Chương 6: Hợp Đồng Osin

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


 Nó ngước đôi mắt to tròn lên nhìn:

-Nhóc.....

- Em tới để đón chị- Cậu chủ nhỏ cười- làm hầu gái của em đi

" Làm hầu gái của em đi

Làm hầu gái của em đi

Làm hầu gái của em đi........"

Nó sững người tập 2, nó không nghe lầm thì phải, rõ ràng phỏng vấn thất bại rồi, đời nào thằng nhóc chủ này lại thay đổi 180 độ thế được

-Chị chưa mập lên cân nào hết á – Nó nuốt nước bọt đáp

- Em biết

- Thế sao em thay đổi quyết định nhanh thế?

Cậu nhóc nhìn xoáy sâu vào mắt nó:

-Chị không nhận ra em là ai à?

Nó trả lời không suy nghĩ:

-Quý tử nhà họ Triệu

-Không! Ý em là trước đây chúng ta đã từng gặp nhau rồi- Thằng bé nhăn nhó- Chị cố nhớ ra xem

Lời nói đầy nghi vấn của cậu khiến nó vò đầu bứt tai, vỗ trán một cách bất lực

-Là ai ấy nhở?

Câu trả lời ngây thơ khiến ai đó điên máu

-Thôi được rồi. Đến lúc nào đó HI VỌNg chị sẽ nhớ ra, còn bây giờ chị làm hầu gái của em nha!- Thằng bé nháy mắt

Cái nháy mắt đáng yêu đó khiến nàng ta đề phòng, thằng bé này mờ ám thật! Nhưng nó lại muốn trã đũa thằng nhỏ vụ đánh rớt nó không thương tiếc. Nó đứng dậy, vờ phủi áo ( mặc dù chả có hạt bụ nào):

-Biết sao được! Chị lỡ nhận lời mời giúp việc từ nhà khác rồi. Sao em không chịu nói sớm?

Thằng nhỏ tỏ ra sốt săng đúng ý nó:

-Gì cơ?? Sao chị bảo sẽ quay lại nhà em xin làm hầu gái mà??

-Haizz, chị cũng muốn lắm nhưng nếu em cứ năng nỉ thì chỉ sẽ xem xét lại- Nó nhìn bâng quơ trong không trung, cười thầm trong lòng

-Ờ vậy thì thôi- Trái với sự mong đợi của nó, thằng bé tỏ vẻ thờ ơ rồi xách cặp đi thẳng để lại ai kia đang há hốc mồm ngơ ngác. Ngay lập tức nó xách cặp chạy theo:

-Chị đùa đó! Chị đùa thôi mà

Thằng nhóc vẫn đi mà không them trả lời khiến ai đó phải tốn thêm nước bọt để năng nỉ:

-Thiệt ra chị vui lắm! Vui đến ngất ngây luôn này, em nhận chị vào làm nha!? Nha?

Thằng bé cuối cùng cũng đứng lại, cậu phì cười. Có gì đáng cười đâu nhỉ?

-Vì chị đã làm tổn thương lòng tin của em nên chị phải kí hợp đồng osin với em thì mới chính thức trở thành hầu gái. Được không?

Hợp đồng? Nó làm hầu gái chứ có phải làm công nhân đâu?

-Được....được rồi! Vậy hợp đồng đâu?- Nó cười ngượng ngạo

- Sau khi tan học chị chờ em trước cổng- Thằng nhóc lại nói 1 câu gỏn lọn thiếu tôn trọng khiến ai kia điên máu.

Hừ! Cứ đợi đấy! Chờ bà làm hầu gái bà sẽ dạy cho nhóc 1 bài học ( tg: làm hầu gái chứ có phải làm cha mẹ người ta đâu?)

5 tiết học trôi qua như sên bò, nó uể oải vác cái cặp từ lầu 2 xuống sân, cuối cùng là ra cổng. Vừa ra đến nơi nó đã thấy 1 chiếc oto đời mới đậu sẵn ở đó, người tài xế thấy nó liền phẩy tay. Nó còn đang ngơ ngác thì thấy cậu chủ từ trong xe thò đầu ra giục:

-Chị còn đứng đó là gì? Mau lên xe

Nó tiến lại gần chiếc xe, như một thói quen khii nhìn thấy hàng hiệu, nó dùng ngón trỏ quẹt nhẹ lên xe rồi tóm tắt khen: đúng là hàng xịn!

-Có lên hay không đây?- Thằng nhỏ lại sốt sắng nhắc khiến nó giật mình bước vội lên xe. Xe cất bánh. Một lúc sau nó hỏi:

- Ta đang đi đâu?

-Đến nhà em

-Chi vậy?

-Kí hợp đồng

-Rồi sau đó?

-Ở lại làm hầu gái

-Ở lại xong sao nữa?

Thấy nó hỏi mấy câu vớ vẩn mà trước đó nhóc ta có đề cập tới, cậu chủ nổi nóng:

-Tới đó tính tiếp

Nó lè lưỡi:" người lớn nói chuyện mà có thái độ ấy đó hả? chắc pama chiều hư nhóc rồi"

Xe đến nơi, cậu chủ bước ra xe và không quên mở cửa cho nó. Nó lại đứng trước căn nhà sang trọng đó 1 lần nữa, cảm giác cứ như lần đầu tiên. Cái bóng dáng quen quen ra mở cửa, mỉm cười:

-Cậu chủ về rồi ạ

Nói xong. Bà ta liếc ra phía sau cậu và sắc mặt lập tức thay đổi:

-Lại là cô à? Cô đến đây làm gì?

-Dạ.....cháu...- nó ú ớ

- Làm hầu gái của cháu- 1 lần nữa cậu chủ lại giải vây cho nó khiến ai đó thở phào nhẹ nhõm

-Cậu chủ....cậu mất trí rồi à?? Có nhiều người tốt hơn con nhỏ hỗn xược này gấp mấy lần tại sao cậu không chọn lại chọn nó??-bà quản gia trừng mắt

Cậu chủ thở dài rồi liếc qua nó thấy nó đang lúng túng, cậu nuốt nước bọt, khẽ đáp:

-Ngoài chị ấy ra cháu không muốn ai khác. Mong bà hiểu cho

Câu trả lời của cậu khiến 2 người bên cạnh đơ họng

Nó:"Đùa à?? Thằng nhóc này!!"

-Cậu nghiêm túc chứ ạ?? Việc này có lẽ cậu là người hiểu rõ nhất, cô ta liệu có làm nổi không?- mắt bà quản gia đột nhiên trở nên nghiêm trọng

-Việc này tự cháu có thể giải quyết được-cậu cười

Bà ấy thở dài:

-Thôi được rồi! tùy cậu vậy

Bà lão đứng qua 1 bên mời cậu chủ vào và không quên lườm nó 1 cái

Cậu chủ dẫn nó đi tham quan các dãy phòng, đi đến đâu nó xuýt xoa đến đấy

-Đây là phòng của chị- cậu dẫn nó đến một căn phòng nhỏ xinh xin sơn mà hồng sữa, cos1 cái giường nhỏ nhắn và 1 chiếc tủ, bàn ghế sơn bóng loáng, điều khiến nó thắc mắc nó là chiếc loa được đặt sát bên giường ngủ, nó liền hỏi:

--Cái loa kia dùng để làm gì vậy?

-Cái loa ấy thông với giường em, có việc gì em sẽ gọi

-Trông có vẻ phiền phức, em gọi ngoài cửa không đươc à?

-Em thích thế

Hazz đúng là trò con nít!

-Vậy ta kí hợp đồng được chưa?-nó hỏi

Thằng bé rút ra từ túi quần kê sát mặt nó:

-Em kí rồi đó

Nó cầm tờ giấy lẩm nhẩm đọc

-Ngoài những điều khoản về lao động và ưu đãi ra thì có 3 điều cuối dành riêng cho chị- cậu chủ lè lưỡi

Nó chỉ lo lẩm nhẩm đọc, bỏ ngoài tai những lời nói kia và mắt nó đột nhiên dừng lại ở điều khoản thứ 5 và thứ 6 ở hợp đồng, mắt nó sáng lên:

5> Trường hợp người hầu mắc bênh phải tạm ngưng làm việc: tiền trợ cấp là 1 triệu tính từ lúc làm việc 3 tháng trở lên

6>tiền lương mỗi tháng: 12 triệu, có thể tăng hoặc giảm tùy mức độ làm việc

Nếu để ý kĩ sẽ thấy nó sắp chảy nước dãi đến nơi. Sao lại có điều khoản hấp dẫn thế chứ?! Chỉ cần bị bệnh liên miên nghỉ làm là nó đã có tiền dưỡng bao tử mà không tốn sức làm việc rồi, tiền lương lại cao, tương lai nó sau nafy sẽ sáng lạng cho mà xem!

Mãi đuổi theo những suy nghĩ viễn vong nó không bieeest có kẻ đang nhìn nó chằm chằm

-Chị đang nghĩ gì thế?- Thằng nhỏ nhíu mày khi thấy người trước mặt mình có biểu hiên KHÔNG BÌNH THƯỜNG

-Chị sắp đọc xong rồi- nó cười cho qua loa một cách đểu trá, song nó tiếp tục đọc và nó giật sững người ở 3 điều cuối:

11> Xưng hô "thưa cậu chủ" mỗi khi gặp

12> Cậu chủ là số 1, chỉ phục dịch và nghe lời cậu chủ Triệu Thiên Lâm

13> Tuyệt đối không được bước chân vào phòng cậu khi không được cậu cho phép

Nó quay sang hỏi:

-Vậy là..... em nói gì chị cũng phải nghe theo hết hả?

--Ờ

Gr... thằng nhóc đáng ghét! Nó xem mình như con ở (thì đúng vậy mà) Cứ đợi đấy!

Nó hỏi tiếp:

-Thế tại sao chị không được vô phòng nhóc? Trong đó có gì mà...chị không thể xem à?

Thằng nhỏ im lặng 1 hồi lâu rồi đáp

-Trong đó có.....đồ của đàn ông- thằng bé cười

Đò của đàn ông à? Ngoài quần áo, đồ lót, nhaath kí ra nó chả nghĩ được gì khác. Mà nghĩ chi cho mệt ấy nhỉ?nên nó kí 1 cái roẹt mà không thắc mắc gì thêm.

Về đến phòng, nó nằm lăn ra chiếc giường thoang thoảng mùi hoa trà mong ngủ mau để mai còn đi học sớm nhưng óc nó vẫn không ngừng nghĩ ngợi: Rốt cuộc trong phòng cậu chủ cod thứ gì?

--------------------------------------END CHAP-------------------------------

Tác giả viết khá dài theo yêu cậu rồi đó ạ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net