Chương 41 : Ta thích ngươi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiên Gia

Gió nhẹ lướt qua ,hoa trong Minh Nguyệt các nở rộ tỏa ra hương hoa thanh nhã. Ánh mặt trời nhàn nhạt rơi xuống, tinh tế mà lóa mắt.

Hoắc Kiến Quân sau khi từ trong hoàng cung trở về liền đến ngay Minh Nguyệt Các, hắn muốn hỏi rõ một chút rốt cuộc nàng làm sao lại liên quan đến Thất Sát cung kia, phụ hoàng đã khẳng định như vậy chắc chắn sẽ không sai đi, lúc trước hắn còn hoài nghi tại sao phụ hoàng lại dễ dàng đồng ý hôn sự của hắn và Mị Nhi như vậy, thì ra là do nàng có quan hệ đến Thất Sát cung, nương tử của hắn luôn thần thần bí bí, còn cái gì mà hắn chưa biết đây

Đến phòng Hoắc Kiến Quân gõ cửa nhưng không thấy ai trả lời, hắn do dự một chút liền mở cửa bước vào, nhưng nhìn khắp phòng vẫn không thấy thân ảnh Thiên Mị đâu, lại đưa mắt nhìn chiếc giường được giả trang như đang có người nằm kia một lát , mâu quang hơi lóe bước ra bên ngoài

" Mị Nhi không có ở nhà."Không phải câu hỏi, mà là khẳng định.

Đằng Nhất gãi đầu: " Thuộc hạ vẫn luôn ở đây, cũng không thấy vương phi đi ra "

Hoắc Kiến Quân biết với võ lực đại võ sư của Đằng Nhất nếu Mị nhi muốn rời đi không tiếng động thì Đằng Nhất sẽ không có khả năng phát hiện ra được , khuôn mặt anh tuấn hơi cau lại liếc Đằng Nhất một cái " Truyền âm mật cho Đằng Nhị bảo hắn trở về "

Đằng Nhị là đệ đệ của Đằng Nhất, hắn cũng là một trong tam đại thị vệ bên người Hoắc Kiến Quân, võ lực so với Đằng Nhất cũng không có sai biệt mấy, nhưng là mấy năm trước hắn thành công luyện ra Ẩn Phong thuật , chỉ cần không quá tiếp cận Thiên Mị. Thì cho dù là người tu vi cao như nàng cũng không có khả năng phát hiện ra được Đằng Nhị theo phía sau nàng,lúc nãy Hoắc Kiến Quân vì lo lắng cho an uy của Thiên Mị nên không những sai Đằng Nhất đi theo bảo hộ nàng mà Đằng Nhị Hoắc Kiến Quân cũng âm thầm ra lệnh đi theo

" Vâng " Đằng Nhất cung kính cúi đầu, sau đó nhắm chặt đôi mắt, điều động linh lực,vận một cái thủ quyết truyền tin đến cho Đằng Nhị

Khoảng hai khắc sau Đằng Nhị liền xuất hiện trước mặt Hoắc Kiến Quân cúi đầu báo lại tin mình biết: " Vương gia, thuộc hạ vẫn luôn theo bảo hộ Vương phi như ngài phân phó. Hiện giờ vương phi đang ở đệ nhất tổ chức sát thủ Huyết Linh các "

Mâu quang Hoắc Kiến Quân hơi nhíu nghi hoặc hỏi " Nàng đến Huyết Linh Các làm gì?"

" Thuộc hạ không rõ ràng lắm, thuộc hạ không dám đứng quá gần vương phi, nhưng mơ hồ thuộc hạ nghe được Vương phi nói chuyện với một vị công tử, nói là đến thăm Minh Hàn công tử " Đằng Nhị cúi đầu suy nghĩ , không lâu sau liền thành thật nói

Đằng Nhị vừa dứt lời liền cảm thấy luồng khí đầy áp lực bao quanh người mình, còn chưa kịp phản ứng thì Hoắc Kiến Quân đã băng lãnh lên tiếng " Đã biết, lui đi "

Thăm Minh Hàn à? Huynh ấy bị cái gì có liên quan gì tới nàng mà thăm?!

" Vâng!" Đằng Nhị cùng Đằng Nhất vội vàng lui ra ngoài, nhưng còn chưa được mấy bước đã nghe thấy "Rầm!"một tiếng, quay đầu nhìn lại, cái cây to lớn bên cạnh đã bị chia năm xẻ bảy như tiên nữ tán hoa

Khắp Minh Nguyệt các đều tràn ngập vị chua, cứ như chủ quán nào đó vừa mở một hũ dấm chua ngâm từ bao năm rồi vậy, mùi hương tỏa ra bốn phía, lao thẳng lên tận trời mây! Đằng Nhất cùng Đằng Nhị khó khăn nuốt nước miếng, bình dấm chua của Vương gia cũng thật lớn aa!!!

Hoắc Kiến Quân đưa mắt nhìn thân cây chia năm xẻ bảy kia vẫn chưa hết buồn bực, liền nhảy một cái đề khí bay về hướng Huyết Linh Các mà đi

.....

Huyết Linh Các

"Phụ trách? Phụ trách như thế nào, ta biết mỹ nữ người gặp người thích hoa gặp hoa nở như ta ,sẽ dễ khiến cho người khác muốn hướng ta phụ trách ,nhưng mà ngươi vẫn là nên bỏ ý định đó đi "Thiên Mị hung dữ hướng Minh Hàn nói , còn không quên tâng bốc chính mình

"....."

Minh Hàn chỉ cảm thấy như có một đàn quạ đen bay ngang qua đầu mình, quên luôn những việc hắn đang muốn nói

Yến Tuân bên ngoài lảo đảo suýt ngã xuống đất, khóe môi run run,nữ nhân này không biết xấu hổ sao, có ai lại tự nói mình là mỹ nữ người gặp người thích hoa gặp hoa nở sao? sự tự tin này quả thực khiến người ta bái phục! Hắn thấy nàng không những võ lực không bình thường mà đầu óc cũng không bình thương theo luôn, chẳng qua cái tính cách không bình thường này lại có chút thú vị, giờ khắc này Yến Tuân cảm thấy sâu sắc bội phục Minh Hàn hắn lại có thể thật sự coi trọng nữ tử thần kinh như Thiên Mị

Yến Tuân đưa mắt từ khe cửa sổ nhìn đến khóe môi Minh Hàn cũng đang có chút co quắp ,tròng mắt Yến Tuân đầy vẻ thông cảm nhìn hắn!

Đôi mắt đẹp của Sở Thiên Hạo như nhạt đi một chút, rồi sau đó tràn đầy ý cười, hắn cúi đầu như cười như không đứng trên mái nhà, bả vai rung rung ,lắng tai muốn nghe tiếp

Bỗng nhiên, con ngươi của Sở Thiên Hạo hơi co lại, mạnh mẽ xoay người,một tia màu đen chợt lóe lên, một bóng người đột ngột xuất hiện trước mặt. Khi nhìn thấy mặt đối phương, Sở Thiên Hạo rõ ràng hơi sửng sốt một chút,mày kiếm nhướng lên " Thần vương "

" Thật không biết Sở thái tử Lân lung còn có sở thích nghe trộm người khác nói chuyện "Hoắc Kiến Quân cũng có phần kinh ngạc vì Sở Thiên Hạo dĩ nhiên lại ở đây

Tại sao Sở Thiên Hạo lại nghe lén Mị nhi nói chuyện, hơn nữa khi nghe Mị nhi từ chối phụ trách với Minh Hàn hắn lại vui vẻ như vậy ,chẳng lẽ ...Sở Thiên Hạo cũng thích Mị nhi? Ý niệm này trong đầu chỉ chợt lóe mà qua, nháy mắt khiến cho lòng hắn trầm xuống, mâu quang tối sầm lại, còn nghiêm túc đánh giá vẻ mặt Sở Thiên Hạo.

Đáy mắt Sở Thiên Hạo như có ám quang chớp động, bạc môi khẽ mím lại, làm cho tuấn nhan hắn đạm mạc mà lãnh khốc càng trở nên lãnh khốc hơn " Thần vương, Long Viên lời này của ngươi có ý gì?"

" Là nam tử thì không nên vòng vo,nàng, không phải là người mà ngươi nên tơ tưởng!" Mâu quang Hoắc Kiến Quân hiện lên tia sắc bén lướt qua người Sở Thiên Hạo

Nàng? Sở Thiên Hạo lập tức hiểu ra, biết ngay nàng ở đây là ai! Vì thế tròng mắt của Sở Thiên Hạo có chút lạnh lẽo" Tại sao không thể "

" Bởi vì nàng là thê tử của bổn vương,sau này, cách xa thê tử của bổn vương ra một chút! " Giọng nói Hoắc Kiến Quân thanh lạnh như trăng, lại mang theo sát ý và luồng khí tàn bạo đến không kể xiết.

Sở Thiên Hạo nghe đến từ thê tử kia của hắn, ánh mắt càng lúc càng âm trầm ,cũng không yếu thế phóng thích sát khí về phía Hoắc Kiến Quân, nếu ánh mắt có thể giết người ,đoán không chừng , bọn hắn đã chết không biết bao nhiêu lần rồi, đang lúc hai người giằng co kịch liệt, bên dưới Minh Hàn cuối cùng cũng lên tiếng ,khiến Hoắc Kiến Quân cùng Sở Thiên Hạo dừng lại hành động trừng nhau, vểnh tai lên lắng nghe

" Mị Nhi "

Minh Hàn nghẹn họng hồi lâu, hắn mới ôn nhu gắt gao thâm tình nhìn chằm chằm Thiên Mị " Ta..ta thích nàng "

Thiên Mị chớp chớp mắt, mím đôi môi mỏng vẻ mặt nghiêm túc nhìn hắn " Ừ ta cũng thích ngươi "

Lời này vừa nói ra giống như một tia sét bổ thẳng xuống đầu Hoắc Kiến Quân đang nghe lén trên mái nhà!

Trong lòng vốn bình tĩnh không gợn sóng bỗng như nổi cơn sóng lớn, như từng đợt sóng đánh vào tâm hồn hắn lại khiến toàn thân hắn đầy vị chua! ,nàng thích Minh Hàn sao? Chuyện này bắt đầu từ bao giờ? Sao hắn không hề hay biết?

Thần sắc của Sở Thiên Hạo cũng cực kỳ tệ! hắn hơi cúi đầu toàn thân đều toát ra hơi lạnh ,nàng thế nhưng lại thổ lộ với người khác, Minh Hàn thì có gì để nàng thích chứ!

Mà Yến Tuân vừa mới tính bước về viện của mình cũng trượt chân một cái, suýt nữa ngã lăn ra đất! Hắn vừa nghe thấy gì thế? Thiên Mị cũng thích Minh Hàn sao?vậy Hoắc Kiến Quân thì sao???

Ừ ta cũng thích ngươi? Là thích ư? Thích… hắn sao? Hàng ngàn hàng vạn câu hỏi nghẹn trong lòng đang gào thét muốn hắn hỏi ra, nhưng cuối cùng chỉ căng thẳng hỏi lại một câu " Nàng vừa nói.. nàng ..cũng thích ta sao?"

" Tất nhiên rồi,chúng ta cũng coi như bằng hữu đi, thích ngươi có gì lạ sao "Ngữ điệu của Thiên Mị vẫn như cũ, nhưng ẩn ẩn có chút bất mãn vì bị hỏi lại

Nghe được lời này, Hoắc Kiến Quân phía trên mái nhà biết ngay mình vừa hiểu lầm nàng, nên trong lòng thở phào một hơi tâm tình cũng cảm thấy tốt lên không ít, khóe môi nhếch lên một độ cong hoàn mỹ

Sở Thiên Hạo bên cạnh hiển nhiên tâm trạng cũng không tồi, ánh mắt lóe lên thần sắc liễm diễm

Khoé miệng Yến Tuân co rút mạnh, bước chân về viện của mình, không muốn lại nghe nữa,Trong đôi mắt đẹp mang theo sâu sắc thông cảm, ngẫm nghĩ, nữ nhân này, có phải nàng từng bị đụng hỏng đầu hay không?Minh Hàn bày ra vẻ mặt thâm tình thổ lộ như thế, mà nàng lại đáp lại một câu không hiểu phong tình như vậy, Minh Hàn à Minh Hàn huynh tự cầu phúc đi

" Vậy ...sao "Minh Hàn cứng đờ trong một lúc sau đó nhếch môi cười khổ

Hắn biết từ ngày hắn tận mắt nhìn nàng mặc áo tân nương thành thân cùng Kiến Quân, hắn và nàng cũng chỉ có thể là hoa trong gương, trăng trong nước, nhưng...dù biết như thế hắn vẫn buông lỏng con tim để thích nàng

Còn nàng ...chỉ xem hắn là bằng hữu

Bằng hữu ư? Chẳng qua cũng chỉ là bằng hữu! Sao

Tim như bị hàng ngàn hàng vạn mũi kim đâm trúng, đau đớn vô cùng

"Ta...muốn nghỉ ngơi ,nàng về đi."Không biết vì sao, mấy ngày nay hắn phi thường nhớ nàng nhưng hiện giờ hắn lại không muốn nhìn thấy nàng, hay nên nói, hắn không dám nhìn nàng lúc này thì đúng hơn.

....

Phía sau hậu trường

" Tại sao ta lâu như vậy vẫn chưa được ra sân,mẹ ghẻ đây là kỳ thị nam nhân ôn nhuận như ta sao " Lâm Tuyệt Thần vẻ mặt không phục nhìn nhìn

" Con không phải rất si mê cầm sao?? Cứ tiếp tục, cứ tiếp tục, không vội, không vội ,Mị Mị để cho các n9 khác lo được rồi "

" Rầm " Lâm Tuyệt Thần quăng luôn cây cầm vẻ mặt như không có gì nói " Bây giờ thì không còn cầm để si mê rồi , lên sân được rồi chứ "

"....."

.....

Các nàng muốn xem cảnh H của ai trước nào, đúng 100 sao 1 chương bất kỳ từ chương 40 trở lên ,các nàng sẽ có thịt thịt nga :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net