặt hơi buồn buồn của y

Tới Thanh Hà, tất cả mọi người đều có một phen hú vía, vị tông chủ trước của họ quay lại, lại còn đi sau rón rén với cái vị mà Liễm Phương Tôn đã giết hắn. Họ đều cùng một suy nghĩ <Hiện tại mình chưa tỉnh ngủ sao?>

Nhiếp Minh Quyết và Kim Quang Dao ở cái phòng sát vách nhau, để nếu như "Kim Quang Dao" có phát bệnh thì y cũng chạy tới giải quyết kịp thời.

Nhiếp Minh Quyết khi ở trong cơ thể của Kim Quang Dao liền cảm thấy cơ thể này thật yếu đuối, như là nữ nhân vậy. Quá lùn ( Nhiếp lão đại, có cần sỉ nhục chiều cao của Dao mei như vậy không chứ ༎ຶ‿༎ຶ  đúng là quá đáng mà ), phải tẩm bổ.

Cứ như vậy cả một tháng, Xích Phong Tôn đại nhân bị hành trong thân xác yếu đuối này cả một tháng. Không được tập đao, không được luyện tập mạnh, không được quên uống thuốc, không được nằm phơi nắng, không được quá lạnh, không được dầm mưa, không được chạy quanh sân quá 10 vòng, không được đổ thuốc và đặc biệt, không được đụng tới Bá Hạ.

Trong một tháng, hắn thật sự bị Kim Quang Dao chăm từng li từng tí không chút tổn hại. Nhưng hắn quá chán đi.

Một tháng kết thúc, Nhiếp Minh Quyết đã có lại thân thể của mình, tâm tình hắn hiện tại tốt hơn bao giờ hết, nhưng hắn không biết từ khi nào lại lo lắng thái quá cho thân thể của mình. Nhiếp Minh Quyết trở lại làm tông chủ. Bận trăm công nghìn việc, Kim Quang Dao lại tiếp tục công việc tẩm bổ của mình.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#nhiếp