chap 1 : làm lành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tình yêu là trạng thái tâm lý giữa con người và con người dành cho nhau nó là sự yêu thương , nuông chiều , thấu hiểu và chữa lành  ... nhưng nó lại ko dành cho em đúng nó dành cho mọi người nhưng ko dành cho em . Em biết ai cũng có quyền đòi hỏi nhưng em nghĩ cái này là quá khó để đòi hỏi . Em và hắn yêu nhau tròn 2 năm nhưng chưa bao giờ hắn coi đó là tình yêu, nhiều lúc khái niệm tình yêu còn vô định trong mắt em lẫn hắn . Nhưng nhiều lúc bạn bè an ủi thì  cũng an ủi 1 phần lãnh lẽo trong em ... đúng là đời thật ác độc khi ko thể cho em thứ mà em khao khát hay ước mong . Bóng tối bào chùm cả thế giới em đang ngồi ở bậc thềm thì  bị người anh trai guộc  thừa gọi
" bảo em ko tính về nhà à "
" ko, em ko muốn về "
" đằng nào em với nó chẳng gặp nhau ở trường quay ngày mai em "
Hoàng khoa vừa rót nước vừa nói ko phải anh muốn đuổi em nhưng anh  muốn em và hắn có thể làm lành . Anh biết đó ko phải giận dỗi nhưng anh muốn 2 người vẫn yêu nhau như ngày đầu. Em quay người nhìn anh trong mắt em đầy sự u buồn mà ko nói ra được , em cười nhưng nó lạ lắm nó ko phải cười vì hạnh phúc nhưng sao nó méo mó lắm kìa
" em không biết nữa khó nói lắm anh ơi , chắc gặp nhau chắc cũng như người dưng nước lã thôi "
Hoàng khoa ngồi xuống cạnh em , tay cầm cốc nước đưa cho em mà an ủi
" chú mày nói linh tinh yêu nhau thì làm j có khái niệm người dưng "
Em chỉ biết Im lặng ko nói j , tại sao lại ko có khái niệm người dưng trong tình yêu , nó có nhưng nó vô hình ko ai thấy ngoài 2 người
" haizzz khó thở thế ko biết , đi chơi đi em muốn đi "
" ừ đợi anh lấy xe "
Khi Hoàng khoa lấy xe xong em chầm chậm bước vào ,  Hoàng Khoa quay mặt ra hỏi em
" muốn đi đâu "
" ra nhà andree đi ạ "
Hoàng khoa bất ngờ ko thốt lên lời cũng vui cho em khi em có ý định về nhà, trên xe ko ai nói lời nào với nhau thành phố này thật rộng lớn nhưng lại đáng tiếc lại ko chứa chấp tình yêu của em ánh đèn đường lâp lòe làm phô thêm vẻ đẹp của thành phố . Đến cửa nhà em chỉ lặng lẽ kéo cửa kính rồi lại kéo lên Hoàng khoa nhìn em mà thắc mắc
" bảo em ko vào nhà à "
" nhà có ai đâu mà vào anh "
" wtf mày đã vào đâu mà biết "
" 2 năm là đủ rồi anh "
Hoàng khoa chỉ biết lắc đầu mà lái xe đi . Câu nói của em ko ít thì cũng nhiều chứa chút uất ức , tình yêu em dành cho hắn . Hỏi có yêu hắn nhiều ko, yêu nhiều chứ rất nhiều là đằng khác chỉ được cái là ko được j thôi , đang suy nghĩ vu vơ thì bị  Hoàng Khoa nói cho hồn nhập lại vào xác
" đi bar đi "
"  hả cái j anh nói j cơ "
" đi bar ko "
" đi, em cũng đang hơi buồn "
Anh ko chả lời chỉ tập chung lái xe đến quán bar mà anh quen . 15 phút sau thì đã đến anh thì tìm chỗ đỗ xe em thì đứng trước cửa quá bar mà đợi , đang đứng thì bị ai đó đập vào vai thì ra người anh trai cất xe xong rồi
" đi vô trong thôi "

" vâng "
Em gật đầu đi vào cùng anh. Tiếng nhạc xập xình cộng thêm những tiếng ân ái mặn nồng thật sự ghê tởm.  Đây ko phải lần đầu em đến những nơi thế này, nói thật thì em đã đến những nơi như này rất nhiều , nhiều vô số kể nhưng đây là lần đầu tiên cậu cảm giác lạ lẫm và ghê tởm nơi này . Hoàng khoa đến bàn nhân viên oder đồ lẫn đặt bàn nhưng ko quên hỏi em uống j
" bảo ơi em uống j "
" cho em 1 ly whisky "
Anh gật đầu rồi oder cho em và anh
" cho anh 1 whisky , 1 vang đỏ nhé "
" mà cho anh một góc bàn ít người qua lại được ko "
" à vâng anh vui lòng lên tầng 2 bàn số 10 giúp em nhé "
" anh cảm ơn "
Sau khi cảm ơn nhân viên anh quay người lại thì thấy em cứ đứng đực ra đó , anh đứng cạnh em đặt bàn tay thon gọn lên đôi vai gầy của em
" bảo em ổn ko "
" chắc là ổn ạ "
Em quay sang nhìn anh mà cười ngây ngô , hai người cùng nhau lên tầng 2 vào bàn em liền dựa lưng vào chiếc ghế dài, chắc em đã mệt mỏi rất nhiều trong thời gian ko có hắn  . Nhân viên từ từ đặt 2 ly rượu lên bàn rồi bỏ đi em bật dậy uống 1 ngụm rượu đúng là rượu đắng nhưng sao mà đắng bằng lòng em đây . Em quay đầu nhìn anh mà hỏi
" anh uống rượu này làm j nhẹ lắm "
Anh bật cười mà trả lời chắc em đã quên ai là người lái xe rồi
" mày bị ấm đầu à tao uống rượu nặng thì ai chở mày về hả "
" ừ nhỉ "
Hai người đang nói chuyện thì 1 người đàn ông mời em uống nhưng khả năng cao người đó đã ngà ngà say rồi
" tôi có thể mời cậu 1 ly chứ "
Em đồng ý cho đến khi thấy khuôn mặt hắn
" Thế anh  ... anh ở đây làm j "
Hắn dường như nghe thấy tiếng gọi quen thuộc mà ngửng đầu lên
" Bảo là em "
Hai người nhìn nhau rất lâu như thế giới đã chậm lại 1 nhịp . Hắn từ từ bước đến ngồi cạnh em nhìn em bằng ánh mắt của kẻ si tình ko kém phần nhớ nhung.
"Anh ổn ko "
" ko anh đã ko ổn từ lúc ko có em rồi "
Em bật cười ,  nhìn hắn rồi hỏi
" anh quên mik vẫn còn yêu nhau à đã chia tay đâu hay muốn chia tay "
" ko , ko bao giờ muốn chia tay , chỉ từ lúc em ra nhà rik ở thì anh ko ổn thôi "
Anh quay qua nhìn hắn má trêu nghẹo
" ủa má , tao làm j, ai bảo làm ẻm giận mà uống ít thôi mai quay rồi "
Hắn cười ngại ngùng rồi uống 1 ngụm rượu tay thì ôm eo em làm em giật mình
" má hết hồn "
Hắn nhìn em hai hàng lông mày cong lên đầy thắc mắc hắn ôm eo em rất nhiều nhưng sao nay em lại lạ thế , sợ hiểu nhầm em liền giải thik
" em giạn này dễ giật mik nên anh đừng hiểu nhầm nhé "
Em vẫn thế, vẫn hiểu chuyện như ngày nào . Tự nhiên hắn lại ôm trầm em vào lòng mà thầm thì vào tai em
" anh xl "
" ko sao "
Em đáp trả hắn bằng cái ôm ngọt ngào nhưng chắc cặp gà bông ko để ý có 1 đôi mắt và chiếc ĐT đang chụp lén họ
Ở nhóm chat
     Tiểu đội phúc lộc thọ ( rap việt mùa 3 )
Karik đã gửi 1 ảnh
Karik: bay cứu tao , chúng nó làm hòa rồi nhưng tại sao nó lại ôm trước mặt đứa fa như tao 🙂🥹
Justatee: otp tui ngọt sớt
Suboi: kinh ta, mà đâu ra chụp được vậy
Thái vg : sao you chụp được vậy
Karik: em đang ở cùng bảo mà sao ko biết được 🥹
Big dady: kinh ta
Karik : chuẩn bị lôi đầu bọn nó về đây chứ chúng nó cứ như này chắc tui chết :)))
Justatee: cứ để thế đi tao đang thik thăk mặt giặc này :)))
Karik: ... tồi
Justatee: 👍
Em từ từ đẩy hắn ra rồi lại uống 1 ngụm rựu mới đặt cốc rượu đang uống giở trên bàn thì đã bị hắn nốc cạn , em nhăn mặt dò xét hắn , hắn biết em đang nghĩ gì mà, nên hắn liền biện minh
" tại anh lo cho công chúa của anh thôi "
" em ko phải là công chúa "
Em bĩu môi với giọng dỗi hờn
" thế thì hoàng tử nhỏ nhé "
" ko "
" thế em muốn làm sao "
Hắn vừa cười vừa véo cặp má bánh bao của em nhưng hình như nó xắp biến mất rồi
" em muốn làm vợ anh "
Trong lúc 2 con người ngồi thả thính mặt nồng  thì hình như 2 con người đó đã quên anh
" chúng mày thả thính xong chưa hả "
" chưa "
Hắn trả lời anh nhưng vẫn ko rời mắt khỏi em dù chỉ 1 giây . Lúc sau hắn đứng dậy cầm tay em. mà bỏ đi để lại người anh trai guộc thừa của em trong khuôn mặt ngơ ngác
" ủa đi đâu dọ "
" về " 
" thế chúng mày định bỏ tao ở đây hả "
" tự lái về đi "
Anh chưa kịp trả lời thì cả 2 đã biến mất rồi ra đến xe hắn ga lăng mở cửa xe cho em đợi em bước vào thì hắn mới yên tâm  vào xe . Hắn quay mặt ra nhìn em mà mỉm cười , nụ cười của sự yêu thương và tình yêu thật sự rất ấm áp . Em cầm đt vào nhóm chat cập nhật thông tin cho Mn
Bray : sao chụp lén em
Karik : thik với để trả thù
Bray : thù j anh
Karik: mày vứt tao ở quán bar để về với bồ, mất dạy =)))
Justatee: em và andree làm lành rùi hỏ :3
Bray : em ko biết
Andree: ừ thì sao
Em thuận tay đánh mạnh vào phần bắp tay hắn , làm hắn kêu oai oái
" ui da sao em đánh anh "
" nói lắm "


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net