Chapter 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đệ không thành thân thì ta cũng chịu rồi, cơ thể đệ bệnh rất nặng ạ, hay là đệ leo giường Nhiếp tông chủ trước đi, tỷ đi kiếm Tuệ Liên"

Vâng, cô ấy đã nói chuyện một mình mà lại còn nói to nữa chứ, mọi người nghe hết rồi.

Lúc này Xích Phong Tôn đại nhân đột nhiên gắn cái mác đã có chủ, mặt đỏ bừng lên rồi chạy ra ngoài như một thiếu nữ chuẩn bị qua nhà chồng.

"Gì vậy chứ"

"Vị cô nương này  không biết gia quyến của cô..."

"Xin lỗi quên giới thiệu nha, tại hạ Ngụy Lan tự An Nhiên gia phụ Ngụy Trường Trạch, gia mẫu Vân Du Tán Nhân"

"Vân Du Tán Nhân? Chẳng lẽ Ngụy Trường Trạch ngoại tình sao?" một vị tông chủ nhà nào đó nói.

Ngụy An Nhiên tức giận, ném kiếm về phía vị gia chủ đó. Ông ta sợ hãi lui về phía sau.

"Nếu còn lần sau ta sẽ không nương tay đâu"

"Ta .... ta nói sai sao, rõ ràng Ngụy Trường Trạch là trượng phu của Tàng Sắc Tán Nhân, xong giờ lại là phụ thân của đứa con Vân Du Tán Nhân gì đó, ngươi.... ngươi..."

Lam Khải Nhân mở lời: "Vân Du Tán Nhân là danh của Tàng Sắc khi xuất sơn, là do mọi người thích gọi cô ta là Tàng Sắc nên mới vậy"

Mọi người ồ lên một trận, Lam Khải Nhân không nói mọi người cũng quên mất, vị Tàng Sắc Tán Nhân này đi khắp nơi xưng danh Vân Du nhưng mọi người vẫn hay gọi là Tàng Sắc Tán Nhân vì tên trên núi của nàng ta.

Rồi thầm cầu phúc cho vị tông chủ to gan kia, đến trượng phu Tàng Sắc Tán Nhân còn dám sỉ nhục, không biết sẽ bị sao đây.

Vị bên kia cũng lo lắng đổ mồ hôi hột, vị tông chủ đó còn trẻ, Ngụy An Nhiên này ngụ ở Vân Bình Thành, luôn có cái danh là Mỹ Nữ Độc Y , tính cách bao che khuyết điểm của người nhà, nếu ai dám sỉ nhục họ thì đúng là không thể tưởng tượng.

"Hôm nay bản Độc Y vì là sinh thần của Mạnh Dao, không tính xổ với các ngươi, các ngươi nên cảm thấy may mắn đi" Nói rồi Ngụy An Nhiên lấy từ trong túi ra một đống thảo dược nhét vào miệng Kim Quang Dao đang ngất đi, y tỉnh dậy vì vị đắng của thuốc.

"A tỷ, tỷ có thể đừng đem thuốc tới cho ta không, đắng lắm rồi đó"

"Ai bảo đệ mang nửa phần của hoa Tuệ Liên đem cho Nhiếp tông chủ hồi sinh, đệ không cần mạng nữa sao?"

"Vốn dĩ là không cần " Kim Quang Dao ngồi dậy, được Kim Lăng đỡ ra chỗ của y ngồi.

Ngụy An Nhiên lườm y một cái, Kim Quang Dao giật thót tim liền cúi mặt xuống bỏ qua ánh mắt đó.

Lúc này Nhiếp Minh Quyết hoàn hồn lại, đi lại Kim Lân Đài, hắn vậy mà vì cái vụ kia mất sĩ diện ngồi cạnh Kim Quang Dao, không ai có thể cản.

Kim Quang Dao lần đầu lại cảm thấy bất lực như vậy liền bỏ qua không nghĩ tới nữa cho đến bữa ăn. Nhiếp Minh Quyết lại gắp thức ăn cho Kim Quang Dao. Vì sống trong cơ thể Kim Quang Dao đã nửa tháng, hắn đã bị Kim Quang Dao hành cho ra bã, đã quen với những món ăn bồi bổ sức khỏe và những món ăn thích.

Hành động này lại thêm lần nữa khiến y hóa đá, Kim Quang Dao liền gọi một nữ tu ở Kim Thị mời Giang tông chủ tới đây.

Giang Trừng bước tới hỏi Kim Quang Dao có chuyện gì thì y bảo: "Phiền Giang tông chủ có thể cho ta mượn Tử Điện được không vậy?"

"Ngươi nghĩ rằng Tử Điện là cái gì mà ngươi bảo mượn là mượn ? " Giang Trừng cau mày xoa xoa chiếc nhẫn.

"Vậy ta không mượn nữa, Giang tổng chủ có phiền không nếu sử dụng Tử Điện quất Đại.... Nhiếp tông chủ một cái?"

"Quật Nhiếp tông chủ? Hắn bị sao sao?"

"Hình như Nhiếp tông chủ đã bị đoạt xá rồi"

. . . . . . . . . .. . . . . . .. . . . . .. . . . . .. . . . . . .. . . . . . .. . . . . . ..


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#nhiếp