CHƯƠNG 163: DÂY PHẢI TRÙM SỎ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cô ta không để ý tôi, ra sức vẫy tay, lúc này, năm người khác tiến lại, trong đó 4 nam 1 nữa, người nữ đó, cũng trang điểm loè loẹt, ăn mặc hở hang.

Bốn người đàn ông đó, thân hình cao lớn, khuôn mặt dữ tợn, nhìn thôi đã không muốn dây vào.

Tim tôi không kìm được đập nhanh một hồi.

" Sao thế sao thế?" một người cao khoảng 1m85, da đen đen, cân nặng to béo cũng phải cỡ 120kg, gọi mấy người bọn họ cùng ngồi xuống ghế xung quanh chiếc bàn, ánh mắt với ý xấu nhìn tôi, lớn tiếng nói: " Nha đầu này định làm gì?"

Người phụ nữ cướp chỗ ngồi lườm tôi, lạnh lùng nói: " nha đầu này cướp chỗ ngồi với chúng ta, nói chỗ này là cô ta nhắm trước rồi, cô ta nói đứng bên cạnh bàn đợi từ lâu rồi, có buồn cười không chứ?"

" Rõ ràng là tôi đợi, phục vụ bàn đó đều biết." Tôi lập tức gọi phục vụ bàn đó, " Này anh, anh nói đi, anh còn bảo tôi ở đây đợi nữa."

Nhân viên phục vụ bàn đó nhìn tôi, cười xoà với 6 người đó mà thương lượng: " Sáu vị, đúng là cô đây đợi trước, cô ấy đến trước."

" Rầm." Tên béo da đen đó đập xuống bàn, " Cô ta đến trước sao? Cô ta đến trước thì sao nào? Chúng tôi hôm nay muốn ngồi ở đây. Sao nào?"

Phục vụ bàn đó lập tức không dám nói gì, nhỏ giọng nói với tôi : " Cô à, hay là, cô đợi thêm chút nữa."

Tôi cau mày lại, còn đợi gì chứ? Nhữg người này ăn không ít, nếu đợi còn phải chờ bao lâu nữa.

Hơn nữa ,rõ ràng tôi đến trước, tại sao lại bị những người không biết phép tắc này cướp chứ?

Tôi trong phút chốc lửa bốc lên đầu, tôi đã từng nói, con người tôi cực kỳ ghét kẻ không biết điều, có lúc, cũng rất kích động, tôi chướng mắt với nhữg kẻ ức hiếp người khác.

" Các người làm gì thế? Có biết phép tắc hay không? Có biết trước đến sau đợi không? Các người đến sau, thì phải xếp hàng, dựa vào cái gì mà cướp chỗ của người ta?" Tôi lạnh lùng nói.

" Ô tiểu nha đầu này, lợi hại đó, lại còn định nói lễ phép à? Nói lễ phép với tao à? Thật là buồn cười." Một người cao to khác mặc áo sơ mi xanh đứng lên, đầu ngón tay gần như chỉ vào mũi tôi, " Nha đầu thối, ở đâu đến thì cút đi chỗ đó cho tao, đừng làm mất thời gian của ông đây."

Tôi quả thực sắp tức điên rồi, mấy thằng cha này là bá vương sao?

Tôi đứng ở đó, tức đến nỗi toàn thân run rẩy.

Hai người phụ nữ trang điểm loè loẹt đó vừa đắc ý cười, vừa mân mê móng tay dài của mình, lạnh lùng nói: " Anh Trương, con nha đầu này thật không biết trời cao đất dày, lại còn muốn cướp chỗ với chúng ta, cô ta cũng không nghe ngóng xem, ở nơi này, ai không biết anh Trương của chúng ta là ai chứ?"

Anh Trương? Là tên béo to đen này sao? Sao nào, là trùm sỏ bản địa sao?

Người phụ nữ còn lại dùng ánh mắt khinh ghét nhìn tôi: " Anh Trương, loại nha đầu này phải xử lý, em giúp anh dạy dỗ cô ta một chút, cho cô ta biết thế nào là trời cao đất dày."

Cô ta đứng lên, đột nhiên giơ bàn tay sơn móng màu đỏ tươi, hằm hằm tát vào mặt tôi.

Mẹ kiếp, vậy mà cô ta dám đánh người, con đàn bà thối này!

Tôi đương nhiên không để cô ta toại nguyện, tôi thân hình linh hoạt tránh được, một tay nắm lấy cổ tay của người phụ nữ đó, sau đó nhân tiện đẩy một cái, người phụ nữ đó bị tôi đẩy về phía cạnh bàn, làm bàn bị lật, mông cô ta đập xuống đất.

" Ai za za, anh Trương, con nha đầu này dám động tay. Anh Trương, anh giúp em dạy dỗ cô ta." Người phụ nữ đó ngồi trên đất, giống như mụ đàn bà chua ngoa lao lên, ôm lấy eo của tôi, người phụ nữ còn lại cũng lao đến, định lấy móng tay dài cào vào mặt tôi.

Hừ, nếu như móng tay đó cào vào mặt tôi, nhan sắc tôi không phải bị huỷ hoại rồi sao?

Làm sao tôi có thể chịu thiệt thòi thế được?

Tôi nghiến răng, lấy chân đạp vào bụng người phụ nữ cào vào mặt tôi, cú đạp đó rất mạnh, khiến người phụ nữ đó ngã về phía sau.

Người phụ nữ đó cũng ngã đập vào làm lật cả một chiếc bàn, mông cũng đập xuống nền đất.

Những vị khách ở xung quanh vốn dĩ đang ăn ngon lành bị doạ chạy cả rồi, tránh ra đằng xa.

Ai gặp đánh nhau mà không chạy chứ? Nhỡ đâu đen đủi bị vạ lây thì làm thế nào?

Vừa nhìn tôi quật ngã hai người phụ nữ, bốn tên đàn ông to béo đó đập bàn đứng lên, đặc biệt là tên béo đen được gọi là " anh Trương" đó, lông mày xếch ngược lên: " nha đầu thối, mày dám tranh với bọn tao, mày cũng không nghe ngóng xem, Trương Cường tao là người thế nào? Vậy mà dám đánh người đẹp của bọn tao à?"

Tôi lạnh lùng nói: " Tại tao tôi phải nghe ngóng tên của mấy người, các người là thổ phỉ cường hào à? Cướp chỗ của người khác là có lý sao? Hai người đàn bà đó xông lên đánh người trước, tôi không thể đánh trả sao? Lẽ nào đợi bị các người đánh?"

" Nha đầu thối, mồm mép lợi hại, dáng vẻ có vẻ xinh đẹp, như thế này đi, nếu như cô đồng ý theo chúng tôi, việc hôm nay tôi không tính toán, chúng ta ngồi một bàn ăn cơm, nếu như cô không đồng ý......" tên béo cao to đó giọng lạnh lùng, " thế thì đừng trách tay tao nhé."

Nghe tên gọi là anh Trương đó nói, hai người phụ nữ đó ấm ức nói: " Anh Trương, tại sao có thể cùng con nha đầu này......"

Mấy tên đàn ông đó cùng lộ ra nét cười háo sắc, bọn họ cười nói: " Anh Trương, công nhận nhìn ngon đấy, nha đầu này thật sự xinh đẹp, nếu như đi cùng anh Trương, đúng là một việc hay."

Tôi quả thật muốn nôn ra rồi, mấy thằng cha đáng ghét này đang nghĩ gì thế?

Lúc này, còn dám khinh rẻ tôi sao?

Nghĩ đến đây, tôi hừ một tiếng: " Hứ, tôi nhổ vào mặt hoa da phấn các người, mặt dày như các người, tôi còn lâu mới theo? Tôi nói cho các người biết, loại người không có tố chất như các người, chỉ có thể cùng mấy loại hoa tàn liễu dập mà thôi."

Tôi chỉ vào hai người trang điểm loè loẹt đó, dường như khinh rẻ hạng phụ nữ trong hộp đêm rẻ tiền vậy.

Tôi chửi như thế, mặt tên gọi là anh Trương đó có vẻ sầm xuống, hắn ta nghiến răng nghiến lợi chửi: " Nha đầu thối, hôm nay tao không cho mày chút lợi hại, có phải mày không biết anh Trương tao đây có mấy con mắt không?"

Đúng lúc này, ông chủ quán Say để quên vội vàng luống cuống chạy đến: " ôi ôi, đừng tức giận nữa, mọi người, bây giờ có chỗ ngồi rồi, mọi người bớt giận đi. Đừng đánh nhau nữa!"

Tên to béo gọi là " anh Trương" đó hằm hằm đẩy ông chủ quán ra, suýt chút thì đẩy ngã ông chủ, hắn ta lạnh lùng uy hiếp: " ông tránh ra một bên, hôm nay chúng tôi phải xử lý con nha đầu này, ai cũng không được nhúng tay vào."

Ông chủ quán mặc dù muốn giúp tôi, nhưng vừa nhìn thấy kẻ cường quyền, không dám nói gì nữa, chỉ là rất đồng tình mà nhìn tôi.

" Đúng, lột sạch quần áo con nha đầu này ném ra đường, để xem nó còn dám cướp chỗ với chúng ta không." Một người phụ nữ quay cái lưng con rắn nước hướng đến trước mặt tôi, ý đồ xấu nói.

Mẹ kiếp, lột sạch quần áo của tôi sao?

Còn có vương pháp nữa hay không? Trước mặt đông người như thế ức hiếp tôi sao.

Tôi quả thực sắp phát điên rồi, giơ một chân đạp vào ngực con đàn bà cáo giả oai hùm đó, cú đạp chân này của tôi rất nặng, khiến con đàn bà đó bay hướng lên rồi rơi xuống đất, tôi nghe thấy cô ta gào khóc, ôm lấy bộ ngực đứng mãi không lên được.

" Đúng là đồ đàn bà trơ trẽn, cô có cần tôi rạch nát ngực của cô không? Muốn lột quần áo tôi à, cô lột đi lột đi này!" Mặc dù tôi sợ, nhưng tình cảnh bây giờ, không phải tôi sợ hãi là có thể giải quyết được vấn đề.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net