Thứ Tư, 2 tháng 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Được rồi . bỏ qua suy nghĩ về bản thân mình. hôm nay tôi kể các bạn nghe về hôm nay của tôi, sau những ngày nghỉ lễ

6:25
Ờ đi học, trời ơi sao tôi ghét phải dậy sớm thế không biết, tôi lười thực sự, lười đến phát ghét. sao viết nam lại không được nghỉ đông cơ chứ -_- . suy nghĩ đó tự dưng làm tôi thấy bản thân mình lười đi rõ dệt .
Tôi lết dậy lúc 6:30 sáng sau khi lăn 3 vòng và tắt 4 lần báo thức, nó làm tôi không thể nào tỉnh táo cho một ngày được , rồi tôi lại suy nghĩ. Tối qua nhỏ lớp phó lao động thông báo trong nhóm lớp là nay tôi phải trực nhật, nhưng tôi đã lờ đi và coi như là bản thân không thấy.
Thực ra nếu là một người khác thì có lẽ tôi sẽ rep gì đo, nhưng đó lại là nhỏ tôi ghét, cái tính cách nó khiến tôi khó chịu. tôi sẽ không nói quá nhiều về nó vì dường như khi nghĩ đến tôi lại thêm bực tức. hừ..

Tôi bật dậy với một cái bụng đói meo, nó khiến tôi phải chạy thật nhanh đi kiếm gì đó . 6:50 píp.. píp
tôi đã có mặt ở quán phở đầu ngõ, mặc kệ việc trực nhật đi, đói quá rùii . tôi chấp nhận việc đi học muộn , đó dường như là điều tôi muốn, tôi cố tình làm việc đó mặc kệ cho mọi thứ có thế nào bởi vì tôi biết sẽ chẳng có điều gì quá to tát sẽ xảy ra ..

Rồi tôi đến lớp, như những ngày bình thường nghe những lời than từ nhỏ đó, vài câu nói lộn xộn từ mấy đứa ngồi góc lớp. Tôi không thích đáp lại lời nói của mấy đứa nó, dương như tôi kiểu chẳng có connect nào với mấy đứa trong lớp cả.

Rồi lại bắt đầu một ngày học như mọi khi, vẫn là những tiết ngồi nói chuyện khi giáo viên cho chơi, tôi dường như đã hết hứng thú với việc học ở trường từ rất lâu rồ. Không có chút cảm hứng nào qua những tiết học ấy, nhàm chán và nhạt nhẽo.
Các bạn nghĩ sao về việc ngồi 45p trong lớp để nghe tiếng nói chuyện của mấy đứa mình ghét, tôi thực sự là chả học được gì cả, thậm chí bọn nó còn chẳng chung suy nghĩ với tôi.

Tôi bật dậy vào giữa tiết 4, tôi nghĩ mình phải làm gì đó để tìm lại cảm hứng . Tôi chạy một mạch xuống canten và nói với cô Nga :
- Cho cháu gói matcha
Cô đưa tôi cốc và ly + thêm vài câu hỏi "Hôm nay lại buồn à"
Cô ấy biết là tôi chán gì đó, thường thì vui thì tôi sẽ uống matcha, và những ngày nhàm chán thì sẽ nhâm nhi cốc matcha đến hết tiết.
- Hơi chán cô ạ (tôi nói)
Tôi cầm gói matcha ra ngoài ngồi, và mong rằng sẽ không có một ai khác xuống canten.

Tôi chỉ ngồi đó, đợi đến hết tiết. Lên lớp và sẽ đối mặt với tiết cuối một cách gọi là "không bị buồn ngủ" =)))

  12:30
Cuối cùng cũng được về với căn phòng yêu dấu. Awww , tôi nằm xuống giường, lia một vòng và ngắm bức tranh trên tường, nó luôn truyền cảm hứng cho tôi, như một liều thuốc để giúp tôi tiếp tục suy nghĩ.
  kho.. kho.. zz

  8:00
Tôi ngồi xuống bàn học bắt vẽ vời linh tinh, nói thật là tôi rất lười học, tôi chỉ thực sự học khi cảm thấy cần thiết thực sự. Tôi thấy bản thân mình tệ thật.
 

   Có lẽ là tôi nên dừng lại, tôi dành thời gian cho bản thân mình đôi chút đây
   Gặp lại tôi vào một ngày khác chúng ta tâm sự nhaaa :0

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net