Hurryoge(`ε')1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

T nghĩ là sẽ viết một chap text một chap văn nên chap này sẽ là :)
______________________________________

"Này buông anh ra coi, như này sao làm bánh được. Buông raa"

"Không thích" /ôm chặt hơn/

Anh bất lực với con cún to xác đang ôm khư khư anh như này chắc anh tắc thở chết với nó luôn quá, anh càng vùng vẫy nó càng siết chặt nói nó cũng không nghe đành dùng tuyệt chiêu để nó thả ra chứ anh đau lắm rồi

"Hic hic... bỏ gaa" Thì tuyệt chiêu của anh là khóc đó bạn không nghe lầm đâu,chỉ mỗi chiêu đó mới hạ gục được nó thôi

"U-ủa, sao lại khóc vậy thôi mà không ôm nữa, nín đi nín đi"

Nó cuống cuồng lên nghĩ mình làm sai gì đó khiến anh khóc nên theo bản năng bỏ tay ra khỏi chiếc eo bé xinh yêu giơ ngang bên tai tỏ ý mình không cố tình làm vậy

"Tại.. em sợ sẽ như lúc trước, anh bỏ em mà đi nên em phải làm thế mới có thể giữ anh lại bên em thôi"

/phụt/ Anh buồn cười quá đi mất nhìn vẻ mặt lo lắng cho anh trông tội chưa kìa nhưng anh vẫn tức lắm đấy nhé, chỉ thế mà tuần nay anh cứ bị nó bám như keo con chó ấy đi chơi phải đi cùng nhau, vứt rác cũng phải đi theo, ngay cả đi lại trong nhà nó cũng bám theo anh như vậy anh khóc là đúng rồi

"Nhưng làm gì cũng có giới hạn chứ anh đi trong nhà thôi mà em cũng đi theo để giám sát anh, giờ anh làm bánh em cũng đu theo"

"Em nói em sợ anh bỏ đi nhưng giờ anh đang ở trong bếp thì cửa đâu ra mà bỏ đi"

"Em vô lí vừa vừa thôi chứ"

"Em nghĩ coi nếu em là anh, bị một người đu bám cả ngày 24/24 thì em thở nổi không? "

"Thoi mà, pé bít rồi anh đừng có la pé nữa pé sợ" /chui vào lòng anh/ Đấy nó lại giở cái giọng nhõng nhẽo để anh tha lỗi cho nó đấy, người gì gian xảo vl

Để mà hỏi tại sao pé bot (đẩy) lại bám người yêu thế kia á, vậy thì phải quay lại một tháng trước để hiểu rõ nọn nghành câu chuyện như thế nào nhá

1 tháng trước

Ngày 30 tháng 9 năm 2023

/Mở cửa/

"Em về rồi à" /dang tay/

/lướt qua/

Anh cứng đờ người, chả biết ai xúi mà em hôm nay lại lơ cả anh, phải hỏi cho ra lẽ mới được

/ngồi xuống/

"Em hôm nay sao vậy, về không chào anh câu nào lại đi thẳng vào nhà"

"Có chuyện gì thì nói với anh chứ im như này anh không thích đâu nhé"

Anh ôn tồn nói chuyện nhưng cũng chèn thêm sự tức giận không hề nhẹ. Thấy anh giận nó vẫn không phản ứng gì, thay đồ rồi đi ra ngoài. Cũng lạ thường ngày đi làm về phải đợi anh nhắc nó mới chịu đi tắm mà giờ tự giác như này anh cũng nhận ra sắp có chuyện không lành, hỏi nó

"Em đi đâu đấy? "

Nó khựng lại một chút quay qua nhìn anh không nói gì tiếp tục mang giày ra ngoài. Hỏi không trả lời, nó học ai cái tính đó vậy, nó thành công làm anh tức điên lên mà đi đến giữ tay nó quát

"NÈ, EM HỌC AI CÁI THÓI NGƯỜI LỚN HỎI MÀ KHÔNG TRẢ LỜI VẬY BIẾT NHƯ THẾ LÀ VÔ LỄ KHÔNG"

"Em đi công chuyện thôi, anh phiền thật đấy " /hất tay/

Hah,hôm nay Phạm Bảo Khang ăn gan hùm rồi dám nói anh phiền luôn cơ đấy, giờ đủ lông đủ cánh nên muốn bỏ anh chứ gì. Anh vừa hận vừa tủi, anh chưa từng nghĩ mình sẽ bị nói là làm phiền người khác đâu đã vậy còn là người mình yêu không buồn mới là lạ đấy.

'Giờ anh phải làm sao đây anh sợ lắm, sợ một ngày Khang bỏ anh mà đi để anh cô đơn trong căn nhà lạnh lẽo này, anh không sống nổi nếu thiếu đi mùi của em đâu, anh mong em vẫn yêu anh đừng bỏ anh nhé.... KHÔNG ĐƯỢC càng nghĩ lòng anh càng bồn chồn anh đâu thể đứng yên nhìn người yêu cặp kè người khác đâu'

Vậy nên bây giờ anh khoác full cây đen để theo dõi người iu mình đang cặp kè với ai, tiện gặp mặt chào hỏi 'kẻ địch' của mình. Một hồi bám đuôi thấy Khang đang vào một con hẻm nhỏ dừng ngay "Quán Coffee có tên Fairyland" chiếc quán nằm trong con hẻm nhỏ nhưng diện tích lại rất lớn có hồ cá, chỗ checkin cực kì đẹp, có những căn phòng riêng cho khách mỗi phòng có thể chứa 3-4 người hoặc có chỗ ngoài ngồi ngắm cảnh, view cực chill đi buổi tối cùng người yêu thì đúng bài bởi quán hay bật những bài nhạc tình yêu lãng mạn quán được trang trí giản dị kèm theo những tấm ảnh cặp đôi chụp hình tại quán được treo trên sợi dây bao phủ khắp quán

Nó sẽ na ná như này

"Quán Coffee sao, sao em ấy vào đây nhỉ"
"Gì chứ có một cô gái nữa sao... không lẽ em ấy ngoại tình hả! "

Anh la lên, mọi người quay qua nhìn anh xong rồi cười làm anh ngượng vl mặt đỏ như trái cà ấy cứ tưởng sẽ bị phát hiện nhưng hên sao chỉ mỗi nó không biết vì nhạc khá lớn nên vẫn bình thường lúc ấy anh đội ơn quán trăm lần nếu không thì anh đã xách cl chạy tám hướng rồi. Anh cố trấn tĩnh lại cảm xúc, anh không muốn có án mạng xảy ra đâu đang tịnh tâm thì anh thấy cảnh tượng làm anh máu lên não HAI NGƯỜI HỌ ÔM NHAU KÌA. Anh lại đơ ra đó, bởi vì sốc đến nỗi mắt anh chữ O mồm anh chữ A cmnl,anh chẳng thể tin được người mình từng chung giường chung gối giờ lại ôm cô gái khác sau lưng người yêu nói chuyện thân thiết điều mà cả tháng nay anh không có. Bây giờ anh chỉ muốn nhào tới xé xác hai người đó ra một bên ngay bây giờ thôii.
'Nhịn nốt lần này nữa thôi vào quán tính sau'

Vừa nói xong hai người vào quán anh cũng lẽo đẽo theo sau, lựa một góc hơi gần để quan sát tình hình, mới đặt đít xuống đã bị nhắc tên rồi

"Anh làm vậy không sợ người yêu ghen à ? "

"Ghen gì chứ anh ấy không trẻ con như thế đâu, tao đến đây nhờ chút việc thôi... "

Nghe được một nửa thì anh bị một nhân viên làm đổ nước lên áo. Dù anh đã nói không sao hơn chục lần nhân viên mới chịu dọn dẹp rồi đi chỗ khác, ổn thỏa rồi anh chuẩn bị nghe tiếp nhưng ông trời như phái người phá đám anh vậy, xử lí xong vụ này lại vụ khác ập đến. Aiss đầu anh sắp nổ tung đến nơi rồi.Xong tất cả anh quay qua, anh mất mẹ dấu nó rồi biết tìm đâu giờ. Trong cái khó ló cái khôn, anh quên mất mình có cài định vị trong đth để nếu nó có nhậu thì dễ lôi xác về mà giờ thấy có ích phết

"Ditme"

"Sao không thấy hiển thị vị trí?? "

_______________________________________
Đm t thề với mọi người là chap này nó dài kỉ lục mẹ rồi làm cho vui mà dell biết nó dài thế ạ😀

1256 từ, 3trang giấy quó đỉnh


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC